Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 84: Một Đường quét qua

Tiểu thuyết gốc · 2660 chữ

Phía Đường Lam Thu, trọng tài vừa hô bắt đầu. Thì chân nàng nhất động. Một hơi phóng đến giữa sân. Cường hoàng cắm trường thương xuống nền đất rồi mượn cán thương làm chủ đạo mà phóng lên cao. Một vần bạch quang sáng lên. Một đạo khối cầu nguyên tố bách ly đã đánh xuống. Hướng vị trung niên hồn vương mà đến. Một hơi đáp xuống. Nhất lên trường thương phóng đến. Vị trung niên nhân ngơ ngác chưa hiểu thấu vì gì không thể phóng xuất võ hồn thì đã ăn ngay một vụ nổ của nguyên tố bách ly. Toàn thân đấu khải vừa xuất thì đã vỡ hơn hai ba kiện. Chật vật lao ra. Thì bên ngoài làn khói. một đạo thương mang đã đâm đến ngay yết hầu của gã rồi cố định.

Phía Đường Hiên Đống. Thời khắc trận đấu bắt đầu. Hắn đã một thân phóng đến. Kim Long Kinh Thiên đánh ra. Cổ lực lượng vô cùng vô tận tựa thủy triều trào dân quét đến. Hồn vương đỉnh phong nghệt ra. Uy thế huyết mạch bộc phát khiến hắn sớm đã cứng đơ không thể phóng xuất hồn hoàn. Đón lấy một kích này. Toàn thân hắn mềm nhũn quỳ rạp. Cự trảo to lớn đánh đến rồi dừng lại trước đỉnh đầu người trung niên hồn vương đỉnh phóng. Một nụ cười thân thiện lộ ra khác xa vẻ hùng tráng khi nãy.

–Ngươi thua rồi.

Ở một khu phòng khách quý. Đường hiên Vũ cùng Đường tam ngồi bên trong hai người nhìn một tràng xong của ba tên tiểu tử trong nhà rồi đánh giá.

Đường Hiên vũ cười cười rồi nói.

– Tiểu Thu thiên hướng kỹ thuật của nó được bù đắp khá tốt. Tuy nhiên lại quá dư thừa. Nên để nó tập luyện ít đi đôi chút động tác tạo dáng sẽ tốt.

Đường Tam bên cạnh nghe thấy liền nói.

– Con đừng khắt khe với bọn nhỏ quá. Nhìn kìa, ba đứa nó đánh người mà mặt tỉnh bơ. Vân Uyên thì ta không nói đến, Tiểu Đống ánh mắt cùng quyết đoán dức khoát vậy thì cũng cho qua. Nhưng Tiểu Thu nếu ngoài chiến trường thật. Con bé sẽ không biết đủ khả năng hạ đao hay không?

Thở ra một hơi dài Đường Hiên Vũ nhì hai đứa con của mình rồi nói.

– Nếu không phải long thần chỉ có một thì bọn nó cũng không cần tranh đấu. Tiểu Đống nó giả ngốc trước mặt người khác khiến mọi người nghĩ nó không có khả năng đấu với tỷ tỷ nó, nhưng sau lưng lại âm thầm hành động. Tiểu Thu thì cái gì cố gồng thành bộ dạng cao cao tại thượng, nhưng thực ra thì lại muốn vì đệ đệ làm cái bia cho người khác nhắm vào. Kỳ thật con bé từng nói với cháu là nó chẳng muốn làm long thần, về sau cứ để đệ đệ rút hết phần huyết thống đấy rồi lại trở thành quận chúa tu luyện lại theo phương hướng khác.

Thở ra một hơi não nề rồi Đường hiên vũ lại nhìn sang Vân Uyên rồi nói.

– Còn về đứa nhỏ này. Nó kỳ thực không đủ máu lạnh để nhìn hai đứa kia đấu đá đâu. Cái tính y hệt mẫu thân không sai. Cố tỏ vẻ mình ổn trước người khác làm gì không biết.

Đường Tam cười cười rồi nói.

– Vậy khi nào con dạy cho nó mười thức thương mang mà mẫu thân nó sáng tạo ra?

Quơ quơ tay. Đường Hiên Vũ nói.

– Đợi nó tới Chiến Thần Điện. Ắc ngộ ra.

Cười cười Đường Tam nói.

– Lão sư như con cũng nhàn nhã quá rồi.

Vừa nói ông vừa đứng dậy.

– Ta đi đón bà con đây. Bà ấy mua xong đồ rồi.

