Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đề Thăng Niên Hạn

Tiểu thuyết gốc · 1448 chữ

Khi Lâm Vũ đi về học viện thì trời cũng gần tối , Lâm Vũ phải đưa ra cả hồn sư huy chương lẫn thẻ học sinh thì bảo vệ mới tin tưởng và cho cậu ghi danh rồi mới cho cậu đi vào

Về đến phòng , Lâm Vũ liền nằm trên giường một hồi , nghĩ nghĩ liền chạy đi tắm " Phù!, thật là sảng khoái , tính ra đã tầm 5~6 hôm ta chưa tắm rồi cũng phải thôi vì mấy hôm đó chủ yếu là phải đi đường gấp mà , hôm nay cũng đã muộn rồi hay tạm nghỉ một hôm vậy " Lâm Vũ nghĩ một lúc liền quyết định hôm nay cho mình thả một ngày nghỉ mới cả cậu cũng có suy nghĩ cần xác thực đó là truyện liên quan đến thiên phú của cậu mà điều đó cần phải dùng đến hồn hoàn vậy nên chỉ có chiều mai tiếp tục chạy đi mượn vài con hồn thú về Lâm Vũ mới bắt đầu thử nghiệm được

Sáng sớm , chỉ thấy dưới kí túc xá là một cậu bé đang làm những động tác như chống đẩy , đứng lên ngồi xuống .... , nếu đến gần có thể thấy trong miện hắn đang lẩm bẩm " một trăm chín tám . . . một trăm chín chín . . . hai trăm " đó chính là tiếng lầm bẩm của Lâm Vũ , bây giờ cậu đã quá quen thuộc với việc huấn luyện thể lực , có khi nó đã là một thói quen thường ngày của cậu

" Cuối cùng cũng xong quả nhiên sức mạnh của ta sau khi hấp thu hồn hoàn cũng được cải thiện một tẹo " Lâm Vũ lầm bẩm vì thể chất của cậu đã khá mạnh mẽ rồi , việc đột phá cực hạn bằng cách tập luyện thể lực này cũng không phải là cách vì nó khá là chậm nhưng ai bảo Lâm Vũ kiếp trước chỉ là một người bình thường đâu không có bí kíp võ công như Đường Tam nên chỉ có dùng cách huấn luyện thể lực ai cũng biết ở kiếp trước

" Bây h lên đi tắm nhỉ , rồi về lớp học thêm ít kiến thức về dã ngoại và hồn thú nữa mặc dù lần này đi cùng thôn trưởng săn bắt hồn hoàn nên lúc sử dụng những kiến thức ấy còn ít nhưng không thể phủ nhận sự hữu dụng của nó , nếu mai sau ta tự đi săn hồn hoàn thì những kiến thức đó chính là thứ có thể cứu mạng a , chiều về bắt vài con hồn thú về tu luyện nữa " Lâm Vũ vừa nghĩ vừa đi về phía gian phòng của mình

Sáng sớm , thầy giáo vẫn đang dạy học ở trên , những đứa bé ngồi ở dưới , đứa thì ngủ gật , đứa thì nói chuyện riêng chỉ có một cậu bé vẫn còn đang ngồi thẳng ghi chép bài , Lâm Vũ nhìn xung quanh , cậu thở dài một hơi " Haizz , chúng vẫn chỉ là bọn trẻ con thôi " Lắc đầu , thở dài vì không phải ai cũng có giác ngộ học tập từ bé kể cả những đứa con của quý tốc đi chăng nữa , trừ khi chúng hứng thú với việc học , hoặc có tư tưởng trưởng thành như Lâm Vũ hoặc Đường Tam

" Ring . . . ring . . ."

" Thôi hết giờ , lớp ta đến đây là hết " Thầy giáo nói xong liền đi ra khỏi lớp , lúc sau một đám trẻ con liền nhào lên cười đùa , Lâm Vũ thấy vậy liền lắc đầu cậu cất đồ rồi đi đến căng tin ăn cơm rồi học nốt tiết buổi chiều , ngày qua ngày , cho đến một hôm vào một buổi tối Lâm Vũ sau khi hấp thu hồn hoàn của một hồn thú loại thỏ tầm 90 năm trở nên , không hiểu là vì sao , cậu ngĩ " nếu bây giờ ta đưa những thứ hồn lực này vào trong hồn hoàn của ta thì không biết có bị làm sao không nhỉ ?" Lâm Vũ nghi vấn nói

