Mã Tặc, Huyết Minh Giáo
Tô Hạo vội vàng mở không gian chứa đồ ra.
【Kính viễn vọng phục cổ đơn ống 】: Đến từ thế giới hải đảo xa xôi, có độ rõ nét siêu cao, là vật cần thiết khi ở nhà du lịch, quan sát.
【 Huyễn Âm Chỉ 】: Đến từ thế giới võ hiệp, võ học độc môn của Thành Côn - Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ, một loại chỉ pháp vô cùng ác độc, sau khi luyện thành, có thể đem bất kỳ cương khí nào trong cơ thể, thông qua Huyễn Âm Chỉ chuyển hóa thành hàn khí, một chỉ đánh vào trong cơ thể đối phương, khiến cho đối phương bị âm độc nhập thể, không phải công pháp Thuần Dương thì không thể hóa giải.
【 Tu luyện Huyễn Âm Chỉ, cần 80 điểm kỹ năng. 】
“80 điểm kỹ năng, tạm thời không cân nhắc.”
Tô Hạo nhìn giới thiệu của Huyễn Âm Chỉ, cũng không phải quá vội vàng, dù sao hiện tại hắn còn có một quyển Phạn Thiên Liệt Diễm Quyết của gia tộc, còn chưa tu luyện đây?
Đương nhiên không phải Tô Hạo không động tâm, bởi vì điểm kỹ năng hiện tại, quá thiếu, không đủ a.
Hắn chuẩn bị sau khi đến huyện Thanh Viễn, tích lũy một chút, mau chóng bước vào Địa Cảnh.
“Nói tóm lại, hai lần rút liên tiếp này, vẫn là không tệ!”
Tô Hạo lúc trước khẩn trương cũng biến mất không thấy gì nữa, sau đó nhìn thấy giao diện thương phẩm hệ thống bên cạnh.
Liền mở ra xem thử.
Trong cửa hàng vẫn chỉ có thể đổi được một viên Tiểu Hoàn Đan, hắn nghiên cứu vài ngày, cũng không thể nào tạo ra thêm thứ gì khác. Cho nên hiện tại trên cơ bản đã từ bỏ.
Cứ chờ hệ thống tự động nhắc nhở vậy!
Huyện Thanh Viễn, là huyện thành hẻo lánh nhất của Phụ Thành, xe ngựa bình thường chạy, cần tốn hơn nửa ngày thời gian.
Trên đường đi,
Tô Hạo cũng không gặp phải nguy hiểm gì, trên đường còn tìm một quán trọ nhỏ ăn một bữa.
“Chẳng lẽ bọn chúng không ra tay nữa!”
Sau khi ăn uống no say, Tô Hạo lần nữa lên xe ngựa.
Trong lòng có chút nghi hoặc.
Dù sao bọn họ còn khoảng 20 km nữa, sẽ tới huyện Thanh Viễn, nhưng bọn họ phải đi qua một sơn cốc nhỏ.
“Tam thiếu gia, nếu như có người xuất thủ, hẳn là sẽ ở phía trước Thanh Phong Nhai!”
Tô Nguyên đang đánh xe ngựa nói.
“Phía trước sao?”
Tô Hạo vén rèm xe lên, từ trong không gian chứa đồ lấy ra một cái kính viễn vọng, chuẩn bị dò xét tình huống bên trong sơn cốc trước.
Lúc này!
Ở bên cạnh một tảng đá lớn trong sơn cốc, Phan Tháp và Lỗ Nghĩa của Huyết Minh Giáo, hai người đang đợi xe ngựa của Tô Hạo.
“Tốc độ của tiểu tử này cũng quá chậm, sao giờ này còn chưa tới?”
Phan Tháp thô lỗ nói.
“Ngươi nhìn ngọn núi nhỏ kia, có một đám mã tặc, bọn chúng cũng đợi ở đây lâu lắm rồi.”
Lỗ Nghĩa chỉ vào một đám mã tặc ở đỉnh núi đối diện nói.
“Mã tặc, chẳng phải bọn chúng đều như vậy sao? Chờ đợi con mồi, rồi xông lên cướp bóc.”
Phan Tháp nhìn thoáng qua, nói một cách chán nản.
“Ta quan sát bọn chúng một lúc, nơi này có mấy thương đội đi qua, bọn chúng đều không động thủ, xem ra cùng mục tiêu với chúng ta, đều là Tô tam thiếu kia, không ngờ Tô tam thiếu này đắc tội với không ít người.”
Lỗ Nghĩa nhỏ giọng nói.
“Ý ngươi là bọn chúng muốn giành đầu người với chúng ta, ta bây giờ sẽ đi xử lý bọn chúng!”
Phan Tháp vừa nghe, lập tức có chút nóng nảy, muốn đi xử lý đám mã tặc ở đỉnh núi đối diện trước.
“Không cần, có lẽ có thể để cho bọn chúng động thủ trước, thăm dò thực lực của Tô tam thiếu này, huống chi đám mã tặc bên kia, hẳn là người của Thanh Vân Trại? Không biết bọn chúng phái ai tới, ngươi xông lên, chưa chắc đã có thể chiếm được lợi lộc gì, đừng kích động!”
Lỗ Nghĩa ngăn cản Phan Tháp đang chuẩn bị động thủ.
“Nghe ngươi vậy!”
Phan Tháp nhìn thoáng qua đám sơn tặc đối diện, bởi vì tầm nhìn hạn chế, nhìn không rõ lắm, rốt cuộc có bao nhiêu người, cuối cùng cũng từ bỏ ý định chém giết đám mã tặc kia trước.
Bên ngoài sơn cốc,
Tô Hạo cầm lấy kính viễn vọng độ nét cao, chuẩn bị quan sát kỹ bên trong sơn cốc trước.
“Chết tiệt, thật sự có người nhắm vào ta, còn mẹ nó là hai nhóm người!”
Không xem thì không biết, vừa xem thì giật mình.
Tình huống bên trong sơn cốc cùng phía trên sơn cốc, dưới kính viễn vọng độ nét cao của hắn, tất cả đều hiện ra, đương nhiên nếu như Tô Hạo có thể đọc hiểu khẩu ngữ, hắn còn có thể biết đối phương đang nói cái gì.
“Tam thiếu gia, làm sao vậy?”
Tô Nguyên đang đánh xe, thấy Tô Hạo lấy ra một thứ, đặt ở trên mắt, hướng về phía sơn cốc nhìn một cái, liền kêu lên mắng chửi, không khỏi hỏi.
“Ngươi xem thử!”
Tô Hạo đưa kính viễn vọng cho Tô Nguyên.
“Nhắm một mắt lại!”
Tô Nguyên không biết thứ này là cái gì, nhưng mà làm theo lời Tô Hạo nhắm một mắt lại, lập tức có thể nhìn rõ đồ vật bên trong cốc.
Theo kính viễn vọng của Tô Hạo chuyển động, Tô Nguyên nhìn rõ tình huống bên trong sơn cốc.
“Thiếu gia, ta biết đám mã tặc kia, là người của Thanh Vân Trại? Ở giữa là Nhị đương gia Tiêu Hổ của bọn chúng, còn hai người kia thì ta không rõ lắm!”
Lúc Tô Hạo thu hồi kính viễn vọng, Tô Nguyên trầm giọng nói.
“Tam thiếu gia, hay là ngươi xuống xe ngựa trước, ta và Tô Năng sẽ đánh xe đi thăm dò trước!”
Tô Nguyên trầm giọng nói.
Đăng bởi | HámThiênTàThần |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 327 |