Tinh đấu đại sâm lâm
Sau khi ăn xong mọi người nhanh chóng rời khỏi trấn nhỏ, nơi này cách Tinh đấu đại sâm lâm rất gần, mọi người toàn lực chạy đi, người hưng phấn nhất tự nhiên chính là Áo Tư Tạp , hắn cũng mong muốn biết được chính mình khi có được hồn hoàn thứ ba sẽ mang lại tột cùng hiệu quả tăng cường như thế nào.
Hắn biết, không cần mình nhắc nhở, Triệu Vô Cực cũng nhất định mang theo mọi người liệp sát một đầu hồn thú ngàn năm cho mình.
Tinh đấu đại sâm lâm nằm ngay ở chính phương Nam của Thiên Đấu đế quốc, rừng rậm chia cách hai đại đế quốc, bởi vì nơi này hồn thú đông đảo, cũng là biên giới của hai nước, chẳng phân biệt được địa phương rõ ràng. Nhìn trên bản đồ, đại bộ phận diện tích của Tinh đấu đại sâm lâm nằm trong Tinh La đế quốc, tất nhiên đến giờ Thiên Đấu đế quốc cũng không có thừa nhận điểm này.
Là một trong tam đại cư địa của hồn thú, nơi này tự nhiên là địa phương mà hồn sư hi vọng nhất, bởi vì mỗi lần đến chỗ này cũng đều ý nghĩa việc bọn họ đã tiến giai.
Tinh đấu đại sâm lâm tồn tại trên Đấu La đại lục bao nhiêu năm cũng không một ai có thể nói chính xác, nhưng sau khi đi vào rừng rậm, rừng càng ngày càng rậm rạp đủ để nói cho mọi người thấy được sự tồn tại viễn cổ của nó.
Từ xa xa, đám người mơ hồ cảm giác được một trận thanh khí từ phía trước mặt truyền đến, mang theo thực vật mùi thơm ngát thấm đẫm trong lòng mọi người, một cảm giác thoải mái nói không nên lời. Chầm chậm hút một ngụm không khí trong lành, ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông trên cơ thể dường như được mở ra, cái cảm giác sảng khoái này không khác gì mới bắn pháo hoa xong cả .
Ninh Tiểu Vũ là lần đầu tiên đến đây nên hắn sử dụng thị giác thiên đế quan sát rất kỹ , nơi này nhìn qua chủ yếu là màu xanh của cây cỏ và bầu trời , nơi này có thể nói rất thích hợp cho những kẽ ưa thích không khí trong lành như hắn vì ở trái đất , có thể nói , rất ô nhiễm môi trường , từ rác thải , từ các nhà máy , từ thằng bạn ngồi một bên nữa .
Sau một hồi đi rốt cục trước mặt bọn họ đã tới Tinh đấu đại sâm lâm, cây cối cao lớn đã vượt quá hơn hai mươi mét , đây mới chỉ là bên ngoài mà thôi, rừng cây rậm rạp căn bản không có đường đi, bóng cây nặng nề, nhìn như đang ở trong rừng nhiệt đới vậy .
Đi tới phía trước rừng rậm, không khí càng trở nên thoải mái hơn, phảng phất như nhiệt độ cũng giảm xuống vài phần, một cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái cùng mùi thơm hoa cỏ không ngừng kích thích khứu giác của mọi người.
Đang đi phía trước , Triệu Vô Cực bỗng dưng dừng lại mở miệng nói "Stop , tất cả dừng lại!"
Mọi người cước bộ dừng lại, di chuyển hơn một trăm cây số cũng đã làm cho thân thể bọn họ nóng bừng lên, nhất là Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh, làm hồn sư phụ trợ, tố chất thân thể bọn họ mặc dù không tệ lắm nhưng thực sự cũng không thể so sánh với đám người còn lại được.
Ninh Tiểu Vũ từ trong không gian hồn đạo khí lấy ra hồi khí quả cho đám người , mọi người thấy hắn đưa thì đưa tay chộp lấy , nhưng không may mắn là Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch tuột tay nên bị rơi xuống đất , hai người thấy vậy thì nhanh tay lặt lên thổi thổi vài cái rồi bỏ mồm cắn nuốt . Đám người còn lại thấy nhíu mày , Ninh Tiểu Vũ thì chắp tay lại như một tăng phật nói " a di đà phật , ở bẩn sống lâu , nên thí chủ không cần ngại ".
Nghe hắn nói vậy thì Tiểu Vũ không nhịn được ôm bụng cười nói " ha ha Vũ Ca , huynh sao lại nói vậy". Triệu Vô Cực cười một lúc rồi nhìn tám tên học sinh của mình , nghiêm túc nói "Các ngươi đã nghe nói rồi chứ, Tinh đấu đại sâm lâm không phải đế quốc có thể nuôi dưỡng ma thú ở cái địa phương này. Ở nơi này, hồn thú đều cực kì nguy hiểm, các ngươi bất kì lúc nào cũng có thể bị ngàn năm, thậm chí cả vạn năm ma thú cấp bậc công kích. Bởi vậy, sau khi tiến vào rừng rậm, các ngươi cũng không nên cách xa khỏi ta ngoài hai mươi mét . Trữ Vinh Vinh, Áo Tư Tạp hai người các ngươi thân thể yếu hãy đi bên cạnh ta, không được ta ra lệnh, bất kì ai cũng không được phép công kích hồn thú, đã nghe rõ chưa?"
Đám đệ tử gật đầu đồng thanh hô"dạ rõ".
Ninh Tiểu Vũ lấy ra 16 viên hồi khí quả đưa cho đám người nói " đây là hồi khí quả , các ngươi , mỗi người giữ hai viên . Nó có thể giúp các ngươi phụ gia thêm 40% hồn lực ".
Đám người đều tiếp nhận, cẩn thận cất ở trên người, bọn họ hiểu được hắn lo bọn họ bất ngờ phải đối mặt với nguy cơ thì không kịp đưa , nên lúc này hắn mới đưa mỗi người một ít trước.
Áo Tư Tạp cũng nhanh chóng ngâm xướng chú ngữ, rất nhanh chóng trên tay hắn đã xuất hiện vài cái tịch tràng cùng hương tràng . Hắn đưa cho mỗi người một cây hương tràng và một cây tịch tràng, nói "Hương tràng của ta có thể duy trì sức sống trong mười hai canh giờ, nói cách khác ăn nó trong vòng mười hai canh giờ sẽ có hiệu quả, hương tràng có tác dụng khôi phục thể lực, trị thương còn tịch tràng chủ yếu có tác dụng giải độc."
Ninh Tiểu Vũ nhìn cây xúc xích trong tay thì miễn cưỡng gật đầu nói " cảm tạ tiếp đó ném vào bên trong không gian hệ thống . Mà tam nữ thì vẽ mặt chán ghét nhìn hắn một cái , Tiểu Vũ nhìn hắn nói " ngươi giữ một mình ăn đi , chúng ta có Vũ ca rồi nên không cần cũng được ".
Mà Đường Tam thì cất kỉ , hắn biết Áo Tư Tạp niệm câu thần chú có hơi hố một tý nhưng cũng không thể không nói rằng cây xúc xích này có công dụng vô cùng tốt .
Triệu Vô Cực nhìn mọi người một lượt, thấy tám người cũng đã chuẩn bị tốt, lúc này mới vung tay lên " Xuất phát!"
Lúc này, Triệu Vô Cực để Đái Mộc Bạch cùng Ninh Tiểu Vũ đồng thời đi phía trước còn hắn tự mình đi sau cùng, bắt đầu từng bước tiến vào trong Tinh đấu đại sâm lâm.
Sau khi tiến vào Tinh đấu đại sâm lâm hưng phấn nhất chính là Tiểu Vũ, nàng tựa hồ như không biết đây là một địa phương nguy hiểm chết người, nhảy nhót khắp nơi, vui vẻ không nói lên lời, khiến Triệu Vô Cực cũng nhíu mày lại, nhưng Tiểu Vũ cũng không có vượt qua phạm vi mà hắn hạn chế nên hắn cũng không nói thêm cái gì.
Trong Tinh đấu đại sâm lâm địa hình vô cùng phức tạp, trong rừng căn bản không có đường đi, công tác mở đường này tự nhiên Đái Mộc Bạch cùng Ninh Tiểu Vũ phải đảm nhận.
Ninh Tiểu Vũ dùng Ngọc Long Côn vung vẫy vài cái , cùng với hổ chưởng như những lưỡi dao sắc bén của Đái Mộc Bạch . Một chưởng một côn vung vẫy liên tục khiến những bụi gai phía trước tan nát, một điểm cũng không ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển của mọi người.
Ở đằng sau , Đường Tam theo sát hai người , hắn dùng tử cực ma đồng trạng thái tốt nhất nhìn xung quanh quan sát .
Mọi người đi về phía trước ước chừng một hai canh giờ, lúc này đã đến giữa trưa, suốt một canh giờ nay bọn họ cũng gặp không ít hồn thú nhưng hầu hết là mười năm cùng trăm năm hồn thú, gặp phải hồn thú bọn họ đều tránh ra, cũng không có trực tiếp xung đột. Ngẫu nhiên có con mới chơi đồ xong chạy vào tìm chết , Ninh Tiểu Vũ cho một côn thì cũng ngoan ngoãn vắt dò lên cổ mà chạy .
" Tốt lắm, mọi người trước tiên nghỉ ngơi trong chốc lát đi!" Triệu Vô Cực lên tiếng nhưng tinh thần trầm tĩnh vẫn bám chặt từng người. Đái Mộc Bạch quét hết những bụi gai tạo thành một vòng tròn, xuất hiện một mảng đất trống gần trăm thước, mọi người ngồi xuống dựa vào cây cối, tạm thời nghỉ ngơi.
Ninh Tiểu Vũ tìm một gốc cây rồi ngồi xuống , từ không gian hệ thống lấy ra vài cái bánh bao đưa cho đám người còn lại rồi ngồi ăn , tiếp đó nghĩ ngơi .
Tiểu Vũ đi lại ngồi bên cạnh Ninh Tiểu Vũ rồi dựa đầu vào vai hắn hỏi " huynh thấy hồn thú như thế nào ? "
Hắn nghi hoặc nhưng cũng bình thản nói " hồn thú đối với ta mà nói , thì tùy loại , có loại ác có loại hiền , mà đa số những hồn thú ác thì bọn nó thường ăn thịt , mà ăn thịt thì phải giết kẻ khác , mà không giết thì nó sẽ chết vì đói . " nói đến đây hắn không nói tiếp mà nhìn Tiểu Vũ rồi đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc nàng nói " muội nghĩ ngơi đi , chúng ta tý nữa phải lên đường ".
Nàng nghe vậy thì gật đầu nằm lên đùi hắn nhắm lại đôi mắt của mình , Chu Trúc Thanh cùng Ninh Vinh Vinh cũng đi lại , một người dựa vào lưng hắn , một người tựa vào vai hắn chợp mắt.
Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn nhìn thấy cảnh này mặt đầy phiền muộn nhìn lên trời cao than vản trong lòng rằng ông trời bất công thằng hai hộp sữa thằng không hộp nào .
P/s : cầu like , cầu đệ cử . Cảm tạ
Đăng bởi | nhan331651 |
Thời gian | |
Lượt thích | 14 |
Lượt đọc | 526 |