Điều này cũng không phải do Lâm Vũ mới biết , cậu đọc trong một cuốn sách về hồn hoàn , trong sách có ghi là chỉ có thể đưa hồn lực vào hồn hoàn trong lúc chiến đấu, nhưng từ lúc hấp thu hồn hoàn đó tính ra cũng được 1 tháng rồi , Lâm Vũ cũng đã cảm thấy cậu có thể đưa những thứ hồn lực tinh thuần đấy vào trong hồn hoàn của mình nhưng vì trước giờ chưa có ai làm điều đó cả nên cậu mới hơi do dự và trì hoãn nhưng đến tối hôm nay tự dưng cậu nghĩ đến một khả năng nếu hấp thu tinh thần lực có thể làm cho tinh thần lực của mình trở nên cường đại hơn thì liệu cách mình hấp thu những hồn lực tinh khiết trong cơ thể đấy có phải là cách đúng không " nếu như thiên phú luyện hồn của ta có thể tăng lên niên hạn hồn hoàn thì sao nhỉ ?" Vừa nghĩ đến điều đó , Lâm Vũ hô hấp dồn dập nên

" Phải thử xem mới biết được , lại nói gan lớn chết no , gan nhỏ chết đói , thử 1 lần thôi cùng lắm thì ta không cần hồn hoàn thứ nhất nữa " Lâm Vũ quyết định luôn , cậu chạy ra khu vườn nhỏ bắt một con thỏ lại hồn thú về , hấp thu hồn hoàn và xếp bằng xuống

Chỉ thấy trong thể nội cậu bão hòa ra rất nhiều hồn lực tinh khiết , Lâm Vũ bắt đầu sử dụng tinh thần lực của mình kéo những thứ hồn lực đấy tiến về đệ nhất hồn hoàn chỉ thấy đệ nhất hồn hoàn của cậu hấp thu những thứ hồn lực đó cực nhanh và Lâm Vũ cảm thấy niên hạn của hồn hoàn tăng lên từ 386 năm đến 468 năm ròng rõ tăng lên 82 năm ,Lâm Vũ bất ngờ xen lẫn kinh hỉ mặc dù hồn lực sau khi bị hấp thu thì bị đã bị giảm đi 10 % , hồn thú cậu bắt đó là Nhật Nguyệt Thỏ 92 năm nhưng h chỉ tăng thêm 82 năm nhưng Lâm Vũ không thèm đi ý đến những thứ đó , cậu chỉ biết thiên phú Luyện hồn của mình quá kinh khủng

Phải biết trên đại lục này có cực ít cách để tăng nên niên hạn hồn hoàn và cách nào cũng khó khăn trùng điệp , mà Lâm Vũ lại có thể làm điều đó một cách dễ dàng

Sau khi bình tĩnh lại Lâm Vũ mới kiểm tra lại hồn hoàn và nhận ra uy lực của hồn kĩ lại tăng thêm không ít , dây leo rắn chắc hơn , tiêu hao ít hồn lực hơn , hàn băng trở nên lạnh hơn một chút , và việc luyện hóa hồn hoàn này còn có giới hạn đó chính là thân thể của cậu , thân thể của cậu hiện giờ có thể hấp thu hồn hoàn màu tím , vậy nên hồn hoàn thứ nhất của cậu tăng lên đến kịch cỡ cũng chỉ là màu tím không thể nào mà chồng chất nên đến hồn hoàn 10 vạn năm được , mà mỗi ngày chỉ có thể cho hồn hoàn hấp thu 10 lần tăng nên nếu không hồn hoàn sẽ bị nổ tung vì không chịu được quá nhiều

" Vậy là bây giờ ta phải cố gắng rèn luyện thân thể nữa , chỉ có thân thể trở nên mạnh mẽ ta mới có thể tăng nên niên hạn hồn hoàn a ,với cả mỗi ngày chỉ có thể có 10 lần hấp thu thôi a , cũng đúng nếu như ta có thể hấp thu được mãi thì Thiên Phú này của ta cũng quá mức nghịch thiên đi , mà lại ta cũng chưa gấp gáp để hồn hoàn tăng nên đến 1000 năm ak , hồn hoàn đầu tiên của ta là màu vàng cũng có rất nhiều người thấy , nhất là Vũ Hồn Điện nếu ta muốn tăng lên như vậy ít ra cũng phải đợi ta đến cấp 60 , lúc ấy ít ra ta cũng đã có đủ sức tự vệ "Lâm Vũ cảm khái nghĩ nghĩ sung sướng

Bạn đang đọc Đấu La: Băng Phong Đấu La sáng tác bởi HàLâmViên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HàLâmViên
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 275

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.