Nhị Niên Tình Thù
Hai năm trước, Hạ Không hắn chỉ là một cái Hài tử bị bắt đi, bị đánh đập từ gã buôn người này, đến người buôn khác, bị Ngưu lão nuôi làm mồi cho Nguyên thú. Hơn hai năm sau, hắn lại là một cái Tiểu dân tộc, sống cùng một cái già Y Sư. Hắn cũng muốn mau chóng đi tìm cha mẹ nhưng đó còn là chuyện của sau này khi lớn lên, khi có thể trở thành Nguyên Sư.
Thiên lão nói với hắn muốn trở thành Nguyên Sư phải đợi đến sáu tuổi mới có thể bắt đầu và phải đến Học viện hoặc là Tông môn mới có công pháp tu luyện thích hợp. Này cũng là cái lý do hắn lên núi hái thuốc lần này, hắn sắp phải đi rồi. Hắn muốn kiếm cho Thiên lão thêm một ít thảo mộc tốt.
" Điệp tỷ tỷ! Tỷ nói núi này có Hung thú không? "
Hạ Không ngửa mặt lên nhìn lên nhìn lên một cành cây cao nói.
Không có tiếng trả lời, hẳn là cái vị Điệp tỷ lại chạy đâu đó rồi. Hắn bỏ gùi nhỏ xuống đất lấy ra Thanh Liêm, Thanh Liêm là cái liềm khá sắc bén dùng để hái thuốc được Thiên lão đưa cho hắn. Hạ Không lần mò tìm thuốc. Núi này có nhiều sương mù, nhìn không được rõ lắm nên hắn phải cúi sát người xuống đất mới thấy được. Thảo dược quý thường mọc sát dưới đất và rất nhỏ. Hắm tìm được mấy cây Đông trùng hạ thảo cùng Tiên linh chi. Lại ngước nhìn lên xem Điệp Luyến Hoa đang ở đâu, hắn ở đây một mình cũng có chút sợ.
Hắn lại gọi : " Điệp tỷ tỷ! "
Vẫn không có tiếng trả lời, không phải lại bỏ hắn ở lại đây rồi chứ.
" Hừ hừ! " Hắn bắt chước Thiên lão.
Nhẹ nhàng lùi lại, tay cầm Thanh Liêm, hắn nghĩ vẫn là nên quay lại. Bỗng, không gia ba động, một cái Hắc ảnh đang lao về phía hắn, không nhìn ra là con gì, tốc độ rất nhanh.
Hắc ảnh lao tới trước mặt hắn, hắn vội vàng lui lại ba bước, hai tay nắm chặt Thanh Liêm. Lại bước nhanh qua trái ba bước, sau đó nhảy lên lầm bẩm đếm. Một, hai, ba sau đó chém thật mạnh vào cái Hắc ảnh. Này là Bộ pháp Thiên lão dạy cho hắn gọi là Tam Thiên Nhất Kích. Khi rảnh rỗi thiên lão cũng chỉ cho hắn một ít Bộ pháp dùng để tránh né khi bị Thú tấn công.
Hắc ảnh bị chém mất một khúc, bỗng có tiếng người nói ra.
Một âm thanh quen quen : " Ngươi muốn giết chết ta sao? Tiểu trọc tử! "
Đúng vậy, đã hai năm trôi qua, hắn đã cao lớn không ít nhưng tóc vẫn không mọc lại. Thiên lão nói, là do cái Dược lực của hạt dược kia hắn uống quá mạnh. Sau này hắn theo Thiên lão học được một chút Y dược mới biết, muốn đem Sinh khí trong máu phát tán mạnh trong không khí thì phải dùng Tà Dược.
Thiên lão dặn hắn sau này, tốt nhất là nên tránh xa mấy thứ Tà Dược đó. Thiên lão nói, có thể sau này khi lớn, hoặc tìm được một ít thuốc tốt có thể mọc lại tóc được. Kết quả là bây giờ hắn có một cái đầu trọc, này cũng là lý do hắn không dám đi ra ngoài thôn bản, muốn đi cũng là phải chùm khăn a.
Điệp Luyến Hoa từ trong miếng vải lớn màu đen chui ra, bên ngoài miếng vải có có thoa một ít Điệp phấn có tác dụng bắt ánh sáng, này mới có cái Hắc ảnh kia.
Điệp luyến hoa nói : " Định dọa nhà ngươi một chút! Không ngờ ngươi lại định giết ta thật! "
Hạ Không đáp : " Xin lỗi! Tỷ tỷ tốt! "
Hạ không suy nghĩ một lát rồi hỏi tiếp: " Trước kia tỷ có nói, tỷ biết Cổ Tông ở đâu sao? "
Hắn sắp phải đi nên hắn muốn hỏi Cổ Tông ở đâu, để sau này biết đường đi tìm cha mẹ, hắn đã hỏi nhiều lần nhưng Điệp Luyến Hoa luôn tìm cách lẩn tránh, này hắn sắp đi phải hỏi cho bằng được.
Hắn cúi đầu xuống run run nói : " Tỷ tỷ! ta sắp phải đi! Nói cho ta biết đi! "
Điệp Luyến Hoa mở to mắt nói : " Ngươi đi đâu? "
" Hải Dương thành! Thiên lão nói có thể tới đó có Công pháp phù hợp với ta! Tỷ tỷ người nói cho ta biết đi? Cổ Tông ở đâu? " . Hạ không đáp.
" Cổ Tông ở ...ở... Ta không biết"
Điệp Luyến Hoa quay người đi, mắt rưng rưng nhẹ nhẹ nói. Nàng nghe thấy Hạ Không sắp đi nên thấy buồn, hắn ở đây cũng không chơi với ai khác ngoài nàng. Nàng hay bắt nạt hắn, nhưng nàng cũng là cái người tốt, hắn bị đám trẻ trong Thôn trêu đùa, nàng sẽ đứng ra đánh bọn chúng, bảo vệ hắn. Hắn còn lấy Thảo quả ngon của Thiên lão đưa cho nàng, nàng cũng là cái ham ăn cô nương.
Còn một lý do khác chính là Hạ Không có thể đi, còn nàng thì không. Điệp Luyến Hoa là cái Nữ nhi dân tộc, khi đến 10 sẽ phải chuẩn bị kết hôn, này là phong tục dân tộc vùng núi. Nàng năm nay đã mười tuổi, có thể một , hai năm nữa Nàng sẽ phải chuẩn bị. Gia Gia có thương nàng thì cũng có thể chậm một vài năm, nhưng cuối cùng vẫn là sẽ.
Nguyên Sư thì sao, ở đây Nguyên Sư cũng không có cái gì khác, tốt một chút cũng là sẽ gả cho một cái Nguyên Sư hoặc một gia đình khá giả. Vậy là kết thúc một cuộc đời Cô nương sao?.
Hạ Không có thể đi, tại sao nàng không thể đi, một cái tự do Cô nương bay nhảy, nô đùa phá phách khắp nơi như nàng sẽ cam chịu sao? . Điệp Luyến Hoa khóc. Nàng khóc chạy đi.
"Đứng lại! Nói! Cổ Tông ở đâu? "
Một cái âm thanh từ đâu vọng tới.
Đăng bởi | luanrein |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |