Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai cũng biết Sở Từ thích Lâm Nặc

Phiên bản Dịch · 755 chữ

Mạnh Ngữ Hâm vừa chột dạ vừa sợ hãi. Cô biết rõ việc cô đang làm là sai nhưng nhớ tới biểu cảm hưng phấn và quan tâm lúc nãy của Sở Hàm, Mạnh Ngữ Hâm lại cảm thấy đáng giá.

Cô suy nghĩ chốc lát bèn gọi điện thoại cho một người bạn.

“Lý tiên sinh, lần trước ông giới thiệu cho tôi bộ huy hiệu giả, tui muốn một phần, chiều nay ông gửi qua cho tôi”.

Sau khi Mạnh Ngữ Hâm thu mua huy hiệu nhiều nơi khác nhau, có một người bạn đã giới thiệu cho cô một cửa hàng đồ nhái.

Toàn bộ huy hiệu ở cửa hàng đó đều được làm giả rất tỉ mỉ, nếu không phải người nghiên cứu kỹ mấy cái huy hiệu chắc chắn phân biệt không ra.

Ban đầu cô muốn tặng cho Sở Hàm nên không nghĩ đến sử dụng hàng giả.

Một là không thể lừa được Sở Hàm, hai là cho dù Sở Hàm không chê thì cô cũng không muốn mua hàng giả tặng cậu.

Một giờ sau cuộc điện thoại, Mạnh Ngữ Hâm nhận được bộ huy hiệu giả. Nhìn sơ qua rất giống bộ của Sở Từ.

Ngoài ra còn có trái bóng, áo cầu thủ, mấy món đồ này đều được đóng gói giống hệt như chuyển phát nhanh của Sở Từ, nếu không nhìn kỹ sẽ không phát hiện.

Mạnh Ngữ Hâm gọi thím Trương: “Ngại quá thím Trương, lúc nãy tôi có hỏi Tiểu Hàm mới biết đây không phải là quà chị họ mua cho em ấy, thím đem lên phòng chị họ giúp tôi”.

Thím Trương không hề biết đồ bên trong đã bị hoán đổi, Mạnh Ngữ Hâm dặn thì bà làm theo.

Bà biết tiểu thư Sở Từ keo kiệt như thế nào, Mạnh tiểu thư như thế nào đi nữa cũng tuyệt đối không lấy đồ của tiểu thư Sở Từ.

Sau khi Sở Từ về, thím Trương cầm bao bì đã xé mở tới giải thích với Sở Từ: “Đại tiểu thư, cô có chuyển phát nhanh, lúc nãy gói hàng của cô không cẩn thận bị ướt, Mạnh tiểu thư lo đồ bên trong hư hỏng nên bảo tôi mở ra kiểm tra”.

Tính theo bối phận trong nhà, Sở Từ là đại tiểu thư.

Tuy rằng đa phần người trong nhà đều không đồng ý nhưng Sở lão gia đã ra lệnh, người làm chỉ có thể nghe theo.

Sở Từ nhìn bao bì rách tung tóe, cô cầm lấy cũng không hỏi chi tiết.

Ngày hôm sau, Sở Từ bỏ gói hàng vào cặp đem đến trường.

Lâm Nặc vừa đến, Sở Từ liền đem đồ đặt trước mặt cậu.

“Là sao?”.

“Sắp tới sinh nhật bạn cậu rồi, cậu không phải đang chuẩn bị quà sao? Cái này cho cậu vừa lúc”.

Mấy hôm nữa là sinh nhật của Lục Tỉnh. Làm giáo thảo, sinh nhật của Lục Tỉnh không phải là bí mật gì, mấy ngày trước Sở Từ đã nghe thấy mấy bạn nữ nhắc đến.

Lục Tỉnh là đội trưởng đội bóng rổ của trường, như vậy bóng rổ chắc chắn là sở thích của cậu ta, tặng quà sinh nhật liên quan đến bóng rổ cho cậu ta thì chắc hẳn không sai vào đâu được.

Lâm Nặc nhìn cô rồi quay sang nhìn cái hộp.

Cho nên Sở Từ dự định thông qua việc thu mua bạn thân cậu để “xử đẹp” cậu?

Thật là kế hoạch khá tốt.

Lâm Nặc lại nhìn mấy món Sở Từ đưa. Tất cả đều là đồ liên quan đến Dịch Tuyết Thành, mấy thứ này rất khó mua được.

Có thể “đúng bệnh hốt thuốc”, Sở Từ thật sự là tốn không ít tâm tư.

Lâm Nặc hỏi Sở Từ: “Cho nên cậu muốn tặng cho Lục Tỉnh hay là tặng cho tôi?”.

“Tặng cậu”. Cô trả lời.

Lý do rất đơn giản, Lâm Nặc là tam kiếp thiện nhân mà Lục Tỉnh không phải.

Sở Từ chuyển đến đây cũng tròn 1 tuần rồi.

Suốt cả tuần nay, mỗi ngày Sở Từ chỉ ăn với ngủ, đi học chưa bao giờ nghe giảng, giáo viên gọi trả lời câu hỏi thì cô nhất định không bao giờ trả lời được.

Sở Từ cũng không giao lưu với bạn học trong lớp, người khác chủ động bắt chuyện với cô, cô cũng tỏ ra lạnh nhạt.

Chỉ có Lâm Nặc là ngoại lệ.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.