Chương 78: Ba mươi vạn mua một chiếc xe
Cửa lớn thương hội hiện ra một dãy đèn led chạy dọc từ trái sang với nội dung “Thương Hội Dung Băng vạn năm lịch sử. Uy tín hàng đầu.”
Bước xuống xe, Đường Hiên Đống không thôi phấn kích chạy nhảy một vòng, tâm tình thiếu niên phấn khích trước sự lạ hiện ra. Đáy mắt hắn không thôi sáng lên tinh quang đầy thích thú.
Theo sau hắn là Đường Lam Thu, đang bình ổn đi sau, tuy nàng đôi chút tâm tình chờ mong, nhưng lại không nói. Cố nén lại tâm tình đi sau đệ đệ tránh để hắn lạc mất.
Sau nàng, Huỳnh Vân Uyên đi theo sau bộ dáng không màng thế sự, đôi phần ngẩn ngơ suy nghĩ. “Nấu gì nhỉ? Tỷ tỷ làm gì không ăn bò, chẳng phải món mì bò là món tỷ ấy thích sao? Hay là do giá bò tại Đấu La Tinh mắt hơn Thiên Long xong tinh nên tỷ ấy không nở ăn…” Vừa nói hắn vừa nhất tay bấm tìm kiếm dòng chữ. “Giá thị trường của thịt bò trên Đấu La Tinh.” Bấm xuống tìm kiếm, thứ hắn thấy là gái thịt bò của Đấu La tinh, trải dài từ mắt đến rẻ. Đặt biệt, thứ hắn để ý là dòng tin “Thị bò Kobe tươi ngon, giao tận nhà.” Thấy dòng tin hắn méo mặt thầm nghĩ “Kẻ này sợ mình sống lâu quá à. Ghi thế khác nào khẳng định rằng Người đến từ địa cầu. Cho dù bên đám người của Đấu La liên bang không biết hàng để tới bắt, thì lucifer không tìm đến cửa à. Hay nói người bán đến từ cái tổ chức tụ hợp quần chúng vô tình xuyên đến đây. Không hẳn, ngoài những cái trên còn có khả năng nữa. Người đọc và hiểu để mua những món có tên từ địa cầu. Hầu hết đều là người lưu lạc hay vô tình xuyên không. Khi đặt họ có hai mục đích, một là tìm lại đồng hương để kết minh. Hai là thâm dò đối phương. Mà người bán, nếu là người của tổ chức tản tu thì không nhắc đến, nhưng nếu là là kẻ từ Lucifer thì thế nào? Nên biết không phải ai cũng như mình có đủ đầy tin tức. Nếu vậy, người đặt há sẽ gia nhập vào Lucifer sao? Ha thú vị đấy. Thật thú vị. Cuộc vui ngày càng cao trào rồi.”
Lúc này bàn tay hắn từ trước được Đường Hiên Đống bắt lấy, tiểu tử này kéo tay hắn dẫn về phía cổng chính, tay phải chỉ nói.
– Đi thôi Lão Uyên, muộn là không tốt, ngươi còn về nấu cơm nữa.
Cười cười, hắn không nói gì gật đầu đồng thuận bước vào.
Đi vào bên trong, ở sau cánh cổng chào, là một phần quảng trường rộng lớn, với trung tâm là một hình chiếu của một nam tử tuấn tú vô cùng tiêu sái, trên tay cùng quanh thân hắn là bảy thanh đao được điêu khắc vô cùng tinh xảo.
Ở khắp nơi, hàng ngàn vạn người tấp nập di chuyển, ở bốn hướng xung quanh là bốn tòa thương bảo.
Với phía Đông màu xanh là Tiên thảo thương bảo. Tùy thời bên trong đều phảng phất hương thuốc cùng hàng người có già có trẻ, họ tuy độ tuổi khác nhau, những điểm chung là đều mang trên thân những thẻ tên chỉ định thân phận không thấp, và trong túi họ đảm bảo không thiếu tiền.
Ở phía Tây màu trắng là Hồn cốt thương bảo. Tại nơi đây, từng khắc tản mác ra khí thức máu thịt tanh tưởi, cùng hồn lực ba động nhè nhẹ. Nơi đây không nhiều người qua lại, chủ yếu là bán theo từng nhóm người vì đó có một hàng dài những người có độ tuổi kéo dài từ trung niên hiếm hoi tìm được một vài thân ảnh nam nữ thiếu niên đang đứng ngoài chờ lượt.
Phía Nam màu đỏ là Đoán tạo thương bảo. Tại nơi đây có lẽ là nơi ồn ào nhất. Bởi ngoài người ra người vào cùng tiếng người buôn bán thì còn là những tiếng gõ búa đinh tai nhức óc theo tiết tấu liên hồi vang lên. Từng hồi người hối hả ra vào.
Phía Bắc màu đen là Đấu Khải Thương Bảo. Bên đây đồng dạng cùng Hồn cốt Thương bảo. Chỉ khác là đôi phần náo nhiệt hơn.
Chợt Vân Uyên đi đến giữa quảng trường thì khựng lại. Mắt hắn vội vã nhìn về một hướng. Hình bóng một thiếu nữ tóc bạc trắng cùng đôi đồng tử tím lướt qua. Sau tai nàng hiện ra một cái bóp hình bươm bướm màu đỏ son.
Vân Uyên liên hồi dùng Thẩm Phán Thần Mâu để dò tìm nàng. Khi bắt gặp được thì hắn khựng lại. Bởi đi đến nói chuyện cùng nàng, đồng dạng là một hài tử có bộ dáng y hệt hắn. Chỉ khác là đôi mắt nhỏ kia hoàn toàn có màu tím đặc trưng. Đến đây, hắn hiểu rõ sự tình. Quay người lại theo sau hai tỷ đệ Đường Lam Thu cùng Hiên Đống. “Vẻ ngoài như Linh Linh, nhưng lại không phải em ấy. Vậy chỉ có thể là người nhà của mẹ thôi. Đến được nơi này. Không nói cũng biết là có tiền. Nếu mẹ không đến địa cầu. Chắt bà ấy cũng sống tốt tại đây? Hay đấu đá gia tộc như Huỳnh gia để rồi chết thảm hơn cả trên địa cầu. Điều nào cũng có thể. Lòng người? Mãi vẫn là thứ khiến ta không hiểu thấu. Nhưng lại là thứ dễ đổi, để đoán. Nếu ta đưa đối phương vào một thế buộc phải đưa ra lựa chọn như vậy.”. Năm người băng qua dòng người. Đến trước một tòa lâu đài nguy nga. Đi vào từ cổng chính, Vân Uyên không thôi bất ngờ, Bên trong là cả một công trình vĩ mô. Một cột trụ lớn đâm thẳng từ trên đỉnh trung tâm tòa lâu đài, kéo dài đâm xuyên xuống sâu dưới lòng đất. Dẫu cho lâu đài đã có kích thước vời vợi nhưng so với lòng đất vẫn rất là thấp bé.
Bênh canh Vân Uyên lúc này. Đường Vũ Lân mới ôn tồn nói.
– Các con tạm thời đi chơi một vòng đi. Mười một giờ tối mới tổ chức thương hội đấu giá. Nhớ đừng để vui quá quên mất việt đến buổi đấu giá nha. Ta cùng bà các con có việt. Không đi cùng các con được.
Vừa nói Đường Vũ Lân vừa lấy ra một tấm bản đồ được gấp gọn nói tiếp.
– Đây là bản đồ khu vực này. Nơi đây chia làm một trăm tần. Tại đây mua bán hồn đạo khi sinh hoạt hằng ngày, thiết bị máy móc, đồ ăn thức uống. Còn kinh doanh một số nhà hàng đủ món hai đứa Hiên Đống, Lam Thu đói thì cứ lựa quáng mà ăn. Còn Vân Uyên. Con Thuê nhà bên ngoài đắt lắm, phải tốn thêm tiền mặt bằng. Ta kiến nghị con đi mua một chiếc xe tích hợp ngôi nhà nhỏ. Còn có về kinh doanh. Bên quản lý an ninh sẽ mắt nhắm mắt mở cho con. Nên con cứ thoải mái lựa chọn hình thức cùng vị trí đi. Lái xe con cũng không cần lo. Xe giờ tích hợp AI nên không lo việt con chưa đủ tuổi. Được rồi bọn ta đi đây.
Nói xong hai vợ chồng thần vương lập tức hóa thành những hạt quang mang màu xanh tím rồi biến mất.
Mà sau khi hai người giám hộ vừa đi. Hai tiểu yêu nhỏ nhảy lên một cái rồi nói.
– Chúng ta sự do đi chơi thôi.
– Chúng ta sự do đi chơi thôi.
Hai tiểu hài thích thú cười to xong hết, lại đua nha chạy đi hai hướng khác nhau.
Vân Uyên nhìn máy quay nãy giờ ghi lại hết hành động của hai đứa trẻ không thôi thở dài. Hắn đến trước một camera rồi nói.
– Lão sư chắt không an tâm để bọn họ đi đâu ha. Người thấy con nói đúng không?
Lời hắn vừa dứt. Sau máy quay. Một nhóm người méo mặt. Đặt biệt là vị tóc vàng trung niên đầy tiêu sái. Hắn đôi phần quen mắt. Bởi vốn bức tượng tại quảng trường chính là dự trên hắn. Tinh Tự chi thần tiền nhiệm. Dung Niệm Băng. Hắn nhìn sang trung niên đứng cạnh rồi oán trách nói.
