Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phẫn nộ, báo thù

Phiên bản Dịch · 1097 chữ

Nghĩ vậy, hắn lập tức mở giao diện hệ thống thương thành, sau khi mở ra, Tô Hạo có chút choáng váng.

Bởi vì trong thương thành hệ thống, chỉ có một loại vật phẩm có thể đổi!

【Tiểu Hoàn Đan!】Một loại đan dược có thể chữa thương, đồng thời tăng cường cương khí.

Yêu cầu đổi: một bình Tiểu Hoàn Đan cần 500 điểm tích lũy. Chú thích (trong một bình có 2 viên Tiểu Hoàn Đan).

"Chết tiệt, 2 viên Tiểu Hoàn Đan mà đòi tới 500 điểm!"

Tô Hạo chửi thầm một tiếng, nhưng vẫn ngoan ngoãn đổi một bình Tiểu Hoàn Đan từ hệ thống thương thành.

Sau đó hắn kiểm tra lại điểm tích lũy của mình.

Sáng nay điểm danh nhận được 320 điểm, vừa rồi hoàn thành nhiệm vụ nhận được 200 điểm, tổng cộng có 520 điểm, đổi Tiểu Hoàn Đan mất 500 điểm, hiện tại hắn chỉ còn lại 20 điểm.

"Nghèo quá!"

Tô Hạo chỉ có thể rên rỉ một tiếng đầy đau khổ.

Hắn lấy Tiểu Hoàn Đan từ trong không gian chứa đồ.

Tiểu Hoàn Đan có màu xanh biếc, trên viên thuốc tỏa ra mùi hương thảo mộc thoang thoảng.

Tô Hạo lấy Tiểu Hoàn Đan ra, bẻ làm đôi, đút vào miệng Nguyệt Ảnh.

Sau đó hắn ra bờ sông lấy một ít nước, cho Nguyệt Ảnh uống, giúp nàng nuốt đan dược xuống.

Một lát sau, khí tức trên người Nguyệt Ảnh bắt đầu khôi phục chậm chạp, Tô Hạo ôm Nguyệt Ảnh, chuẩn bị rời khỏi đình nghỉ mát, tìm một tiểu viện an trí cho nàng.

Một bóng người xuất hiện bên ngoài đình, chính là tú bà của Nguyệt Ảnh Lâu.

"Tam thiếu gia, tiểu thư không sao chứ?"

Tú bà nhìn Nguyệt Ảnh trong lòng Tô Hạo, vẻ mặt lo lắng, vội vàng hỏi.

Tô Hạo nhìn tú bà xuất hiện, sắc mặt không hề kinh ngạc.

Tuy rằng hắn vẫn luôn bao Nguyệt Ảnh, nhưng số tiền hắn bỏ ra cho Nguyệt Ảnh cũng không nhiều.

Mà thanh lâu, lẽ ra phải lợi dụng Nguyệt Ảnh, một hoa khôi, để kiếm thật nhiều tiền, nhưng tú bà này chưa từng ép buộc Nguyệt Ảnh làm bất cứ chuyện gì, có thể thấy quan hệ giữa nàng và Nguyệt Ảnh không hề bình thường.

"Nguyệt Ảnh đã uống đan dược chữa thương, khí tức đã ổn định, không sao rồi, ngươi cũng là người của Mộ Dung gia sao?"

"Vâng, lão nô năm đó là nha hoàn bên cạnh phu nhân. Tam thiếu gia, hiện tại ta có thể đưa tiểu thư về được chưa?"

Tú bà nghe thấy Nguyệt Ảnh không sao, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Nàng biết tiểu thư một mình đi ám sát Tần Hạo, liền lập tức chạy tới, vừa đến bờ sông, liền nghe được chuyện ám sát, cho nên vội vàng đi tìm, tìm rất lâu mới tìm thấy Tô Hạo và Nguyệt Ảnh.

"Vậy Nguyệt Ảnh giao cho ngươi, trong bình này còn một viên đan dược, nếu thương thế của Nguyệt Ảnh chưa khỏi hẳn, thì cho nàng uống thêm một viên!"

Tô Hạo đưa Nguyệt Ảnh trong ngực cùng bình Tiểu Hoàn Đan cho tú bà.

