Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chu Nguyên Chương Cùng Mã Hoàng Hậu Bất Ngờ Đến Thăm (1)

Phiên bản Dịch · 1095 chữ

"Trời ơi... Hôm qua là thư pháp, hôm nay là trù nghệ. Hệ thống chó má, có thể cho ta thứ gì hữu dụng không?"

Nếu thư pháp ít nhất còn giúp Mã Minh Hiên sống thể diện hơn, thì trù nghệ thật sự chẳng có tác dụng gì.

Mã Minh Hiên vốn đã có đủ loại thực đơn tinh xảo từ tương lai để chống đỡ, bản thân hắn cũng biết nấu ăn.

Tuy không thể có kỹ thuật cao siêu như những đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng món ăn hắn làm chắc chắn ngon hơn nhiều so với thời đại này, vốn lấy hấp và luộc làm chính.

"Thôi... Được rồi, có còn hơn không."

"Đã cho ta trù nghệ tông sư, vậy hôm nay ta tự nấu bữa cơm thử xem!"

Mã Minh Hiên luôn là người có khả năng thích nghi mạnh mẽ, tính tình lạc quan. Sau khi than thở chút đỉnh, hắn vui vẻ đón nhận năng lực mới và chuẩn bị vào bếp đại triển thân thủ.

Trong trạch tử này có người hầu do Mã hoàng hậu phân phối, bình thường Mã Minh Hiên hầu như không giao tiếp với họ.

Hôm nay hắn xuất hiện trong bếp và nói muốn nấu ăn, dọa hai nữ đầu bếp trong phòng bếp chân run cầm cập.

"Đại... Đại nhân, sao ngài lại muốn tự mình xuống bếp? Chẳng lẽ chúng ta phục vụ ngài không tốt?"

"Đại nhân, chúng ta biết lỗi rồi, chúng ta sẽ cải thiện khẩu vị ngay, nhất định sẽ làm ngài hài lòng..."

Nhìn hai trù nương run rẩy trước mặt, Mã Minh Hiên lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Không phải vậy, ta chỉ muốn tự nấu cơm thôi. Các ngươi đừng sợ, ta không chê các ngươi, cũng không đuổi các ngươi đi, càng không mách với Hoàng hậu nương nương đâu!"

Người trong phủ đều do Hoàng hậu nương nương đích thân phái tới để chăm sóc cho Mã Minh Hiên. Nếu Mã Minh Hiên thực sự không hài lòng hoặc thậm chí muốn đuổi người, tin tức truyền đến tai Hoàng hậu thì cũng chẳng cần sống yên ổn nữa.

Dù gì thì Mã Minh Hiên cũng khiến hai vị trù nương chịu thua, để họ đứng bên cạnh phụ giúp, nhờ vậy mà các nàng bớt sợ hơn. Ngày thường, Mã Minh Hiên chỉ dùng bữa một mình và ăn không nhiều, nhưng hôm nay, để thử tài nấu nướng, hắn quyết định chuẩn bị bốn món ăn và một món canh.

Bốn món đó là thịt lợn chua ngọt, viên thịt Tứ Hỷ, sườn kho tàu, hải sâm xào hành, cùng với một món canh đậu phụ.

Kỹ năng nấu ăn của Mã Minh Hiên đã đạt đến bậc tông sư, tay của hắn múa nhanh như gió, nguyên liệu trong tay được cắt đều đặn và đẹp mắt, khiến hai trù nương đứng nhìn mà sững sờ. Ai ngờ được cháu trai của Mã Hoàng hậu lại có tài nghệ cắt gọt tuyệt vời như vậy, chẳng lẽ hoàng thân lưu lạc bên ngoài này lại trở thành đầu bếp?

Sau khi cắt xong nguyên liệu, hắn đun nóng dầu, một chuỗi động tác thuần thục như nước chảy mây trôi. Chẳng bao lâu sau, bốn món ăn đã được dọn lên bàn, chỉ còn lại món canh đậu phụ vừa mới bắt đầu nấu.

Mã Minh Hiên nhìn ngắm những "tác phẩm" của mình bày trên bàn bếp, trên mặt hiện lên vẻ hài lòng, mỉm cười nói: "Xong, quá dễ!"

"Xem ra sau này phải thường xuyên tự nấu ăn, ăn món người khác nấu chắc chẳng còn hương vị gì nữa."

Hai trù nương bên cạnh nghe thấy lời của Mã Minh Hiên, bất giác trong lòng cũng cảm thấy đồng tình, thậm chí một trong hai người còn lén nuốt nước bọt. Không còn cách nào khác, món ăn do Mã Đại Nhân nấu quá thơm, so với hai trù nương được huấn luyện còn ngon hơn không biết bao nhiêu lần, quả là một người kỳ tài.

"Hoàng hậu nương nương tới!"

Khi Mã Minh Hiên chuẩn bị nếm thử những món ăn mình kỳ công chế biến, đột nhiên từ ngoài cổng phủ truyền vào tiếng gọi lớn của quản gia.

Nghe thấy thế, mắt Mã Minh Hiên sáng lên, lập tức chạy ra đón.

"A di nương tới đúng lúc quá! Mau mau nếm thử tay nghề của chất nhi!"

Vừa chạy ra khỏi nhà bếp, Mã Minh Hiên liền đứng sững lại.

Không xa cửa nhà bếp, đứng đó có ba người. Một vị nữ tử cao quý, phong thái đoan trang, trên mặt mỉm cười chính là Mã Hoàng hậu. Bên cạnh là một hán tử bình thường, gương mặt hơi sạm, tay chắp sau lưng, chẳng phải Chu Nguyên Chương thì còn ai vào đây? Phía sau Chu Nguyên Chương và Mã Hoàng hậu còn có một thiếu nữ tầm mười lăm, mười sáu tuổi, đứng sau hai người, ló đầu ra, đôi mắt đảo quanh nhìn Mã Minh Hiên.

Mã Minh Hiên ngẩn ra, rồi nhanh chóng bước tới trước mặt hai người, hành lễ: "Bệ hạ, nương nương."

"Bệ hạ, người sao lại đến đây?."

Chu Nguyên Chương mặt cau có, liếc mắt nhìn Mã Minh Hiên, rồi hừ một tiếng tức giận: "Mã Minh Hiên, ngươi giỏi lắm! Trên Kim điện, ngươi đã làm cho ta mất mặt không chỗ dung thân, vậy mà bây giờ, đường đường là một Giám sát Ngự sử, lại thắt tạp dề, xắn tay áo đứng trong nhà bếp nấu ăn, ra thể thống gì nữa!"

Cổ ngữ có câu: "Quân tử viễn bào trù" (nghĩa là người quân tử thì nên xa nhà bếp), ý nghĩa câu này muốn nói rằng trong thời đại này, bất kể là làm quan hay làm người đọc sách, thì nhà bếp đều bị coi là nơi thấp hèn, không cho nam nhân đến gần. Nếu xét kỹ thì hành động của Mã Minh Hiên hiện giờ, nếu có ai muốn soi mói, thì cũng có thể dâng sớ vạch tội.

Mã Minh Hiên lấy hai tay lau lau vào tạp dề, cười hì hì nói: "Bệ hạ cũng biết, chất nhi của người đã từng lưu lạc bên ngoài, nếu không tự mình động tay làm mà sinh nhai thì e rằng đã sớm chết đói rồi. Giờ lại khiến a di và bệ hạ phải cười chê rồi."

Bạn đang đọc Đại Minh: Táo Bạo Hình Ngự Sử, Bách Quan Quỳ Xin Tha Mạng của Thiên tàm mã linh thự a
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngokyn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 356

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.