Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tài Năng Bộc Lộ Ra Thế Giới (5)

Phiên bản Dịch · 2962 chữ

Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm - Chương 14 - Tài Năng Bộc Lộ Ra Thế Giới (5)

Team Just T

Không ai có thể nhìn thấy các chuyển động của Frey.

Không phải Peran người lớn lên trong khi luôn được chứng kiến những trận đấu tay đôi giữa những phù thủy hoàng gia từ tuổi nhỏ, cũng không phải Kunst người đã chiến đấu qua nhiều trận hải chiến.

Đó như thể là họ vừa chớp mắt thì tên hải tặc đã bay xuống biển.

Nhưng Dullard có một ý tưởng.

‘Võ Ma Thuật Sư ư?’

Các hành động của anh quá nhanh.

Dullard đã luôn cảnh giác nhưng thậm chí hắn cũng chẳng thấy chuyện gì đã xảy ra.

Lần đầu tiên, ánh sáng trong đôi mắt hắn ta trùn nhẹ xuống.

“Cái-, cái quái quỷ gì thứ!”

Tên hải tặc một tay hét lên và rút kiếm ra. Những tên khác cũng trở nên cảnh giác, phun ra những lời tục tĩu.

Một Mắt là một trong những tên thuộc hàng cấp cao trong Băng Cướp Biển Máu Đỏ. Hắn ta rất giỏi trong việc chiến đấu và quan trọng hơn hết, hắn ta nổi tiếng với sự tàn nhẫn của hắn thứ cho phép hắn leo lên được vị trí cao như thế.

Nên khi hắn đột nhiên rơi xuống biển, đám hải tặc trở nên khó chịu.

Frey nhìn xung quanh với vẻ mặt bất cần vốn có của anh, và tên phó thuyền trưởng nuốt nước bọt trước khi nói.

“C-, cẩn thận. Tên nhóc đó có gì đó lạ lắm.”

Frey có thể dễ dàng đoán được qua ánh nhìn rằng tên đó cũng là một tên có thứ hạng cao khác.

Không giống như những tên hải tặc còn lại, quần áo của hắn ta có thể được gọi là quần áo thật sự thay vì những miếng nùi giẻ và hắn có ba tên hải tặc vệ sĩ xung quanh hắn.

Shik!

Cơ thể Frey đột nhiên biến mất trước khi đến trước tên thuyền phó.

Anh liền giơ tay phải ra và đấm nó vào ngực tên thuyền phó, ở phía trên trái tim của hắn ta.

Thịt của hắn tách rời ra như tàu hũ và những chiếc xương sườn của hắn vỡ tan như những khúc củi khô cũ.

Đôi mắt của tên thuyền phó mở rộng trong sợ hãi.

“Kuk…”

“Th-, Thuyền phó!”

“Khốn kiếp! Tên quái vật khốn nạn này!”

Những tên vệ sĩ bên cạnh thuyền phó vung kiếm của chúng khi chúng hét lên.

Ngay cả khi tay trần của anh xuyên qua ngực của một người khác, biểu cảm của Frey vẫn chẳng mấy thay đổi.

Điều này thậm chí còn khiến cho đám hải tặc vốn đã quen với việc giết người và cướp của cũng thấy sợ hãi.

Frey sử dụng cơ thể của tên thuyền phó như một tấm khiên chống lại những đòn tấn công của đám vệ sĩ và lưỡi kiếm của chúng chém vào cơ thể đó.

Nếu chúng là những tên chiến đấu giỏi, thì chúng đã có thể chém xuyên qua hoặc tránh được cơ thể của tên thuyền phó, nhưng chúng chỉ là một đám cướp chỉ biết chém và đâm với lưỡi kiếm của mình.

Frey ném xác tên thuyền phó về phía chúng mà chẳng cho chúng bất kỳ cơ hội nào để phản ứng.

“Ugh!”

Hai tên vệ sĩ bị đánh trúng bởi cái xác của tên thuyền phó và chỉ duy nhất một tên trong số chúng xoay sở để né được bằng cách bỏ thanh kiếm ra.

