Phân Thân Ma Ảnh!
Phải biết, tại Gia Mã đế quốc này, nếu luận về tài lực, gia tộc Mễ Đặc Nhĩ tuyệt đối đứng hàng đầu.
Gia tộc Mễ Đặc Nhĩ có lịch sử lâu đời, đã bén rễ sâu vào đế quốc Gia Mã mấy trăm năm, mối quan hệ lại càng phức tạp, rối ren.
Mà theo một số tin tức hành lang, gia tộc giàu nứt đố đổ vách này dường như còn có chút quan hệ với hoàng thất Gia Mã đế quốc.
Trong đế quốc, gia tộc Mễ Đặc Nhĩ cùng gia tộc Nạp Lan, gia tộc Nhân Đặc Nhĩ được xưng là ba ông lớn của Gia Mã.
Tam đại gia tộc đều có chân rết trong các lĩnh vực thương mại, quân sự của đế quốc, thế lực không thể xem thường.
"Thiết Lang đoàn trưởng quá lời, chỉ là một phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ, sao có thể đại diện cho cả gia tộc Mễ Đặc Nhĩ chứ?"
Nhã Phi khẽ cười, không giải thích dài dòng, nàng đi thẳng vào vấn đề chính.
"Nhã Phi lần này tới đây, mục đích chính là vì ma hạch của Thị Huyết Ma Lang."
"30 vạn kim tệ, Thiết Lang đoàn trưởng thấy mức giá này thế nào?"
Nói xong, Nhã Phi không lên tiếng nữa, yên lặng chờ đợi Thiết Lang trả lời.
Nghe vậy, Thiết Lang đoàn trưởng nhíu mày, suy nghĩ.
"Nhã Phi tiểu thư, thực sự xin lỗi, ta đang cần một món binh khí thuận tay."
"Ma hạch của Thị Huyết Ma Lang này, ta không định bán, đang định giữ lại để chế tạo một thanh bảo đao cho mình."
Trầm ngâm một lát, Thiết Lang đoàn trưởng nói với giọng áy náy.
"Xem ra Thiết Lang đoàn trưởng chê ít."
"Dễ thôi, làm ăn mà, tự nhiên là phải có qua có lại."
"40 vạn kim tệ, mong rằng Thiết Lang đoàn trưởng có thể nhượng lại món đồ quý, phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ nguyện ý kết giao bằng hữu với ngài."
Khuôn mặt tuyệt mỹ của Nhã Phi mang theo ý cười đầy mị hoặc, ánh mắt nàng sáng rực nhìn Thiết Lang.
Chỉ một lần đã đề giá 10 vạn kim tệ, điều này không nghi ngờ gì đã thể hiện rõ quyết tâm của Nhã Phi muốn có được ma hạch của Thị Huyết Ma Lang.
"Thành giao!"
Nghe được mức giá này, trên mặt Thiết Lang đoàn trưởng không nhịn được lộ ra nụ cười thô kệch.
"Kim tệ không quan trọng, chủ yếu là dong binh đoàn Thiết Lang ta nguyện ý cùng phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ trở thành bằng hữu." Thiết Lang cười ha hả nói.
"Có thể cùng dong binh đoàn Thiết Lang trở thành bằng hữu, phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ ta cảm thấy vô cùng vinh hạnh."
Nghe vậy, Nhã Phi có chút thâm ý nhìn Thiết Lang một cái.
"Ha ha, Nhã Phi tiểu thư thật sự quá khách khí."
Thiết Lang cười đáp lại một tiếng, quay người nói với tên tiểu đệ bên cạnh: "Đem ma hạch của Thị Huyết Ma Lang giao cho Nhã Phi tiểu thư. . ."
Một lát sau, hai người một tay giao tiền, một tay giao hàng, giao dịch thuận lợi hoàn thành.
"Thiếu chủ, ta đã tận lực, tiếp theo phải nhờ vào người."
Rời khỏi dong binh đoàn Thiết Lang, Nhã Phi nhìn ma hạch màu đỏ trong tay, lẩm bẩm.
Tuy rằng phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ do Nhã Phi nắm quyền, nhưng số kim tệ có thể chi phối cũng có hạn mức.
