Hờ Hen Ni Hoa (1)
Còn không phải sao? Không thể một câu nói đều có tác dụng với tất cả mọi người a.
Nữ hài kia sau khi nói với Hạ Không thì nhảy xuống giường nhỏ, Này là khi Thiên lão ra đi bắt Nữ hài ở lại trông trừng Hạ Không cho lão. Thiên lão đi qua bên Trấn bên kia, giúp người dân bản của Nữ hài trị bệnh. Nữ hài kia lại chạy đi, lục tìm đồ ăn.
Hạ Không hắn ngồi nhìn qua thấy dược thuốc lại nhớ đến Ngưu lão, hẳn là Ngưu lão đã chết. Nhớ đến đám trẻ trong nhà kho, không biết đã được cứu ra hay chưa đã, nhớ đến Phong Vũ huynh đệ vì bảo vệ hắn mà chết, còn nhớ đến Trùng Văn. Trùng Văn còn sống hay đã chết Ngưu lão không biết nhưng hắn thì biết. Hạ Không đã đưa cho Trùng Văn con dao mà Phong Vũ Vũ đưa hắn, trong lúc không ai để ý hắn đã nói kế hoạch của Ngưu lão cho Trùng Văn. Và dặn dò hắn trong lúc không ai chú ý thì cắt dây trốn đi. Tay nhỏ mở ra một con dao, này dao khi Phong Vũ Vân cõng hắn lên núi đã lại đưa cho hắn.
Hạ không lại nhớ đến cha mẹ, hắn nhớ lời mẹ dặn : " Cổ Tông! Cổ tông ở đâu? "
" Ngươi hỏi Cổ Tông sao? " Nữ hài từ khi nào đã nhảy qua bên này hỏi lại.
Hạ Không đáp " Đúng vậy! Tỷ tỷ! Cổ Tông ở đâu? "
Nữ hài đáp : " Cổ Tông ở ... Ngươi ăn thứ này đi rồi tỷ tỷ nói với ngươi! "
" Được! được! "
Hắn nhận lấy một cái Thảo quả từ Nữ hài, tay cầm lấy run run. Hạ Không, cuối cùng ông trời cũng không tuyệt đường của hắn. Hắn có thể biết Cổ Tông ở đâu, có thể từ từ nghĩ cách đến đó cứu cha mẹ,hắn rất nhớ mẹ, nhớ cha, còn có bà nội, tỷ tỷ và cô cô. Có thể bây giờ không thể cứu được cha mẹ nhưng ít ra hắn cũng biết cha mẹ ở phương nào, này thật tốt.
Mặc kệ Hạ Không ngồi đó suy nghĩ, Nữ hài quay người đi, mở ra một ánh mắt ranh mãnh. Kế hoạch của nàng là, tên ngốc này ăn thảo quả sẽ tiêu đời, Lão già điên sẽ lại phải cực khổ chữa cho tên trọc đần này. Lão sẽ phải lên rừng hái dược thảo, thảo quả về đây, này là lại có cái để ăn. Quan trọng là nàng muốn trả thù chuyện Lão cho đỉa cắn a.
Nàng xoay người lại, chu cái miệng nhỏ lên sau đó thì mở to mắt : " Này! Này! Sao còn chưa ăn? Thảo quả này rất ngon a! Mau ăn, mau ăn! "
Hạ Không đưa thảo quả trở lại trả cho Nữ hài, nói : " Ta không ăn! Ta không đói! "
Hạ Không suy nghĩ lại rồi, này biết sớm cha mẹ hắn ở đâu cũng không có tác dụng gì.
" Lão Thiên " đã để cho hắn một cơ hội sống, vậy phải suy nghĩ kỹ hơn, hắn vẫn là chỉ một cái mới bốn tuổi, căn bản quá nhỏ.
Nữ hài ngẩn người suy nghĩ một lát, sau đó nói : " Hảo hảo! Vậy không ăn thì không ăn! Vậy ngươi tên gì? "
" Ta tên Không Văn! Còn tỷ tỷ? " . Hạ Không đáp.