Hắn ta ngã xuống sàn, cố nhìn Frey với ánh nhìn sợ hãi.

Bụp.

“…”

“…”

Nếu trước đó con thuyền vốn ồn ào náo nhiệt thì giờ đây nó lại im lặng thất thường.

Mọi người trên con thuyền đều đang nhìn Frey.

Tuy nhiên ngay cả với tất cả sự chú ý của họ để dồn về phía Frey, thì anh vẫn vô cảm lắc tay.

Những tia máu đặc văng đầy trên boong tàu.

‘Frey Blake…?’

Peran liếc nhìn anh với đôi mắt đầy kinh ngạc.

Anh đã nghe rằng đó từng là học viên tệ nhất trong học viện rồi đột nhiên trở nên ấn tượng trong một tháng qua nhưng làm sao mà có thể thay đổi lớn đến như vậy?

‘Cậu ta giết 4 người ngay tức khắc mà không hề chớp mắt.’

Ngoài ra, kỹ năng võ thuật mà Frey vừa mới thể hiện là tuyệt vời nhất mà Peran từng chứng kiến.

“Tuyệt vời.”

Giọng nói của Kunst đã mất đi chất nhạo báng và đùa cợt.

Hắn ta không thể được miêu tả với từ vẻ vang, nhưng hắn chắc chắn phải thể hiện được sức hút mà chứng minh hắn là thủ lĩnh của Băng Cướp Biển Máu Đỏ.

Hắn chỉ nói từ đó rồi ngưng cười, nhưng hào quang bao quanh hắn đã thay đổi hoàn toàn.

Ngay cả Peran cũng cảm thấy bất an.

Nhưng Frey nói mà không hề bị kích động.

“Bọn mày quá tệ luôn.”

“... mày có biết mày vừa giết ai không?”

“Chà tao nghĩ chắc là một thằng cộm cán, nhưng tao cũng không chắc lắm.”

“Nó là thuyền phó của tao đấy.”

“Hoo. Đứng thứ hai lận à. Có chức hơn cao nghĩ.”

Kunst gật đầu trong khi quan sát Frey với đôi mắt lạnh lùng.

“Đúng rồi. Mày là một tên vệ sĩ đang giả dạng làm học viên à?”

Cũng có thể hiểu được tại sao Kunst lại có suy nghĩ đó.

Ngay cả hầu hết đám hải tặc của hắn ta cũng đều vả mồ hôi và tránh ánh nhìn của hắn khi hắn nhìn vào chúng trong khi tỏa ra hào quang như thế này, nhưng lại chẳng có sự thay đổi gì trong biểu cảm của Frey như thể anh chẳng cảm thấy bất kỳ điều gì khác thường cả.

Đây đáng lẽ ra không phải là thứ mà một bông hoa được nuôi dưỡng trong học viên có thể làm được.

“...”

Frey cũng chẳng thèm chỉnh lại sự hiểu lầm của Kunst.

Tuy nhiên Kunst xem đó như một lời xác nhận.

Hắn ta chần chừ một lúc trước khi suy nghĩ thật kỹ rồi nói ra với sự quyết tâm.

“Hãy lập một thỏa thuận.”

“Thỏa thuận?”

“Hành động vừa rồi. Rõ ràng mày là một pháp sư với các kỹ năng tuyệt vời. Nhưng liệu mày có thể cứu tất cả bọn học viên ở đây từ tay bọn tao không?”

Kunst nhìn Dullard một lúc như thể muốn gây thêm áp lực bằng cách sử dụng sự hiện diện của tên đó.

Frey cười thầm ngay khoảnh khắc đó nhưng Kunst cứ tiếp tục nói.

“Một nửa. Đưa bọn tao một nửa số học viên trên thuyền này và tụi tao sẽ không chạm đến phần còn lại.”

Những tên hải tặc gần đó nhìn vị thuyền trưởng của chúng với ánh mắt kinh ngạc.