– Cái đồ đệ cháu ngươi biết nghĩ quá. Hack camera chỉ chừa đúng một cái ở chỗ chúng ta. Ngươi nói qua bao lâu hắn làm khi nào vậy. Nãy giờ hắn nhất tay vỏn vẹn hai lần. Đường Tam ngươi xem dặn dò hắn đừng gây chuyện vào phiên đấu giá tối nay. Được cho hắn đừng tham gia. Đồ trên thân hắn đủ nhiều rồi.
Cười khổ. Vị trung niên với mái tóc màu xanh tựa thác tuông nói.
– Ta nói ngươi lo quá rồi. Nhìn xem, hắn đi là hệ thống trở về. Cho đứa trẻ này đi đấu giá hội cũng chỉ thế thôi. Ngươi chả lẽ nói có người lao lên võ đài đi.
Lúc này một tin nhắn giữ đến thiết bị trên tay Dung Niệm Băng.
“Tường hệ thống bị một dạng dữ liệu số xâm nhập. Nhưng khi dữ liệu số đó biến mất thì những chỗ thiếu sót trước kia đều được phục hồi cùng đó là tin nhắn có nội dung là: Tôi đi Chơi một chút, không cần lo.”
Dung Niệm băng tức điên nhìn lên thì không biết khi nào. Vị trung niên với nụ cười ôn hòa cùng mái tóc dài đã biến mất cùng đó là những người cùng theo hắn cũng chẳng còn ai.
Gân xanh nổi lên. Chiếc đồng hồ theo đó mà bị bóp nát đến không còn hạt bụi.
Bênh Phía Vân Uyên. Hắn sau khi rời đi đã theo bản đồ mà đi xuống tần số chín để tìm mua một chiếc xe tích hợp nhà ở. Hắn đang có một dạng suy nghĩ “Nếu cải tạo thành một cái xe thức ăn bán hàng thì thế nào nhỉ. Bên ngoài liên ban đều chỉ có những hàng quán, đồ đạc thực phẩm trừ những khu cung cấp thì chỉ có thể mua ở Thương hội Dung Băng. Mình khi nãy đi qua lầu hai. Nơi đó hầu hết là thực phẩm tươi, giá lại chênh lệch không nhiều so bên ngoài, đã vậy độ tươi cũng đạt mức chuẩn nếu phân loại thì những miếng thịt vịt khi nãy được tính như là thịt vịt loại một. Chất lượng đạt mức ổn. Cá thì độ tươi đạt mức hoàn hảo vì cá vẫn sống. Nếu mua ở nơi cung cấp thì lại đạt mức tươi nhất cùng giá tốt nhất. Nhưng di chuyển từ vị trí các khu phân phối đôi chút xa nhau. Cũng không thể giữ độ tươi, mức ổn định. Nếu vậy, chi bằng mua tại nơi đây vừa giảm thời gian vừa tiện lợi mỗi khi nhập hàng.”
Nghĩ đến đây hắn chợt mừng trong lòng một cái. Đi thêm một đoạn thì hắn dừng lại trước một hãng xe sang trọng.
Từ từ bước vào. Hắn chậm rãi đi đến quầy lễ tân rồi nói.
– Cô à. Tôi muốn mua một chiếc xe như miêu tả trong bản vẽ không biết bênh cô có không?
Nữ tiếp viên nhìn hắn rồi nói.
– Tiểu muội muội đừng quậy chổ ta mà. Chỗ ta đã kén người mua nên một ngày không có nhiều khách. Vậy nên muội làm ơn đừng đến làm phiền ta.
Cười cười. Vân Uyên hướng nàng rồi nói.
– Tỷ à. Kỳ thật người nhà ta đã có hẹn trước. Nhưng nay có việt, nên bảo ta qua đem về. Dẫu sau xe nhà ta định mua cũng có AI lái nên không lo.
Nghe đến đây, vị nữ nhân viên chán nản nàng nhấn vào màn hình lơ lửng trên không rồi vuốt đi. Vừa làm nàng vừa với tay lấy cái bản vẽ Vân Uyên đặt trên quầy xuống nhìn.
Sau khi thấy tên trong hệ thống. Nàng đứng dậy. Đi vào trong một căn phòng, năm phút sau nàng đi ra rồi nói.
– Tiểu muội muội, ta đã để bản thảo muội vào trong rồi chờ hai mươi phút nữa xe sẽ được làm xong, muội tạm thời ngồi kia đợi nhân xe luôn nha.
Nàng vừa dứt câu, Vân Uyên cầm ra một tấm thẻ trong suốt hiện ra bo mạch rồi nói.
– Giá ta xem rồi. Ba mươi vạn điểm làm thủ tục, tên đề Huỳnh Vân Uyên. Tiện thể cho ta hỏi đổi Sử Lai Khắc thành điểm ở đâu?
Đăng bởi | HuynhVanThu |
Thời gian | |
Cập nhật |