" Ta tên ... Điệp Luyến Hoa! " . Nữ hài mở miệng cười trả lời, tiến lại bàn Trà rót một chén nước.
Đưa tới cho Hạ Không nói tiếp " Thấy tên ta có đẹp không? Nói cho ngươi biết tỷ tỷ còn một Nguyên Sư nha! "
Hạ Không lắc lắc đầu suy nghĩ, Hắn có nghe đám trẻ trong kho thảo dược của Ngưu lão nói, Nguyên Sư rất thần bí, còn có lực lượng cường đại. Hắn đã được nhìn thấy hai vị Thúc thúc Phong Vũ đánh nhau với Yêu Thú, này hẳn là Nguyên Sư rất mạnh, rất tốt a.
Thấy Hạ Không lúc trước không ăn Thảo quả, bây giờ còn lắc đầu. Nàng nghĩ Hạ Không, không tin nàng, nàng nói : " Không tin sao? Tỷ tỷ cho ngươi mở rộng tầm mắt! "
Điệp Luyến Hoa đi ra giữa nhà, hất cằm nhìn Hạ Không, sau đó mắt nhắm lại, miệng lẩm bẩm to nhỏ gì đó.
Không gian nhẹ nhàng ba động, sau lưng nàng nhàn nhạt màu trắng khí tức hiện ra.
Bay lên uốn lượn hình thành một hoa văn màu trắng, tiếp tục rõ ràng rồi tỏa sáng. Nàng ngửa mặt lên trời, giang hai cánh tay, sau lưng kỳ dị hoa văn giống như cánh bướm lại một lần nữa rung động rồi màu trắng chuyển thành màu lục nhạt. Điểm sáng, điểm sáng dưới chân cũng lóng lánh hơn. Nàng nhẹ nhàng hít thở rồi, từ từ bay lên " phi phong ".
" Phi Phong " Kỹ năng của Nguyên Sư có thể chất thân hòa với Phong nguyên tố cộng với đặc thù Công pháp, có thể làm cho bản thân nhẹ nhàng hơn, cũng gia tăng tốc độ di chuyển cho Nguyên Sư. Này là một Kỹ năng phụ trợ loại hình cũng khá thông thường. Kỹ năng của Nguyên Sư không chỉ có được khi đạt đến bình cảnh mà còn có xuất hiện trong mỗi lần thăng cấp Nội Năng, chỉ là tỷ lệ rất nhỏ sẽ xuất hiện, thường hiếm gặp, phải nói là cựu kỳ ít.
Mỗi một cái bình cảnh 10 cấp, không chỉ mang lại cho Nguyên Sư một Kỹ năng, cải thiện thân thể Nguyên Sư, tăng cường Năng lực còn làm cho Nguyên Sư tốc độ hồi phục cao hơn, đến một cấp độ nhất định còn thể tự chữa thương và trẻ hóa.
Từ trong gian nhà bay ra ngoài sân , bay lên không trung, Điệp Luyến Hoa hiện lên như một Tiểu nữ thần. Lục cánh nhẹ nhàng đập đạp trong gió, quang điểm bạch lục bao quanh thân thể nàng, nàng càng trở lên xinh đẹp hơn.
" Tỷ tỷ! Nữ thần điệp! "
Hạ Không ôm bụng từ từ đi ra ngoài cửa, nhìn lên trời thốt lên. Này là cái xinh đẹp nhất hắn từng biết từ trước đến nay, này là không thể so sánh với bất kỳ ai. Bất giác, hắn nhớ đến mẹ hắn, mẹ hắn như thế nào, hẳn cũng là một người ôn nhu, xinh đẹp, thiện lương, còn có tỷ tỷ, bà nội, cô cô. Bọn họ trông như thế nào? Hắn cũng không nhớ, hắn chỉ nhớ tiếng thanh âm mẹ hắn gọi hắn " Hạ Không! Hạ Không! "
" Bụp " . Hắn ngã xuống nhà, ngất đi.
Điệp Luyến Hoa từ trên trời đáp xuống, nở ra một nụ cười nhìn về chén trà đã cạn sạch.
Đăng bởi | luanrein |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |