Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây là Tinh cầu Tinh Linh; An Lạc Viện.

Tiểu thuyết gốc · 1805 chữ

Giữa cánh rừng rậm rạp và rộng lớn, những hạt lục quang lơ lửng trôi dạt, nhẹ nhàng bay lơ lửng trong không khí, tạo ra một không gian ấm áp. Ánh mặt trời chiếu qua tán lá, tạo thành những vệt sáng lung linh trên mặt đất. Trên một khoảng đất trống, một luồng sáng màu lam từ từ tụ lại, mở ra một hố đen như cánh cửa dẫn đến thế giới khác. Khí tức sinh mệnh xung quanh dần tan biến, không gian trở nên tĩnh lặng.

"Bịch!" Một bóng dáng nhỏ bé rơi ra từ hố đen, hòa vào cơn gió lạnh lẽo. Hố đen dần biến mất, để lại một tiểu hài tử với tâm trạng đang ngập tràng ngơ ngác, không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Hắn mở mắt, nhìn quanh với vẻ hoang mang, rồi cúi xuống nhìn thân thể mình. Cảm giác đau đớn từ khắp cơ thể khiến hắn không thể không thốt lên.

– Đây là đâu? Tại sao ta lại ở đây? Tại sao cơ thể ta lại đau đớn như vậy?

Khi hắn còn đang hoảng loạn, bỗng từ trên cao, một bóng dáng khổng lồ rơi xuống. Tiếng gầm vang dội, bụi cát bay mù mịt, tạo ra một hình ảnh hoang dã. Áp lực từ đó lan tỏa khắp nơi, khiến những sinh vật xung quanh phải hoảng hốt bỏ chạy.

Hắn chưa kịp định thần thì áp lực đã đè nén hắn xuống đất. Không để hắn chờ lâu, một giọng nói trầm đục vang lên cùng với sức mạnh ấy.

– Nhân loại ư? Tại sao lại có một đứa nhỏ như ngươi lại ở đây? Ngươi bao nhiêu tuổi? Ngươi lại xuất hiện ở đây làm gì?

Khi áp lực dần giảm, hắn cảm thấy như được giải thoát, thở phào nhẹ nhõm. Trong đầu hắn, những câu hỏi hiện ra như một mớ hỗn độn “ Người trước mặt là ai? Tại sao có thể khiến ta không thể cử động như vậy?”

Sau khi bình tĩnh lại, hắn suy nghĩ: "Có lẽ đây là thế giới tu tiên. Thật không ngờ chỉ một giấc ngủ mà ta lại xuyên không vào đây, còn biến thành một đứa trẻ nữa." Hắn bèn cất tiếng, trong lòng vẫn thầm nguyền rủa “Hệ thống đâu? Người hướng dẫn đâu? Ra đây giải thích chút đi!”

Dần dần, hắn đứng dậy, ngước mắt lên nhìn người vừa nói. Khi thấy rõ hình dáng khổng lồ, hắn hoảng hốt hét lên.

– Á á á! Rắn! Đừng lại gần ta! Ngươi đừng… đừng ăn ta, được không? Ta là Vân Uyên, ngoan ngoãn biết lau nhà, quét nhà mà…

Con cự xà nhìn hắn, vẻ uy nghiêm không thay đổi, hỏi.

– Ngươi vừa từ cánh cổng không gian kia xuất hiện?

Hắn cúi mặt, giọng run rẩy.

– Ta… ta không biết…

Hắn tiếp tục diễn vai của mình, mặc dù thực tế tên hắn không phải là tên Vân Uyên, nhưng hắn vừa đến một nơi xa lạ, xài tên thật quả không tốt. Hắn đã mười bảy tuổi. Chỉ vì ngủ quên trong lúc học bài mà xuyên không vào thế giới này. Hắn lấp bấp thanh giọng non nớt cố nói ra một câu hoàn chỉnh.

– Ta chỉ chợp mắt một chút thôi. Khi mở mắt ra đã ở đây rồi… chắc tại Vân Uyên lười biếng, do Vân Uyên ngủ quên, người đừng phạt Vân Uyên, đừng ăn ta Vân Uyên, Vân Uyên biết lau nhà biết quét nhà.

Hắn diễn không sượng, Trước khi chuyển sinh hắn là một kẻ giả điên mà sống, bị xem như một thằng ngốc, bị đem ra làm trò cười. Nhưng sự thật sự thì hắn là một kẻ có tính ẩn nhẫn, hắn cầm đầu cả một hội hacker dark web, chuyên đi mua bán thông tin. Não hắn rất linh hoạt, có thể tổng hợp lượng lớn thông tin, khả năng diễn xuất không quá cao nhưng nếu nói qua mặt người đời thì vấn đủ, không ai trong mạng lưới thông tin mạng mà không biết đến ENDTIDROCHEK. Với bí danh “E”.

Trở lại hiện tại, con cự xà gầm lên, áp lực lại đè xuống trên lưng của tiểu hài tử. Giọng nói nó đầy giận dữ, kèm theo sức mạnh phô thiên cái địa bộc phát.

– Láo xược! Ngươi tưởng ta ngu sao? Ta sống gần trăm vạn năm, gặp không ít kẻ quỷ quyệt. Ngươi định lừa ai?

Áp lực đè nặng khiến hắn yếu ớt nằm sát mặt đất. Hắn tuyệt vọng nghĩ: "Ta phải làm gì chứ? Ta không muốn chết! Em gái, ta còn em gái, ta phải sống, phải trở về."

Bỗng nhiên, một bông hoa màu đỏ xuất hiện trên người hắn, màu đỏ của máu chiếu rọi phản chiếu khắp nơi, tỏa ra khí tức bi ai nồng đậm. Khí tức đó lan tỏa khắp không gian, như thể một cổ tâm tình đau khổ khắc sâu vào thiên địa, nó khó tả khó thể nói ra. Tiếng khóc than, ai oán ngâm nga trong diên địa. Cổ chi ý tan thương nồng đậm khiến sinh linh trong nghìn mét bất giác rơi lệ.

Bên tay phải hắn bắt đầu biến hóa, mọc ra một đôi cánh lớn. Các ngón tay dần biến thành vuốt chim, lửa và gió từ không khí tụ lại, tạo thành một hình cầu bao quanh. Nguyên tố chi lực phá tan áp lực. Con cự xà kinh hãi bật thốt.

– Cực hạn chi hỏa, cực hạn chi phong! Hỏa phong song thuộc tính cực hạn!

Áp lực tan biến, cự xà hiểu rằng mình đã sai. Một đứa trẻ thức tỉnh võ hồn có cả hai nguyên tố cực hạn như vậy chắc chắn là thiên tài, không ai ngu mà cho nó đi làm mồi nhử.

Cự xà hóa hình thành thiếu niên với mái tóc đen dài, khuôn mặt anh tuấn, nghiêm nghị.

Thiếu niên xoa đầu hắn, dịu dàng nói:

– Vân Uyên ư? Tên nghe giống con gái thật. Nhưng ngươi là nam hài mà nhỉ? Cha mẹ ngươi muốn có con gái đến vậy sao? Tội nghiệp!

Giọng nói ôn tồn, vị thanh niên trước mắt dịu dàng xoa đầu hắn rồi nó

– Ta thật xin lỗi đã trách nhầm ngươi.

Trong lúc nói thiếu niên truyền theo một dòng khí nóng vào người hài tử đang bê bết máu. Dòng khí lực kéo dài đi qua khắp toàn thân trên cơ thể, mỗi khi đi qua một nơi đều khiến cậu cảm thấy thoải mái, như sức sống đang hồi sinh trong từng tế bào.

Vài phút sau, hắn nôn ra một ngụm máu đen, đôi mắt từ từ mở ra, nhìn thấy ánh sáng lung linh xung quanh. Trong khi chưa hiểu rõ chuyện gì xảy ra, một giọng trầm vang lên bên tai.

– Tiểu tử, ta đã trách lầm ngươi. Gần đây có nhiều kẻ gây rối vì biết ta sắp đối mặt đại kiếp, khiến ta ăn ngủ không yên. Khi nãy thấy ngươi xuất hiện đột ngột, làm ta cảnh giác nên mới hành động như vậy. Ngươi đừng để bụng.