Vị thuyền trưởng của Băng Cướp Biển Máu Đỏ vốn nổi tiếng là chẳng khi nào chịu thương lượng với bất kỳ ai.

Tuy nhiên phán quyết của Kunst là một quyết định đương nhiên.

‘Gã này mạnh mẽ hơn rất nhiều so với những gì mình nghĩ.’

Bằng chứng của điều này chính là sự im lặng của Dullard.

Nếu tên đó có đủ tự tin để khuất phục anh ta thì tên đó chắc chắn đã hành động từ lâu rồi.

‘Ngay cả tên Lich cũng không thể đảm bảo rằng hắn sẽ đánh bại được tên tóc xám.’

Rõ ràng là tên Dullard cũng không muốn chiến đấu với anh ta.

Frey nhướng mày và nói.

“Tao đã giết tên thuyền phó của mày mà. Tao còn xử lý 3 hay 4 tên khác nữa mà. Mày không định trả thù à?”

“Trả thù? Mày đánh giá hơi cao lũ hải tặc tụi tao rồi đấy.”

Kunst cười to, để lộ hàm răng vàng khè.

“Với ngoại lệ là tao thì thuyền phó đã được thay đổi 5 lần suốt một năm qua rồi đấy. Thậm chí muốn giữ vị trí đó trong vòng nửa năm cũng khó.”

Frey nhường như chưa hiểu ý của hắn ta.

Kunst tiếp tục nói.

“Mày nghĩ thỏa thuận như vậy chưa đủ tốt à? Hay mày nghĩ phải đổ máu nhiều hơn mới là hiệu quả? Ngoài ra, bọn tao sẽ không đụng đến đám tù nhân đâu. Điều này có nghĩa là khoảng hai mươi đứa mà bọn tao bắt giữ sẽ được thả ra ngay khi bọn tao nhận được tiền.”

Hắn liền liếc nhìn Peran.

“Dĩ nhiên, tên nhóc từ Gia Tộc Jun phải bị bắt giữ vô điều kiện. Chẳng mày không phải là người mà không có mắt đúng không?”

Mặc dù dòng tộc Jun cực kỳ quyền lực, miễn là chúng trốn bên trong Quần Đảo Oscar thì thậm chí Hoàng Đế cũng không thể làm được gì ngay cả khi huy động toàn bộ quân đội.

“...”

Frey dường như hỏi chần chừ.

Kunst nghĩ rằng hắn đã gần như thuyết phục được anh rồi mỉm cười.

“Tao cho mày quyền lựa chọn luôn. Cứ đưa 20 đứa còn lại cho tao, bao gồm cả thằng Peran.”

Nếu anh có suy nghĩ thông thường thì anh sẽ giữ lại những học viên từ những gia đình quý tộc lớn hơn. Cách đó thì anh có thể được ca ngợi rằng đã bảo vệ những học viên cốt lõi với ngoại lệ là Peran, nên hình phạt dành cho anh sẽ được giảm đến mức tối thiểu.

Frey nhìn hắn ta một cách im lặng.

Đám học viên nhìn nhau rồi bắt đầu rùng mình.

Đấy là cho đến khi một học viên không thể chịu đựng được nữa và hét lên.

“Tôi, chọn tôi đi! Khi tôi về đến nhà thì tôi sẽ thưởng cho anh!”

Cô nói như thế rồi bám lấy Frey.

Frey nhìn cô ta trong sự hoang mang.

Cô dường như đã không còn tỉnh táo để đưa ra quyết định đúng đắn nữa rồi vì cô đã bị dồn ép bởi nỗi sợ.

“1-, 100 vàng! Em sẽ trả anh 100 vàng! Em sẽ trả nhiều hơn nếu anh muốn!”

100 vàng là quá khó để một người bình thường có thể tích góp được trong suốt cuộc đời của họ.

Những lời nói của cô dường như đã châm ngòi.

