Có thể xin được chữ ký không?
Biểu cảm Sở Hàm càng kỳ lạ hơn.
Cậu đang do dự có nên nói với Lục Tỉnh về mối quan hệ thực sự giữa cậu và Sở Từ.
Nếu nói thì Sở Hàm không biết giải thích sao với Lục Tỉnh về việc Sở Từ bị Sở gia từ bỏ, phải lưu lạc ở bên ngoài nhiều năm.
Vì vậy cậu chỉ đành im lặng không giải thích.
Sở Hàm không nói, Sở Từ càng sẽ không nói, cô sẽ không chủ động lộ ra việc cô và Sở Hàm là chị em ruột.
Lục Tỉnh không phải loại người tâm tư tinh tế, không phát hiện sự kỳ lạ giữa hai người.
Lục Tỉnh tiếp tục mục tiêu thuyết phục Sở Từ đồng ý làm huấn luyện viên cho đội bóng.
Cậu ta không từ bỏ hỏi lại lần nữa: “Sở Từ, chuyện lần trước tôi nói với cậu, cậu có thể suy xét lại không?”.
“Không suy xét”. Cô từ chối dứt khoát, không dư thừa.
Nhưng Lục Tỉnh vẫn là không “chết tâm”, nói tiếp: “Cậu đừng vội từ chối, cậu có điều kiện gì có thể nói”.
Lục Tỉnh rất tự tin, với khả năng của Sở Từ, chắc chắn đội bóng sẽ đồng ý ra giá cao mời cô về đội.
Trường Hoa Việt của bọn họ có tiếng giàu có, mỗi năm trường học đều tài trợ khoản tiền lớn cho đội bóng rổ.
Nhưng Sở Từ vẫn từ chối: “Không suy xét”.
Thái độ của cô làm Lục Tỉnh không hiểu nổi, rõ ràng người theo đuổi Lâm Nặc là cô, người mua đồ ăn vặt, đối tốt đến gần Lâm Nặc cũng là cô.
Sở Hàm đứng kế bên nghe như ở trên mây.
Từ khi nào Lục Tỉnh và Sở Từ thân thiết như vậy? Sở Từ chỉ vừa chuyển đến trường được một tuần, vừa chọc phải Lâm Nặc “tiếng lành đồn xa”, lại vừa quen biết giáo thảo Lục Tỉnh?
Cậu tò mò muốn hỏi nhưng không dám mở miệng, sợ Lục Tỉnh nhận ra quan hệ giữa hai người.
Vào đến hội trường, bên trong đã có rất nhiều người đến. Ngay cả vị trí gần cửa sổ cũng đứng đầy, người không có vé chỉ có thể đứng bên ngoài xem thần tượng.
Ngoài ra còn rất nhiều nhà báo và một số người từ nơi khác chạy đến.
Trong hội trường đâu đâu cũng thấy bảo vệ và nhân viên duy trì trật tự.
Mọi người ngồi theo số ghi trên vé.
Lục Tỉnh đang định kéo Sở Từ ngồi chung nhưng không thấy cô đâu, nhìn xung quanh cũng không tìm được, không biết Sở Từ đi đâu rồi.
Cậu ta đặt vé ở vị trí phía trước, dựa gần sân khấu, nếu cô ngồi cùng bọn họ thì có thể nhìn rõ sân khấu hơn, đặc biệt là lúc Dịch Tuyết Thành xuất hiện.
Sở Hàm cũng đang tìm cô nhưng không tìm được.
Rốt cuộc Sở Từ chạy đi đâu chứ?
Có phải cô đến xem thần tượng không vậy? Lục Tỉnh giữ chỗ cho cô rồi còn chạy lung tung.
Sở Hàm bỗng nhiên cảm thấy buồn bực.
Dịch Tuyết Thành vẫn chưa xuất hiện. Fan trong hội trường lại hưng phấn tột độ.
Lục Tỉnh và Sở Hàm tìm Sở Từ mãi mà không thấy liền từ bỏ, sau đó hai người bị bầu không khí trong hội trường lôi cuốn sự chú ý.
Biểu cảm Sở Hàm rất kích động: “Học trưởng, lát nữa không biết chúng ta có thể xin được chữ ký không?”.
Nhìn người trong hội trường, Sở Hàm lo lắng chút nữa không thể xin được chữ ký của Dịch Tuyết Thành.
“Không phải chị em đã sắp xếp hết rồi sao?”. Lục Tỉnh nghĩ Sở Hàm xin chữ ký sẽ dễ dàng thôi.
“Không chắc chắn xin được hay không”.
Mạnh Ngữ Hâm đã sắp xếp người giúp cậu xin chữ ký, là một quản lí của sự kiện lần này, chắc chắn có thể giúp cậu gặp trực tiếp Dịch Tuyết Thành, khả năng xin được vẫn rất cao.
Đăng bởi | hira98 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 125 |