Quang mang lóe lên. Quang ảnh Hải thần lập lòe rồi biến mất.

Hải thần ời đi. Đường Hiên Vũ liền cười cười nhìn sang người ngồi cạnh rồi nói.

– Tiền bối nhìn cũng đã nhìn. Hắn phong thái như kia. Người còn gì lo không?

Đó là một vị thiếu nữ nhỏ tuổi, mái tóc đỏ dài thả về sau. Nàng lúc này đứng dậy rồi mới nói.

– Ngươi đưa ta về được đi. Đợi đệ ấy thì năm giờ sáng cũng chưa ngủ.

Gật đầu, quang mang lóe lên. Hai thân ảnh trong thoáng vụt mất giữa Hư vô.

Dưới lôi đài. Ba người nhóm Vân Uyên cùng Đường Lam Thu và Đường Hiên Đống đều ra sức mà đánh. Đối thủ của họ liên hồi tăng lên về cấp độ cùng trình độ. Ba người không mỏi đánh đến càn quét qua một trường. Hạ tướng bại quân của họ nhiều đến hơn trăm người. Người xem họ thi đấu cũng liên hồi tăng lên.

Ở phía Vân Uyên. Đây hiện là trận thứ một trăm bảy mươi. Đối thủ của hắn đã thuộc vào hàng hồn đấu la tám hoàn tam tự đấu khải đổ về. Ấy vậy hắn vẫn chưa lật hết bài. Toàn thân hắn bao phủ một đoàn lam hỏa với sức nóng bước người. Long giáp hiện ra tương ứng tứ tự đấu khải tăng phúc. Hồn cốt trên thân dùng ra đã là hai khối. Vẫn là lối đánh dùng quyền và cước cùng vận chuyển nguyên tố lực. Hắn một mình ngạo nghễ độc chiến một phương.

Hồn linh vận dụng chỉ có một là Diệp Hi. Một người một hồn thể quét qua. Hạ bệ hết người này đến người khác.

Cuối cùng thời gian năm giờ điểm đến. Hắn, Đường Hiên Đống, Đường Lam Thu. cả ba người, hắn giơ cao nắm đấm bao bọc trong lam hỏa lên trời cao. Còn hai người kia một giơ mũi kim thương sáng chói ánh sáng tinh thuần, một giơ đầu trượng màu bạc sáng chói lấp lánh ánh tinh quang.

Kết thúc buổi huấn luyện thực chiến. Vân Uyên đã bại đến đối thủ có cấp độ cao nhất là Phong hào đấu la chiêu chuẩn. chín mươi ba cấp. Đường Lam Thu đã bại đến đối thủ có cấp độ cao nhất là hồn đấu la tám mươi bảy cấp. Đường Hiên Đống đã bại đối thủ có cấp bật cao nhất là hồn đấu la tám mươi sáu cấp.

Tất nhiên. Loại đấu tràng này cao lắm là Phong hào đấu la chín mươi cấp mà thôi. Nhưng do thua hơi đậm, nên chủ của Thương hội gọi giật đầu dậy mấy lão phong hào đấu la cấp cao, thậm chí nếu thêm trận nữa. Phía cả ba sẽ đồng loạt đánh với những người thuộc siêu cấp đấu la không chừng.

Lúc này. Khi nhà nhà vui mừng cảm tháng cho ngày mới thì tại trong một căn phòng của thương hội lớn nhất song liên ban. Một tiếng gào rú in vang. Kèm theo là muôn vàn lời lẽ hay và ý nghĩa.

– Con bà noooooooooooo. Đường Tam. Ngươi đừng để ta gặp một lần nào nữa. Con bà cả gia tộc nhà ngươiiiiiiiiiii, Đúng là Khốn nạn mà. Trả đây tiền đâyyyyyyyyy. Con bà noooooooooo.

Cả bốn người Đường Hiên Vũ, Đường Lam Thu, Đường Hiên Đống và Huỳnh Vân Uyên đến trước quầy kế toàn để thu tiền đã cược, Sau khi kết toán. Vân Uyên đánh hai trăm mười trận, mỗi trận tỷ lệ một chia ba trên số tiền góc là năm vạn điểm trên một trận. Vậy kết toàn thì là một nghìn không trăm năm mươi vạn điểm. Cộng với tiền cược mười lăm vạn thì tổng là một nghìn không trăm sáu mươi lăm vạn điểm. Đường Lam Thu và Đường Hiên Đống tổng ba trăm trận là một nghìn năm trăm vạn. Nhưng do còn nhỏ mà số tiền quá lớn nên Đường Hiên Vũ thay họ giữ dùm “Lớn trả”. Chỉ đưa lại cho mỗi người hai mươi vạn điểm mà thôi.