“Cái-, anh làm gì thế? Tôi phải được cứu! Anh biết quyền lực của Gia Tộc Plasico đúng không? Tôi sẽ cho anh 150 đồng tiền vàng!”

“Khốn khiếp! Tôi là Ian Corona! Tôi sẽ cho anh 200 đồng tiền vàng! Nên chọn tôi đi mà!”

“Ê-, ê cái đám này!”

Chúng không còn quan tâm đến việc Frey là ai nữa.

Liệu anh là một học viên có thành tích tệ trong học viện, Frey Blake, hay là một vệ sĩ bí mật được đặt trên thuyền này như Kunst đã nói.

Thứ quan trọng duy nhất với chúng ngay bây giờ là Frey giữ quyền quyết định sự sống và cái chết của chúng.

“...”

Dáng vẻ của đám học viên la hét tên gia tộc của chúng và ngã giá cho mạng sống của chính chúng trông cực kỳ kinh tởm.

Ngay cả lũ hải tặc vốn khét tiếng với độ điên khùng và không biết xấu hổ của chúng còn trở nên câm lặng.

Cuối cùng, những người vẫn giữ lòng tự tôn và sự cao quý của chúng mà không chịu cúi đầu chỉ có thể đếm trên một bàn tay.

Frey nhắm mắt lại, và khi anh mở mắt ra lần nữa thì như có một nguồn năng lượng sắc bén bên trong ánh nhìn đó.

“Im lặng hết.”

Anh nói thế với giọng nhỏ, nhưng có thể nghe bởi tất cả mọi người trên thuyền.

Tiếng than khóc của những học viên ngay lập tức yên lặng.

Anh chậm rãi nhìn xung quanh và tất cả đám học viên đều rùng mình khi đôi mắt anh hướng về phía chúng. Khi anh nhìn tên Jack, hắn ta cũng không thể ngăn bản thân trở nên sợ hãi.

Thứ cuối cùng mà đôi mắt Frey gặp phải là ngọn lửa bên trong đầu của Dullard.

[Kukuku.]

Đột nhiên Dullard cười khẽ, khiến Kunst nhìn về phía hắn ta.

“Chuyện gì thế?”

[Ta cảm nhận thấy gì đó kỳ lạ trong Mana của tên đó. Đó là thứ mana độc nhất mà ta chưa bao giờ cảm thấy từ trước đến giờ, nên ta đã phải cảnh giác. Nhưng… dường như hắn ta chẳng có gì đặc biệt.]

Dullard cười thật hắc ám khi nụ cười vang lên trên gương mặt không hề có miếng da nào của hắn.

[Hắn ta giỏi nhất thì cũng chỉ là pháp sư 5 sao. Dường như hắn có vài kỹ thuật khá tốt, nhưng ta đã giết hơn 100 tên như hắn rồi.]

Dullard nâng bàn tay đen lên.

Chujuk.

Một hình dạng màu đen bắt đầu hình thành bên trong những ngón tay của hắn.

[Đạn Sự Sống.]

Nguồn năng lượng hắc ám trên những đầu ngón tay hắn sớm được tạo hình trước khi bắn về phía Frey.

Frey chỉ đơn giản nghiêng về phía sau và né đòn tấn công đó.

[Hut.]

Dullard mỉm cười.

Khoảnh khắc mà đạn sự sống đã bay qua, quay ngược lại và hướng đến Frey một lần nữa.

‘Đó là…!’

Peran nhận ra Dullard đã làm gì. Đó không phải là ma thuật cần một hướng định sẵn.

Ngay từ đầu ma thuật của đạn phép đó là ma thuật truy đuổi.

Dullard trên hết không cần phải điều khiển ma thuật đó.

Theo cách đó, Dullard chẳng gặp vấn đề gì trong việc niệm một phép khác.

[Cốt Trão (Xương Tay).]

Kugugu.

Chẳng mấy chốc những cái tay xương xẩu trồi lên từ boong tàu. Trong nháy mắt dường như đã có đến hàng chục cái tay khi chúng bắn về phía Frey.

