Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta là Lang Văn Cốt (1)

Tiểu thuyết gốc · 1108 chữ

Thương gia Thuyền bị phá nát hết cả, thân thể thuyền quan, thuyền viên và thuyền khách trôi dạt khắp nơi. Toàn bộ cây cối hai bên bờ sông cũng bị cột Thủy lực phóng lên trời rồi mạnh mẽ ập uống, làm tan tác, lại thêm đá từ trên núi lớn đổ xuống, làm tắc nghẽn cả một vùng.

Thủy lực rút đi, mưa gió trên trời ập uống không ngớt. Người còn sống, thôn dân và Quan tỉnh kéo đến làm nhiệm vụ cứu Thuyền dân. Ngổn ngang xác người, xác thuyền, thùng hàng , bao bố trôi dạt lênh đênh, trời mưa càng làm việc cứu dân thêm khó khăn. Những người còn sống được đưa đến Y sư, những người có thể tỉnh lại được thu xếp đến Y xá.

Một cái âm thanh như bị bịt mũi vang lên, không phải là rất nhiều thanh âm vang lên gọi người thân. Người khóc lóc, chó kêu la inh ỏi, cảnh sắc tang thương, phong vụ tiêu điều.

Một cái Tử ảnh bay từ bên kia qua bên này, rồi lại bay từ bên này lên trên núi nhìn xuống.

" Hạ Không! Điệp Luyến Hoa! "

" Hạ Không! Điệp Luyến Hoa! "

" Ta là Lang Văn Cốt! Ta là Lang Văn Cốt! Không phải các ngươi đều muốn biết tên ta sao? "

" Hạ Không! Điệp Luyến Hoa! "

Âm thanh như khóc như than, hắn ngửa mặt lên trời càng hét càng lớn, liên tục phi từ bên này qua bên kia, hễ có người nói có người nói có người tìm thấy người là như điên như dại lao tới, không phải người hắn tìm hắn lại ngã vật ra đất bò đi. Bên kia có tiếng người nói, hắn lại một mực lao nhanh phi qua.

Có lẽ mọi người cũng không biết, có lẽ chính hắn cũng không biết, hắn đã hai kiếp làm người, cũng chỉ để làm một việc vậy mà hắn vẫn thất bại.

" Hạ Không! Điệp Luyến Hoa! "

Mạnh mẽ hét lên, mạnh mẽ ngất đi.

Không gian ánh sáng tỏa sáng, có hai cái điểm sáng quang sắc , một cái hồng lục sắc, một cái tử kim sắc đang bay lượn, lại thêm hai cái thanh lam sắc và kim ngân sắc cùng bay tới, uốn lượt vòng quanh tạo thành một hình ảnh kỳ lạ, hình ảnh mơ hồ tản đi, có vẻ như lại thêm hai cái...

" Thiếu hiệp! Thiếu hiệp ơi! "

Một cái âm thanh khàn khàn cắt đứt khung cảnh mơ hồ, Hắn ngồi dậy. Hắn phát hiện hắn đang nằm trong một Y xá, trước mắt hắn là bốn người. Một Hài nhi, một Lão giả, Hài nhi đôi mắt to tròn long lanh, miệng nhỏ xinh xắn, má lún đồng tiền đáng yêu. Hắn bất giác lại nhớ đến người kia, định ngồi dậy thì mắt bỗng điểm sáng điểm sáng, mắt hoa lên lại ngã xuống giường.

Trung niên Y sư đến gần đỡ hắn dậy, Lão phụ nhân kia đến trước mặt cầm tay Hài nhi kia nói : " Tạ Thiếu hiệp đã cứu Quỷ tử! Quỷ tử mau cảm ơn Thiếu hiệp đi! "

Không có tiếng trả lời, Lão phụ nhân lại nói tiếp : " Lão cũng chỉ có một đứa Tôn tử này! Lão thật ... Đây là một ít ... còn đây là địa chỉ Tiền trang của Lão! Nếu Thiếu hiệp cần gì ... hãy cứ đến! Lão còn nhiều việc phải đi trước! Tạ Thiếu hiệp! Đa tạ! "

Nói xong, để lại trên đầu giường một cái túi lớn cũng một tờ giấy nhỏ. Lão Thương gia kéo đứa nhỏ rời đi, này căn bản cũng là không giống cái thương gia giầu có nữa, trang phục cũng là bố y. Hàng hóa của lão bị trôi đi ít nhiều, nhưng cái quan trọng nhất, lão vẫn còn có cái Hài nhi.

Thương gia rời đi, Thuyền Quan lại đến nói : " Thiếu hiệp! Này cảm ơn trước! Ta cũng không phải là người nói nhiều. Thiếu hiệp nếu có Quan tỉnh đến hỏi thăm hôm trước trên sông xảy ra chuyện gì, mong hãy nói không rõ là được! Nếu có nói hãy nói có Kình Ngư nổi lên, mọi việc còn lại bọn ta lo, bọn ta chỉ là Thuyền thương, vận chuyển trên Đà Giang kiếm cơm qua ngày, nếu để lộ ra Đà Giang có Giao Long vậy Việt Quốc sẽ cấm vận đường sông, việc làm ăn của bọn ta... vẫn là mong thiếu hiệp suy nghĩ cho bọn ta. Dù sao Giao Long mấy trăm năm mới xuất hiện một lần, vẫn mong thiếu hiệp hiểu cho. Tạ Thiếu hiệp! Này cũng có chút lộ phí đi dường! Nếu Thiếu hiệp đã sớm tỉnh có thể rời đi! Tạ! "

Sau đó Thuyền Quan cũng trực tiếp để lại ba cái đồng Vàng rồi rời đi. Y sư cũng nói qua : " Nghiêm lão thương gia cũng nói, nếu Thiếu hiệp cần làm lệnh bài thân phận ta sẽ giúp! Ta cũng đi trước, bên ngoài còn nhiều người khác chờ ta! "

Hắn ngồi đó nhìn lại đồng Vàng, lại nhìn qua túi lớn và giấy nhỏ. Này những này còn cái tác dụng gì nữa, người cũng đã không còn. Hắn ôm bụng nằm xuống, nước mắt chảy ra, hắn nhớ mẹ hắn, không chỉ có mẹ hắn còn có...

Bên ngoài gió thổ mạnh, Y xá hàn gia cũng đung đưa theo, người thân tìm nhau, nhận lại nhau, nước mắt cứ thế chảy xuống. Hai cái lưng ảnh một lớn, một nhỏ ngồi đó.

Cái lớn nói : " Hắn có thể tỉnh lại, nói yêu ta! Ta liền lấy hắn! "

Cái nhỏ nói : " Mới bao lớn chứ! "

Cái lớn lại nói : " Chỗ ta mười tuổi có thể lấy cái Trượng phu rồi! "

Cái nhỏ lại nói : " Nếu là bị câm thì sao? "

Cái lớn nhìn qua cái nhỏ nói : " Bị câm ta cũng lấy hắn! Hắn cứu ta! Hắn xấu xí một chút một chút nhưng là mạnh mẽ! "

Cái nhỏ cúi đầu xuống nói : " Nếu Huynh ấy không thích tỷ thì sao? Nếu có người khác thích tỷ hay thích Huynh ấy thì sao? "

Điệp Luyến Hoa quay sang nhìn Hạ Không chỉ chỉ xuống đất nói : " Ta sẽ giết tất cả! Xuống đó chúng ta lại tiếp tục! "

Bạn đang đọc Đạo Ly - Việt Yên Nguyên Quốc sáng tác bởi luanrein
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luanrein
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.