Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mạnh Y Nhiên

Tiểu thuyết gốc · 2025 chữ

Ninh Tiểu Vũ đứng dựa vào một gốc cây nhìn hai người khách sáo với nhau mà nãn nên nhắm mắt ngủ để bổ sung năng lượng vì tối qua lao lực quá độ.

Còn Triệu Vô Cực trong lòng cười lạnh một tiếng, chỉ bằng mấy câu nói mà nghĩ mang hồn thú ngàn năm trong tay hắn đi sao . Cho dù cái thế Long Xà các ngươi lợi hại, hắn cũng không sợ , càng huống chi dù sao Long công cũng không có mặt ở đây.

Triêu Thiên Hương muốn nhanh chóng đoạt được Phượng vĩ kê quan xà trong tay Triệu Vô Cực, đồng dạng Triệu Vô Cực cũng muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề này . Hắn cũng không muốn nghĩ tới khi Long công đến đây, cục diện hắn sẽ không thể khống chế nổi nữa.

Triệu Vô Cực lộ ra vẻ mặt khó khăn, nói "Thưa đại tỷ, việc này sợ rằng rất khó ! "

Mà cô gái đứng bên cạnh Triêu Thiên Hương có chút mất kiên nhẫn được mở miệng nói "Có cái gì mà khó, con Phượng vĩ kê quan xà này là do chúng ta phát hiện ra trước. Nếu không có chúng ta đánh nó bị thương, các ngươi làm sao có thể dễ dàng đắc thủ như vậy chứ? Mau đem nó trả lại cho ta nhanh, nếu không ta cũng sẽ không khách khí với các ngươi nữa." Vừa nói nàng vừa giơ quyền trượng đầu rắn trong tay lên.

Triêu Thiên Hương đồng dạng nhíu mày, nhìn thẳng Triệu Vô Cực nói "Triệu lão đệ, ngươi nói như vậy là không muốn đem Phượng vĩ kê quan xà trả cho cháu ta ư?"

Triệu Vô Cực mỉm cười nói: "Thưa đại tỷ, lời nói của người không đúng rồi. Trong Tinh đấu đại sâm lâm, tất cả hồn thú đều là vật vô chủ, có lẽ Phượng vĩ kê quan xà này là do các người phát hiện ra trước, hơn nữa còn đánh trọng thương nó. Nhưng cuối cùng bắt được nó lại là bọn ta. Người nói nó là thuộc về người, chỉ e là không công bằng chút nào. Nó mặc dù rất thích hợp với cháu của người, nhưng đồng dạng cũng rất phù hợp với một đệ tử của ta. Loại hồn thú tương đối ôn hoà này, đối với đệ tử của ta sẽ có sự trợ giúp rất lớn."

Triêu Thiên Hương kinh ngạc một chút nhìn về đám người Sử lai khắc , nói "Ý ngươi là, trong đám đệ tử này của ngươi, có người đạt đến ba mươi cấp hồn sư sao?". Triệu Vô Cực gật đầu.

Triêu Thiên Hương trong lòng cả kinh, đám thiếu niên nam nữ trước mắt nhìn qua cũng chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, phần lớn mới có bộ dáng mười hai mười ba tuổi, nếu nói bọn chúng đã đạt đến ba mươi cấp, như vậy không phải là nói thiên phú còn cao hơn cả cháu gái mình hay sao?

Nghĩ tới đây, thần sắc Triêu Thiên Hương toát ra vẻ không tin, ánh mắt trực tiếp rơi lên người hai tên đệ tử có vẽ lớn tuổi nhất ở đây là Ninh Tiểu Vũ cùng Đái Mộc Bạch ,cả hai đều anh tuấn nhưng tên tóc đỏ đang nắm mắt ngủ có phần hơn.

Triệu Vô Cực cười nói "Nếu người không tin, được thôi, ta sẽ bảo bọn nhỏ xuất ra vũ hồn của chúng để tiền bối nhìn. Sử Lai Khắc chúng đệ tử. Xuất ra vũ hồn, đem tất cả các hồn hoàn của các ngươi thể hiện ra cho vị tiền bối Xà bà này nhìn."

Nghe tiếng Triệu Vô Cực ra lệnh , ngoài trừ Ninh Tiểu Vũ vẫn đứng dựa vào thân cây không có động tĩnh thì tất cả mọi người còn lại đều phóng thích ra vũ hồn của mình.