“Hãy cẩn thận!”

Peran hét lên trong vô thức.

Với những cái tay xương ở phía dưới và đạn sự sống ở phía sau, dường như Frey sẽ sớm trở thành một vũng máu.

Nhưng vào khoảnh khắc đó, Frey biến mất.

Shik.

[Kuk…!]

Mọi thứ diễn ra diễn ra trong tích tắc.

Ngay khi anh biến mất, Frey tái xuất hiện phía sau Dullard, bàn tay của anh nhô ra khỏi ngực của Dullard trong khi cầm một viên pha lê đang phát sáng và đập thình thịch.

Peran biết đó là thứ gì.

‘Đó là bể chứa sự sống của tên Lich…?’

Đôi mắt rực lửa của Dullard sáng lên và hắn ta lắp bắp.

[Sao-, tr-...tàu di chuyển…sử dụng được tốc biến…]

Phép tốc biến, phép thuật cho phép người dùng rút ngắn khoảng cách trong chớp mắt là một phép cực kỳ nổi tiếng, nên dĩ nhiên Dullard biết những gì mà Frey đã làm.

Tuy nhiên, đây là trên một con thuyền đang di chuyển. Đáng lý ra không thể sử dụng được tốc biến trên một con thuyền đang di chuyển!

‘Chẳng phải cần làm ít nhất 5 phép tính toán cùng một lúc sao…?’

Còn có một thứ khác mà hắn ta đang suy nghĩ.

‘Nhưng làm sao mà hắn ta biết chính xác vị trí của bể chứa sự sống…’

Khi tầm nhìn của hắn mờ dần, Dullard cuối cùng cũng đi đến kết luận.

‘Hắn ta đang cố tình trì hoãn thời gian…’

Trong khi giả vờ như đang chần chừ trước lời đề nghị của Kunst, anh thật sự là đang quan sát Dullard.

Ngay cả thế, điều đó cũng thật vô lý.

Người đó đã nhìn thấu hắn ta và phát hiện được bể chứa sự sống của hắn, nhưng đó là việc mà chỉ duy nhất những Archmage đẳng cấp 7 sao mới có khả năng làm được.

‘Sao mà việc đó lại có thể được thực hiện bởi một pháp sư mà còn yếu kém hơn mình…’

Nếu hắn ta chịu chiến đấu trực diện ngay từ đầu, thì đó đã là chiến thắng của hắn rồi.

Frey không có cách nào để đánh bại hắn từ lúc đầu và chỉ có thể trì hoãn thời gian.

Nhưng hắn đã bị đánh bại bởi sự tự tin không thể lay chuyển và sự điềm tĩnh đến đáng sợ của Frey.

Ngay cả khi Kunst đã giết vài đứa học viên và tạo ra một bầu không khí kinh hoàng như thế, anh vẫn không nhấc một ngón tay.

Dullard không thể hoàn thành suy nghĩ của mình khi ý thức của hắn ta cuối cùng cũng phai nhạt dần.

Khi ngọn lửa trong mắt hắn phai mờ đi, những khúc xương của hắn tan vỡ và hòa vào không khí như bụi mịn.

“...”

“...”

Một lần nữa sự yên lặng lại trở về với con thuyền.

Không ai có thể tin những gì họ vừa chứng kiến.

Tên Lich hùng mạnh kia đã bị giết trước khi hắn có thể thật sự thể hiện sức mạnh của bản thân.

Mọi người nhìn Frey, miệng của họ há rộng, nhưng dĩ nhiên, biểu cảm của Frey vẫn giữ tương tự.

Anh nhìn Kunst và nói một cách từ tốn.

“Sẽ không có thỏa thuận gì hết.”

Rồi với gương mặt đó, anh nhìn tất cả những tên hải tặc ở đây và nói với giọng thẳng thắn.

“Tất cả bọn mày sẽ chết ở đây.”

---

Team Just T

Bạn đang đọc Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm của 낙하산
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.