Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Di tử thần kỳ

Phiên bản Dịch · 1534 chữ

Chủ công, ngày mai có cần cho chiến thuyền qua đây không?” Vương Bưu tiến lại hỏi.

“Không cần phải vội!”

Vì không có mâu thuẫn với Thủy Sơn Bạc, đương nhiên không cần điều động chiến thuyền qua đây.

Nói thật, hiện tại Thủy Sơn Bạc mạnh mẽ như vậy, Tống Tiểu Xuyên cũng thật sự không muốn phát sinh mâu thuẫn với họ.

Hiện tại thuyền chiến lớn của mình chỉ có một chiếc, còn là chiếc được cải tạo từ thuyền hàng. Thuyền nhỏ thì có vài chiếc, nhưng chưa kịp bọc thép.

Ngày nào cũng có quá nhiều việc, lần này nhất định phải mang một nhóm thợ từ Tống Gia Trang qua đó.

Nhân lúc chưa ra khỏi tháng Giêng, hắn phải cùng với bà con làng xóm uống rượu cho đã.

Rượu anh hùng mặc dù không bán ra ngoài, nhưng vẫn còn hàng tồn.

Từ mùng 1 đến mùng 15 tháng Giêng, ngày nào cũng say mèm.

Mỗi lần uống xong, hứng khởi vô cùng, về nhà lại là đòi hỏi không ngừng, ngay cả Tô Tiểu Tiểu cũng hơi chịu không nổi.

“Phu quân, hay là ngài nạp một tiểu thiếp đi, ta thật sự không chịu nổi nữa.”

“Hừ hừ, chẳng phải nàng học được vài chiêu từ Đình Đình rất giỏi sao, giờ đã biết cầu xin rồi à!”

Cuối cùng cũng lấy lại được sự tự tin của đàn ông, nhất định phải khoe khoang một chút!

“Đúng rồi, ta thấy Đình Đình rất tốt, chắc chắn cô ấy giỏi hơn ta, đảm bảo sẽ làm chàng hài lòng.”

Tô Tiểu Tiểu nghe xong không những không tức giận, mà còn nhân cơ hội muốn hắn cưới Khấu Đình Đình.

“Người ta là cặp Tống sinh, chỉ cưới một người thì làm sao được, nếu cưới thì phải cưới cả hai!”

“Phu quân nói đúng, ta sẽ đi lo liệu chuyện này ngay!”

“Quay lại, nàng thật sự đi à!”

Tống Tiểu Xuyên chỉ đang đùa với vợ mình, không ngờ cô nàng ngốc nghếch này lập tức muốn lo liệu chuyện đó.

Ở Đại Tĩnh, việc cho đàn ông nạp thiếp đều do chính thất lo liệu, cơ bản không cần đàn ông phải lo lắng.

Nếu đàn ông tự mình bận rộn chuyện nạp thiếp, người khác sẽ nói vợ hắn không biết lễ nghĩa, không biết làm việc.

“Phu quân, chàng sợ ta làm không tốt sao?” Tô Tiểu Tiểu tỏ vẻ tủi thân co lại.

“Không phải, không phải, là ta thật sự không có thời gian!”

“Ôi!”

Tống Tiểu Xuyên thở dài, hắn vẫn có chút không thể chấp nhận chế độ một chồng nhiều vợ, hơn nữa cũng thật sự không có thời gian.

Sắp phải trở về lãnh địa Yến Châu rồi, về bên đó lại phải bắt đầu bận rộn việc chế tạo thuyền chiến.

Nếu đoán không sai, sau khi mùa xuân đến bọn cướp biển sẽ kéo tới.

Cho dù bọn cướp biển không kéo tới, hắn cũng muốn đi tìm những hòn đảo mà bọn cướp biển ẩn náu.

Từ kiếp trước hắn đã có một ước mơ, đó là có một hòn đảo thuộc về riêng mình, trên đó xây một căn biệt thự ba tầng.

Hướng ra biển, xuân về hoa nở, ở trên đảo của mình câu cá, tắm nắng.

Thậm chí có thể rào một khu bãi biển riêng, để các mỹ nữ vui chơi thoải mái, không còn lo lắng bị người khác quấy rầy.

Xin lỗi các tên cướp biển, vì phúc lợi của anh em, nhất định phải đánh các ngươi.

Tống Tiểu Xuyên không vội để Khấu Gia tỷ muội về, Khấu Chân Chân tiếp tục ở lại Tống Gia Trang bận rộn việc cung cấp hàng hóa và thu tiền, Khấu Uyển Uyển thì phụ trách cửa hàng muối ở Tế Châu, còn Khấu Đình Đình tiếp tục ở lại nhà hàng hải sản ở kinh thành.

Ban đầu mọi việc phân phối đều khá tốt, chỉ cần đợi một thời gian nữa sẽ trở về lãnh địa Yến Châu.

Nhưng không ngờ vào tối mùng 15 tháng Giêng, Khấu Đình Đình vội vã trở lại Tống Gia Trang.

“Sao giờ này lại về, bên nhà hàng không bận sao?”

Lý thuyết mà nói, vào ngày mùng 15 tháng Giêng, nhà hàng nên đông khách mới đúng. Bởi vì ở kinh thành có nhiều người giàu, họ thích ăn bên ngoài.