Trong đó, Ninh Vinh Vinh, Áo Tư Tạp và Đường Tam phóng thích vũ hồn, trên người chỉ xuất hiện một cái hồn hoàn, vũ hồn của bọn họ là gì thì không cho đối phương biết được. Thất bảo lưu ly tháp của Ninh Vinh Vinh tự nhiên có phương pháp ẩn dấu. Đường Tam thì không muốn cho Lam ngân thảo hiện thân, chỉ huy động nó trực tiếp bò trên mặt đất. Về phần hương tràng của Áo Tư Tạp thì không thể xuất hiện tuỳ tiện khi không có hồn chú. Bốn người còn lại đều là thú vũ hồn, một chút thể hiện thực lực của mình, đồng thời hoàn thành vũ hồn phụ thể.

Nhất thời trước mắt Xà bà Triêu Thiên Hương, bảy tên nam nữ thiếu niên toàn bộ đều xuất hiện quang mang lóng lánh của hồn hoàn, mỗi người đều có hai cái màu vàng tượng trưng cho trăm năm hồn hoàn, mà thiếu niên tóc vàng còn nhiều hơn mọi người một cái màu tím là thiên niên hồn hoàn.

Nhìn dưới chân những hồn hoàn của 7 người khiến cho Xà bà Triêu Thiên Hương trong lòng vô cùng khiếp sợ. What the fuck , cái lề gì thốn ? Đó là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu nàng . Đám nhỏ trước mắt tuổi từ mười hai đến mười lăm đã đạt đến cảnh giới đại hồn sư, riêng đứa nhìn có vẻ lớn tuổi nhất đã sở hữu ba hồn hoàn, hơn nữa phẩm chất hồn hoàn của mỗi đứa đều rất tốt, một cái hồn hoàn mười năm cũng không thấy.

Nhìn ánh mắt kinh hãi trên khuôn mặt Triêu Thiên Hương, Triệu Vô Cực không khỏi thầm sảng khoái trong lòng, gương mặt xuất hiện vẻ tươi cười , rồi nói "Tiền bối, ngài thấy đệ tử của ta có hợp nhãn không?"

Triêu Thiên Hương hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng hồi phục nội tâm bị kích động, cười có chút không thoải mái nói "Đương nhiên, không hổ là đệ tử của Bất Động Minh Vương, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên! Không biết là đứa nhỏ nào đạt tới ba mươi cấp đây?"

Triệu Vô Cực vỗ vỗ vai Áo Tư Tạp đứng bên cạnh nói "Là tiểu tử này, hắn vừa mới đạt ba mươi cấp, không có cách nào khác, chỉ có thể mang bọn chúng tới nơi này."

Triêu Thiên Hương nhìn về phía Áo Tư Tạp, thần sắc càng ngày càng có vẻ khó nhìn, nàng hiểu rất rõ hồn hoàn đối với một gã hồn sư sắp tiến giai quan trọng như thế nào. Bây giờ Phượng vĩ kê quan xà trong tay người ta, muốn lấy được từ trong tay Triệu Vô Cực, e rằng không đơn giản chút nào. Tiếng xấu của hắn nàng cũng đã nghe qua, nếu không phải có danh tiếng Long Xà trấn áp hắn, nói không chừng tiểu tử này trực tiếp đánh giết hai người bà cháu các nàng.

Nhưng Triêu Thiên Hương hiển nhiên làm sao có thể dễ dàng buông tha như vậy, hai con ngươi chuyển động, đã xuất hiện một kế sách . Nàng cười tươi nhìn Triệu Vô Cực nói " Triệu lão đệ, tình huống bây giờ chúng ta đều không nỡ đưa Phượng vĩ kê quan xà cho kẻ khác. Xem ra không bằng chúng ta cứ dựa theo quy củ của hồn sư giới mà làm, cho hai người bọn chúng tự quyết định hồn hoàn thuộc về ai. Ngươi xem có được không?"

Triệu Vô Cực nói "Nga? Quy củ của hồn sư giới? Xin mời tiền bối nói rõ."

Triêu Thiên Hương giải thích nói "Rất đơn giản. Bọn chúng đều cần cái hồn hoàn này, mà trong quá trình bắt con Phượng vĩ kê quan xà này hai bên đều có công , bây giờ nếu mọi người đều không chịu buông tha , hay là dùng thực lực để quyết định xem con Phượng vĩ kê quan xà này sẽ thuộc về ai , không phải là hợp lý nhất hay sao chứ? Nếu tên đệ tử này của ngươi có thể chiến thắng cháu gái ta, lão thân không nói hai lời, bọn ta lập tức rời đi. Ngược lại, xin mời Triệu lão đệ đem con Phượng vĩ kê quan xà này giao cho bọn ta."