"Đa tạ Tam thiếu gia!"

Tú bà cảm kích nói.

"Đây là 10 vạn lượng bạc, đợi Nguyệt Ảnh tỉnh lại, đưa cho nàng, ta nghĩ các ngươi rất cần số bạc này."

Tô Hạo suy nghĩ một chút, lấy ra một xấp ngân phiếu từ trong ngực.

Thực lực của Nguyệt Ảnh là Địa Cảnh tứ trọng, muốn tăng cường thực lực để báo thù, nhất định phải có thêm nhiều tài nguyên, mà hiện tại hắn có thể làm cho Nguyệt Ảnh, cũng chỉ có nhiêu đây.

"Đa tạ Tam thiếu gia, thật ra tiểu thư rất thích ngài, nàng chưa từng lợi dụng ngài, nếu không phải vì mối thù gia tộc, ta nghĩ Tam thiếu gia sẽ là người nàng chọn, là bến đỗ tốt nhất của nàng."

Tú bà vừa cảm ơn Tô Hạo, vừa giải thích.

"Ta biết!"

Tô Hạo gật đầu.

"Một thời gian nữa, ta sẽ đến huyện Thanh Viễn, nếu các ngươi gặp chuyện gì, có thể liên lạc với ta, ta nghĩ ta có thể giúp được."

"Ngươi nói với Nguyệt Ảnh, muốn báo thù, trước tiên phải giữ được mạng sống, mạng mất rồi thì vĩnh viễn không thể báo thù."

Tô Hạo nhẹ giọng nói.

"Ta sẽ chuyển lời của Tam thiếu gia cho tiểu thư, vậy Tam thiếu gia, ta cáo từ trước!"

Tú bà ôm Nguyệt Ảnh hành lễ, sau đó nhanh chóng rời đi.

"Thế giới này thật tàn khốc, chỉ vì một khối linh thạch mà hủy diệt cả một gia tộc, thế giới võ đạo, chẳng lẽ chính là như vậy sao?"

Tô Hạo nhìn bóng lưng tú bà rời đi, lẩm bẩm nói.

"Các ngươi cũng ra đây đi!"

Tô Hạo đột nhiên lên tiếng.

"Tam thiếu gia!"

Hai hắc y nhân từ xa chậm rãi đi tới.

"Sau này các ngươi không cần ẩn núp nữa, ở bên cạnh ta làm người hầu đi!"

"Đa tạ Tam thiếu gia!"

Hai người lập tức quỳ xuống, tuy rằng bọn họ đã được gia chủ căn dặn, nhưng vẫn cần Tô Hạo gật đầu.

"Đi thôi, chúng ta về!"

Tô Hạo xoay người rời đi, đoán chừng lúc này Cố mập mạp vẫn đang ở bờ sông đợi hắn.

Chốc lát sau!

Tô Hạo lên xe ngựa, Cố mập mạp đã nằm ngủ say sưa trên xe.

Thấy Tô Hạo lên xe, Cố mập mạp ngáp một cái tỉnh dậy, dụi mắt nói:

"Hạo ca, thích khách vừa rồi có phải mỹ nữ không? Huynh đi anh hùng cứu mỹ nhân sao?"

"Ta cảm thấy là mỹ nữ, nhưng thực lực của ta quá kém, không đuổi kịp bọn họ, hại ta phải chạy lòng vòng trong rừng, chẳng thu hoạch được gì, nên quay về."

Tô Hạo giả vờ thở dài, lắc đầu.

"Tên Tần Hạo kia, bọn họ đi rồi sao?"

Tô Hạo thuận miệng hỏi.

"Đi rồi, lúc đi sắc mặt hắn đen như đít nồi. Nhưng mà Hạo ca, ta thấy tên đó là kẻ tâm ngoan thủ lạt, chắc chắn sẽ trả thù chúng ta, hay là chúng ta ra tay trước, giết hắn luôn đi, dù sao hôm nay cũng có người ám sát hắn, sẽ không ai nghi ngờ chúng ta đâu."

Cố Hoài hung dữ nói.

Bạn đang đọc Đánh Dấu Từ Bộ Khoái Bắt Đầu (Bản Dịch) của Thăng Đấu Yên Dân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HámThiênTàThần
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 363

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.