Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chẳng lẽ fan cuồng đổi mục tiêu?

Phiên bản Dịch · 770 chữ

Sở Từ trả lời: “Không phải”.

Sự tò mò lên đến đỉnh và thế là Lục Tỉnh tiếp tục hỏi: “Vậy cậu học chơi bóng rổ từ đâu thế?”.

“Học với bạn”.

“Cậu có thể nói tôi biết làm cách nào để tăng sức bật không?”.

“Rèn luyện”.

Sở Từ tích tự như kim (tích tự như kim: kiệm lời), trả lời ngắn gọn.

Thái độ của Sở Từ không thể đánh lui Lục Tỉnh.

Lục Tỉnh lại hỏi: “Sở Từ đồng học, cậu có muốn làm hướng dẫn chỉ đạo cho đội bóng rổ trường không?”.

Nếu cầu thủ trong đội cũng có kỹ năng như Sở Từ thì năm nay bọn họ sẽ có hy vọng rất lớn trở thành quán quân của giải bóng rổ nam hạng mục cao trung ở Giang Châu.

Sở Từ không chút do dự trả lời: “Không muốn”.

Lục Tỉnh không nhụt chí tiếp tục thuyết phục Sở Từ: “Sở Từ đồng học, đội bóng được tài trợ đầy đủ, nếu cậu đồng ý, đội có thể trả tiền lương cho cậu”.

Vì Lâm Nặc nên Lục Tỉnh cũng biết đôi chút về Sở Từ, cậu ta biết cô rất nghèo.

Lục Tỉnh bèn nghĩ dùng thù lao thuyết phục Sở Từ.

“Không làm”. Sở Từ vẫn từ chối, trông cô với biểu cảm hờ hững, ánh mắt tĩnh lặng, dáng vẻ lười nhác.

Bỗng nhiên Lâm Nặc bước tới hỏi: “Có hứng thú PK không?”. Bóng rổ 1V1 thường chơi dưới dạng một bên tấn công, bên còn lại phòng thủ.

Nghe vậy, Lục Tỉnh trợn tròn mắt. Lâm Nặc muốn PK với Sở Từ?

Lâm Nặc không chỉ biết chơi bóng rổ mà còn chơi rất giỏi, nhưng Lục Tỉnh có khuyên thế nào đi nữa thì cậu ta cũng không chịu gia nhập đội bóng, hơn nữa từ khi lên cao trung thì Lâm Nặc không chơi bóng rổ lần nào nữa.

Sở Từ từ chối gọn gàng dứt khoát: “Không đấu”.

Cô chỉ muốn kiếm điểm công đức từ Lâm Nặc còn những việc khác thì cô không có hứng thú.

Sở Từ từ chối làm Lục Tỉnh bất ngờ.

Sở Từ là tiểu mê muội của Lâm Nặc đúng không nhỉ? Lâm Nặc đích thân mời nhưng cô vẫn từ chối?

Đúng ra đây là cơ hội tốt để tiếp cận Lâm Nặc, Sở Từ không nên bỏ qua cơ hội này mới phải.

Nói xong, Sở Từ xoay người đi khỏi sân bóng, tiếp tục đi tìm phòng thiết bị để ngủ bù.

“Lâm Nặc, chẳng lẽ tiểu mê muội đã đổi mục tiêu? Cô ấy bị dáng vẻ lãnh đạm của cậu dọa lui rồi?”. Giọng điệu Lục Tỉnh lộ vẻ tiếc nuối.

Vốn dĩ Lục Tỉnh không hứng thú với Sở Từ nhưng sau khi chứng kiến khả năng chơi bóng rổ cảu cô thì cậu ta đã bị thuyết phục ngay lập tức.

Điều hiển nhiên là Lục Tỉnh chỉ hứng thú với kỹ thuật của Sở Từ và không hề có chút tình cảm nam nữ nào.

Lâm Nặc không trả lời, cậu đi đến vị trí dưới rổ, nhặt trái bóng mà Sở Từ vừa chơi qua, sau đó nhảy lên úp bóng vào rổ.

Sức bật đáng kinh ngạc cùng động tác úp bóng hoàn hảo của Lâm Nặc khiến Lục Tỉnh vừa ghen tị vừa hâm mộ.

Dĩ nhiên là Lục Tỉnh chỉ có thể hâm mộ ghen tị bởi vì cậu ta không thể nào làm được như vậy.

Úp bóng xong, Lâm Nặc mới hỏi Lục Tỉnh:“Sức bật của tôi thế nào?”.

“Tốt, rất tốt”. Lục Tỉnh cũng “không thể” quá ghen tị rồi.

Lâm Nặc lại nói: “Sở Từ tốt hơn tôi”.

Nếu so sánh theo chiều cao thì rõ ràng một điều là sức bật của Sở Từ hơn hẳn Lâm Nặc.

Đó không phải là chuyện người bình thường có thể làm được, Sở Từ làm cách nào để được như vậy?

“Tôi cũng không hiểu sao cô ấy làm được, tiếc là cô ấy có vẻ không muốn trả lời tôi lắm”.

Lục Tỉnh nghĩ rồi nói tiếp: “Hay là cậu tìm cơ hội hỏi thử xem, xem sức bật, còn động tác chơi bóng của cô ấy rất thành thạo, không biết là học từ đâu?”.

Mặc dù sức bật là trời sinh thì kỹ năng chơi bóng cũng phải đi học.

Sở Từ chơi giỏi thế, không biết ai là sư phụ cô.

Sư phụ cô chắc cũng rất lợi hại nhỉ?

Lâm Nặc không lên tiếng, xoay người rời đi.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 120

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.