Triệu Vô Cực mở hai bàn tay ra, làm bộ dáng vô cùng bất đắc dĩ "Không thể được, thưa đại tỷ, điều này e rằng không thể như mong muốn của người."

Triêu Thiên Hương sắc mặt biến đổi, giận dữ nói "Triệu Vô Cực, ta đã nhượng bộ rồi, ngươi còn muốn gì nữa? Thấy lão gia nhà ta không có ở đây khi bắt nạt dễ nhân gia sao? Hừ!".

Triệu Vô Cực vẻ mặt cười khổ nói "Không, đương nhiên không phải. Như này , tên đệ tử này của ta không phải là chiến hồn sư, hắn chẳng qua chỉ là một gã phụ trợ hệ hồn sư mà thôi. Một gã thực vật hệ hồn sư, làm sao có thể tiến hành tỷ thí với cháu gái người chứ?"

Nghe Triệu Vô Cực nói xong, Triêu Thiên Hương lại thất kinh. "Ngươi nói cái gì? Hắn là thực vật hệ hồn sư ư?". Ba chữ Thực vật hệ làm cho nàng đối với Áo Tư Tạp có vài phần quan tâm .

Tiếp đó nàng nhu hoà nhìn về phía Áo Tư Tạp, "Tiểu tử, ngươi thực sự là thực vật hệ hồn sư ư? Không biết xuất thân từ tông môn nào?"

Áo Tư Tạp lắc đầu nói: "Ta không phải xuất thân từ tông môn, viện trưởng nói, vũ hồn của ta xảy ra biến dị nên mới trở thành như vậy."

Bất quá, không đợi Triêu Thiên Hương kịp nói ra vài lời lung lạc, một âm thanh đột nhiên xen vào.

"Triệu sư phụ, không bằng để cho ta thay thế Tiểu Áo ra tay đi. Ta hai mươi chín cấp, hẳn là không chiếm tiện nghi chút nào đâu." Người nói chính là Đường Tam.

Vừa nói hắn vừa chạy đến bên cạnh Áo Tư Tạp.

Triệu Vô Cực thấy Đường Tam đứng lên, trong mắt không khỏi toát ra quang mang tán dương, hướng Xà bà nói: "Tiền bối, ngài thấy thế nào? Tên đệ tử này của ta là Chiến hồn sư, có thể thay mặt Áo Tư Tạp đánh một trận. Nếu hắn thua, Phượng vĩ kê quan xà ngàn năm này thuộc về ngài. Ngược lại, xin tiền bối thứ lỗi."

Xà bà gật đầu rồi quay về cháu gái hỏi ý kiến , nhưng Mạnh Y Nhiên nãy giờ chỉ chú ý đến thân ảnh nam sinh điển trai đang nhắm mắt dựa vào thân cây ngủ . Sau đó nàng chỉ tay về phía hắn nói với xà bà " ta muốn khiêu chiến hắn ".

Đám người nghe vậy thì hướng theo nơi nàng chỉ , khi đám người sử lai khắc thấy người này thì ánh mắt đầy vẻ quái dị nhìn nàng . Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn che miệng cố gắng không phát ra tiếng cười , mà Đường Tam khi bị từ chối thì mặt đen lại .

Ninh Vinh Vinh đi đến bên cạnh Ninh Tiểu Vũ lắc lắc nói " dậy đi , có người thách đấu với huynh kìa ".

Ninh Tiểu Vũ nghe có người kêu mình thì mở ra cặp mắt mung lung nhìn xung quanh rồi nghe được tiếng Ninh Vinh Vinh nói thì nghi hoặc hỏi " ai khiêu chiến ta vậy ?".

Ninh Vinh Vinh hướng ánh mắt về phía Mạnh Y Nhiên ở đằng xa , hắn cũng theo ánh mắt của nàng thì thấy đầy vẽ khiêu khích của Mạnh Y Nhiên nhìn mình . Hắn thấy vậy thì đầy đầu dấu chấm hỏi , đây là trường hợp gì ?.

P/s : cuối năm rồi , mọi người cho ta xin 1 tim đi chứ hả

Bạn đang đọc Đấu la chi siêu cấp kẻ đồi bại sáng tác bởi nhan331651
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhan331651
Thời gian
Lượt thích 22
Lượt đọc 545

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.