Nói rồi, thiếu niên lại biến thành cự xà. Tiểu hài đứng dậy, đầy đường hoàng đáp lời:

– Cự xà đại nhân, ta thực sự đến từ một nơi không có tu tiên hay tu luyện gì. Ta tên là Huỳnh Vân Uyên, mười bảy tuổi. Ta muốn tìm đường về, nhưng đây là một thế giới xa lạ với ta. Ta không cưỡng cầu gì, chỉ mong ngài giúp đỡ, chỉ lối cho ta. Xin ngài cho ta biết đôi chút về nơi này.

Cự xà trầm ngâm một lúc, rồi hạ đầu xuống, ra hiệu hắn ngồi lên.

– Nếu ngươi muốn biết, ta sẽ nói. Kỳ thực cũng không phải bí mật gì. Đây là thế giới Đấu La Đại Lục, nơi con người chỉ có thể tu luyện khi có võ hồn. Võ hồn được thức tỉnh lúc sáu tuổi, và cần phụ thu hồn hoàn mỗi khi đạt đến cấp mười để có thể tiếp tục thăng cấp. Các cấp bậc gồm có:

Hồn Sĩ: Từ cấp 1 đến cấp 9

Hồn Sư: Từ cấp 10 đến cấp 19

Đại Hồn Sư: Từ cấp 20 đến cấp 29

Hồn Tôn: Từ cấp 30 đến cấp 39

Hồn Tông: Từ cấp 40 đến cấp 49

Hồn Vương: Từ cấp 50 đến cấp 59

Hồn Đế: Từ cấp 60 đến cấp 69

Hồn Thánh: Từ cấp 70 đến cấp 79

Hồn Đấu La: Từ cấp 80 đến cấp 89

Phong hào Đấu La:

Phổ thông phong hào Đấu La: Từ cấp 90 đến cấp 94

Siêu cấp Đấu La: Từ cấp 95 đến cấp 98

Cực hạn Đấu La: Cấp 99 ~ 100

Bán Thần: Cấp 99 ~ 100

– Còn hồn hoàn là từ săn giết liệp sát hồn thú mà có. Tuy ta rất căm ghét nhưng không thể không kể.

10 năm: Bạch sắc

100 năm: Hoàng sắc

1000 năm: Tử sắc

Vạn năm: Hắc sắc

10 vạn năm: Hồng sắc

- Khoang.

Một tiếng phát ra từ trong miệng cậu bé đang run rẩy trên đầu rắn.

– Ngài đừng nói với tôi là có hải thần tên là Đường Tam nhé.

Cự Xà ngạc nhiên khi biết rằng cậu nhóc trước mặt, dù mới đến thế giới này, mà đã biết tới Đường Tam.

– Đúng là có hải thần Đường Tam, ngài ấy đã về lại vị diện này cách đây một vạn năm. Ngày đó, cả thần giới Đấu La và thần long giới vực đều là ngày đại hỷ.

Cơ miệng của thiếu niên co giật một cái.

– Thế ngài nói rằng sắp đến kiếp nạn, mà tu vi của ngài đã tới trăm vạn năm, đừng bảo với tôi là ngài sắp đột phá triệu năm nhé. Còn nữa, đây là đâu trong hai tinh cầu hồn thú?

Cự xà đầy nghi hoặc gặng hỏi.

– Ngươi thật lần đầu tới?

Đầy khó tả, tiểu hài lắc đầu, đầy bất đắc dĩ nói.

– Lần đầu tới, nhưng không nghĩ trùng hợp đến được đây.

Cự xà cũng không chất vấn gì thêm, nó lúc này ngẩng cao đầu, ưỡn bộ vảy dưới bụng, đầy hùng hồn đáp:

– Lão phu là hồn thú chính thức gần trăm vạn năm. Nhớ cho kỹ, ta là vương của Mạng đà la xà nhất tộc, Đại La và nơi này là TINH CẦU TINH LINH, AN LẠC VIỆN.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục:Sinh Tử Trọn Vĩnh Hằng (Fan viết) sáng tác bởi HuynhVanThu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuynhVanThu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.