“Không ổn rồi, công tử, có chuyện lớn không hay xảy ra!” Khấu Đình Đình hớt hải từ trên lưng ngựa nhảy xuống, cô gái ngốc nghếch này lại không ngồi xe ngựa mà trực tiếp cưỡi ngựa về.

Rốt cuộc là chuyện gì gấp gáp đến mức khiến cô ấy phải cưỡi ngựa về, chẳng lẽ là có chuyện gì xảy ra ở nhà hàng hải sản?

Nhà hàng hải sản cũng không kiếm được nhiều tiền, không thì cũng không làm nữa, không đến mức phải gấp gáp như vậy chứ.

Sau khi Tống Tiểu Xuyên hỏi mới biết, không phải nhà hàng hải sản gặp chuyện, mà là An công tử và những người khác gặp chuyện.

Nói chính xác hơn, không phải họ gặp chuyện, mà là họ lại gây rối.

Nhóm công tử này lợi dụng mối quan hệ gia đình, từ bên ngoài mang về một lô táo đậu để bán ở kinh thành, chỉ trong vài ngày đã nổi như cồn khắp nơi. (táo đậu hay đậu tắm là đồ dùng để tắm thời xưa)

Sau đó họ lại nghĩ ra một ý tưởng tồi tệ, táo đậu chỉ được bán tại Hồng Tân Lâu.

Muốn mua táo đậu, phải vào Hồng Tân Lâu ăn cơm. Chỉ có khách của Hồng Tân Lâu mới có thể mua được táo đậu với số lượng hạn chế.

Như vậy không chỉ cướp đi khách hàng của nhà hàng hải sản Yến Châu, mà còn thu hút được sự chú ý.

Hiện tại, vài công tử này đang nổi như cồn ở kinh thành, nói ra nói vào bắt đầu coi thường Tống tước gia.

“Cái gì là táo đậu, nói rõ hơn đi?” Tống Tiểu Xuyên nghe xong có chút không hiểu.

“Anh xem, chính là cái này!” Khấu Đình Đình đưa cho thứ mà nhờ người khác mua một miếng với giá cao mang về.

Con gái ai cũng thích đẹp, cô cũng không ngoại lệ.

Táo đậu này có thể làm sạch da rất tốt, và sau này còn lưu lại hương thơm, cô gái nào mà không thích chứ.

Đặc biệt là những tiểu thư nhà giàu, còn các phu nhân quý tộc, họ gần như phát cuồng vì nó.

“Cô thấy họ bán hàng hiếm kiếm được tiền, nên gấp gáp như vậy sao?”

Tống Tiểu Xuyên cũng cảm thấy ngao ngán, thầm nghĩ trên đời này không thể để họ kiếm hết tiền được.

“Ta chủ yếu không chịu nổi việc họ nổi bật, đặc biệt là nổi bật hơn cả công tử!”

Đây là lời thật lòng của Khấu Đình Đình. Trong lòng cô, Tống công tử chính là người nổi bật nhất, không ai có thể sánh bằng.

“Ha ha ha, vậy thì cô đã tìm đúng người rồi, thứ này ta có thể làm ra trong nháy mắt, không cần phải từ bên ngoài mang về.”

Tống Tiểu Xuyên nhìn qua nhìn lại, táo đậu gì chứ, chẳng phải là xà phòng thôi sao!

Thời điểm này, xà phòng còn không thể so với sau này, là từ tuyến tụy của heo rửa sạch máu bẩn, loại bỏ mỡ rồi nghiền thành dạng bột.

Sau đó thêm bột đậu, gia vị, trộn đều lại, làm thành sản phẩm tẩy rửa nguyên thủy.

Trong quá trình chế biến, việc nghiền tuyến tụy heo đã tăng cường sự tiết ra của các enzyme tiêu hóa có trong tuyến tụy, bột đậu trộn vào có chứa saponin và lecithin.

Có tác dụng tăng cường khả năng tạo bọt và tẩy rửa, không chỉ tăng cường khả năng tẩy rửa mà còn có thể dưỡng ẩm cho da, vì vậy nó được coi là một loại chất tẩy rửa khá chất lượng.

Sau này có người nghiền tuyến tụy heo đã thêm đường và tro thực vật, rồi thêm mỡ heo đã nóng chảy, trộn đều lại, nén thành khối, đó chính là “táo đậu”.

Nói thì có vẻ phức tạp, thực ra chỉ là một phản ứng xà phòng hóa.

Theo kiến thức của thời hiện đại, thực ra không cần tuyến tụy heo, vẫn có thể làm xà phòng.

Chỉ cần đun dầu mỡ và soda (natri cacbonat) lại với nhau là được!

Dầu mỡ rất dễ tìm, có thể là mỡ động vật hoặc dầu thực vật.

Vì người Đại Tĩnh Quốc chỉ ăn mỡ động vật, không ăn dầu thực vật, nên hiện tại mỡ động vật khá đắt, dùng dầu thực vật sẽ tiết kiệm chi phí hơn.

Có dầu mỡ rồi, soda thì tìm ở đâu?

Rất dễ tìm, vì soda là thứ dùng để làm bánh.

Bạn đang đọc Đại Tĩnh Kiêu Hùng của Lạc Khắc Bánh Quy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mixo272
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.