Bốn người đi dần đến thang máy lên đến tần một thì dừng lại. Đường Hiên Vũ thì còn việt nên rời đi. Trước đó có nhắn nhỏ với Vân Uyên “Con theo xác hai đứa nó. Không được làm náo tránh bức dây động rừng. Nếu cảm thấy không ổn thì quậy cho nước đục lên để chủ thương hội gọi bọn ta đến. Chuyện này ta sẽ âm thầm điều tra. Ta đã nói với hai đứa kia giữ bí mật cùng phải theo xác con. Có gì thì phải làm cho nước thật đục thì bản thân mới hòa được theo dòng người.” Không một lời thừa Vân Uyên đáp lại. “Vâng.”.

Sau khi hồi đáp ý niệm của lão sư xong, Vân Uyên quay người nhìn khu thương bảo kỳ lân một vòng rồi đánh giá đôi chút. Buồn buồn hắn mở thử tài khoản ra xem một chút, định xem có bao nhiêu để chi tiêu thì giật bắn mình.

Hai người Đường Lam Thu cùng Đường Hiên Đống đang chán nản thấy sự khác thường của Vân Uyên cũng đến nhìn. Và cũng có bộ dáng y hệt.

Ba người không thể tin rằng Vân Uyên chỉ một đêm đã kiếm được hơn năm nghìn vạn điểm. Tổng số tài khoản của hắn bây giờ là năm nghìn hai trăm chín mươi chín vạn năm trăm điểm. Hai người nhìn Vân Uyên đầy sáng ngời. Lập tức Đường Lam Thu ôm vào cánh tay của Vân Uyên. Đường Hiên Đống ôm eo Vân Uyên đầy nũng nịu đồng thanh.

– Uyên ca ca. Huynh là đại ca của bọn em. Từ nay em hứa sẽ không kênh kiệu với anh nữa.

Đầy quái dị. Vân Uyên một tay đẩy Đường Lam Thu ra xa. Một tay đẩy Đường Hiên Đống đang ôm chặt không buôn. Giọng điệu oán trách.

– Các ngươi làm gì thế? Đường đường Là Ngân Long công chúa, Kim Long hoàn tử mà lại làm ra điệu bộ này. Để thần dân nhìn thấy bộ dáng thấy tiền sáng mắt mất hết tiền đồ cùng phẩm giá như này thì còn mặt mũi gì nữa. Huống hồ ta về sau là bề tôi của hai người. Vế sau hai ngươi nắm được vương quyền thì có định khử ta giữ bí mật không chừng.

Cả hai tách khỏi người Vân Uyên nhưng ánh mắt vẫn là long lanh nhìn hắn. Đường Lam Thu nũng nịu rồi nói.

– Ca ca à. Người ta không phải loại thấy tiền sáng mắt đâu. Tại ngày thường Mẫu thân quảng quá nghiêm đi. Mang tiếng là công chúa của Long Mã song tinh mà ra ngoài tiền trong túi chỉ lẻ tẻ một hai đồng. Tiểu Đống nó cũng vì cái ăn nên mới theo phụ thân đi khảo sát cuộc sống người dân bên ngoài đấy.

Đường Hiên Đống một bên tiếp lời.

– Bọn ta có hai mươi vạn điểm trong túi cũng là do ông bà thương. Sợ chúng ta đói nên mới cho một ít để tiêu sài. Một năm tới ở đây. Hai mươi vạn thật không đủ sống a. Đêm qua liều mạng mới có được ít tiền thì bị lão cha cướp mất. Ngươi xem. Tỷ đệ bọn ta khổ quá mà.

Mặt Vân Uyên thoáng trầm xuống rồi nhanh chóng khôi phục. Lạnh giọng hắn hướng hai tỷ đệ đang bày vẻ đáng thương kia rồi hỏi.

– Các ngươi cần tiền để làm gì?

Nghe lời này. Đường Hiên Đống nghĩ một chút rồi trả lời.

– Ăn uống, thuê phòng mô phỏng nhân tạo để tu luyện, mua một ít tài nguyên.

Đường Lam Thu sau hồi nghĩ ngợi rồi nói.

– Ta thì chỉ cần vào thư viện, mua vài bộ váy, ăn uống có thể tiết kiệm. Nhưng tu luyện là thiết yếu,...

Nghe hết một tràng. Vân Uyên mới cất lời. Giọng điệu ôn tồn.

– Vậy sao? Về nhu cầu tu luyện. Ta thấy các ngươi đã gia nhập vào Đường Môn rồi. Nơi đó nơi ở rất tốt. Ngày thường thay vì chơi bời thì tu luyện, như vậy sẽ theo kịp thời gian trên Thiên Long Tinh. Khi cần đột phá thì hãy thuê phòng mô phỏng. Về tài nguyên. Hai người các ngươi tự thấy mình có long châu giúp gia tăng tốc độ chưa đủ hay sao? Nguyên lực nó hấp thụ tu bổ cho các ngươi chưa đủ phải không? Thiên tài địa bảo các ngươi cần gì không tìm đến luyện dược sĩ như ta mà ra ngoài tự mua. Các ngươi tự cảm thấy mình không cần dùng đan dược nên ra ngoài tìm thương buôn? Còn về ăn uống. Các ngươi ăn cái gì hai mươi vạn một năm không đủ. Sơn hào hải vị? Nhà hàng sang trọng? Ăn như thế cho các ngươi một nghìn vạn cũng không đủ. Còn có Đường Môn có thiếu thốn nhiệm vụ để đệ tử kiếm điểm đâu. Thực lực của các ngươi một tháng ba hạng mục thì cũng được về túi hai vạn điểm. Mười hai tháng các ngươi chả lẽ không đủ hai mươi tư vạn. Hai mươi vạn mà ít cái gì. Hai mươi vạn là mơ ước của bao người các ngươi biết không? Đường Lam Thu ở nhà đọc sách nên không hiểu. Nhưng Đường Hiên Đống ngươi ra ngoài cùng lão sư bao lần không biết dân chúng kiếm được bao nhiêu một tháng à? Công chúa thì sao? Hoàng tử thì sao? Cũng như bao người khác mà thôi. Các ngươi tư duy bây giờ về sau sứng để gọi thần dân kính phục mình là con dân không? Sứng không? Ít cũng là tiền, nhiều cũng là tiền. Chỉ cần ngươi muốn. Cho ngươi bao nhiêu thì ngươi cũng sống được. Quăng ngươi đi đâu ngươi cũng sống được. Chỉ cần ngươi muốn sống thì dù cho hoàng cảnh có là trắng tay vẫn có thể sống tiếp. Nếu một ngày nước mất lưu vong mà hai người các ngươi cứ giữ cái tư duy này. Vậy thì ta đảm bảo. Các ngươi sống không quá một tuần.

Nghe hắn nói một tràng như kia hai người Đường Lam Thu cùng Đường hiên Đống cũng cứng đơ người. Họ cải không được. Bởi nó quá đúng. Huống hồ trong lòng họ rung lên. Bởi người thường nói những lời chất vấn sẽ cao giọng. Nhưng Vân Uyên lại nhỏ nhẹ, nhẹ nhàng đến run người như kia. Thường đây là bộ dáng giận đến điên người của mấy người hay tỏ ra bình tinh. Nếu đơn giản sẽ không hiểu. Nhưng hai người quen Vân Uyên đã được Hơn một năm. Cái cảm giác ớn lạnh khi hắn giận sẽ tự giác xuất hiện như một bản năng để cảnh báo vậy.

Vân Uyên lấy ra một tấm lệnh bài rồi nói.

– Ở Long Mã tinh. Hắc ám điện của Hắc Ám Long Vương đảm nhận mảng giáo dục của tinh cầu. Chỉ cần có lệnh bài của Hắc ám long điện thì mọi thứ liên quan đến giáo dục đều sẽ được người đưa ra lệnh bài toàn quyền mà quảng. Mà ta không chỉ là bề tôi của hai người. Còn là Thánh tử của Hắc Ám Long Điện. Với mức quyền hạn là mức bảy được chính Long thần chủ thượng đống đấu. Đủ quyền dạy dỗ cho đương nhiệm công chúa cùng hoàng tử. Ta khi đầu định thả lỏng với hai người. Nhưng hai ngươi có cái tư duy đào hố như vậy. Thân là người được Long Thần giao phó. Ta sẽ thay ngài chỉnh lại cho chuẩn.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục:Sinh Tử Trọn Vĩnh Hằng (Fan viết) sáng tác bởi HuynhVanThu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuynhVanThu
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.