40 vạn kim tệ, gần như đã tiêu hao hết hạn mức của Nhã Phi.
. . .
Phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ.
Một góc sân nhỏ vắng vẻ.
Bá bá bá!
Giờ phút này, một bóng người như quỷ mị, di chuyển cực nhanh trong sân, chính là Lưu Vân.
Vào ngày thứ hai sau khi Vô Danh rời đi, Lưu Vân liền chuyển đến ở tại góc sân nhỏ vắng vẻ này.
Lấy thân phận thiếu chủ gia tộc Mễ Đặc Nhĩ, muốn có một sân nhỏ độc lập, tự nhiên không phải vấn đề.
Đến nay, Lưu Vân đã ở trong viện này được ba ngày.
Hắn cố ý chuyển đến đây, tự nhiên là để tiện cho việc tu luyện.
Trên người Lưu Vân có quá nhiều bí mật, nhất định phải có một không gian độc lập của riêng mình.
"Phân Thân Ma Ảnh!"
Đúng lúc này, thân hình đang di chuyển trong sân của Lưu Vân đột nhiên quát lớn.
Sau một khắc, chỉ thấy ba đạo huyễn ảnh giống hệt Lưu Vân bỗng nhiên xuất hiện trong sân.
Tốc độ của ba đạo ảo ảnh đều nhanh đến cực hạn, di chuyển nhanh chóng, khiến người ta không phân biệt được thật giả.
Ba ngày nay, Lưu Vân vẫn luôn tu luyện đấu kỹ.
Bây giờ, Ma Ảnh Mê Tung của hắn rốt cục đã sơ bộ bước vào tầng thứ nhất, cảnh giới Phân Thân Ma Ảnh.
Thân pháp đấu kỹ Ma Ảnh Mê Tung, tổng cộng chia làm ba tầng.
Theo thứ tự là: Phân Thân Ma Ảnh, Ma Ảnh Trùng Trùng, Quần Ma Loạn Vũ.
Phân Thân Ma Ảnh giai đoạn đạt tới đỉnh phong, mỗi bước đều có thể phóng ra mười đạo ảo ảnh, mỗi đạo huyễn ảnh đều có thể làm giả thành thật.
Bây giờ Lưu Vân bất quá mới chỉ sơ nhập Phân Thân Ma Ảnh giai đoạn, chỉ có thể phóng xuất ra ba đạo ảo ảnh.
Mà giai đoạn thứ hai Ma Ảnh Trùng Trùng, đạt tới cảnh giới này, tốc độ của Lưu Vân sẽ được nâng cao một bước, mỗi bước thả ra số lượng huyễn ảnh tối đa có thể đạt tới mấy chục cái.
Đến mức giai đoạn cuối cùng Quần Ma Loạn Vũ, Lưu Vân bước ra một bước, liền có thể phân hóa trên trăm huyễn ảnh.
Cùng người khác đối chiến, chỉ cần trong chốc lát, Lưu Vân liền có thể để cho địch nhân rơi vào Quần Ma Loạn Vũ, căn bản không có cách nào phân biệt thật giả.
. . .
Trong viện, Lưu Vân vẫn đang không ngừng luyện tập Phân Thân Ma Ảnh bộ pháp, mỗi bước chân bước ra liền có ba đạo ảo ảnh xuất hiện.
Một khắc trước huyễn ảnh còn chưa biến mất, sau một khắc liền lại có ba đạo ảo ảnh xuất hiện.
"Khai Sơn Chưởng!"
Đột nhiên, Lưu Vân quát lớn một tiếng, một đạo năng lượng thủ ấn to lớn từ trong tay hắn bỗng nhiên hiện lên.
Ngay sau đó, mang theo âm thanh xé gió đáng sợ, cuối cùng giống như đạn pháo, hung hăng oanh kích vào một tảng đá lớn trong sân.
Nhất thời, trong tiếng nổ vang kịch liệt, cả khối đá xanh đều hung hăng run rẩy.
Sau một khắc, chỉ thấy trên tảng đá, từng vết nứt to lớn như mạng nhện lan tràn ra.
Trong chốc lát, liền phủ kín toàn bộ khối đá xanh.
Mà theo chưởng ấn đánh ra, huyễn ảnh trong viện nhanh chóng biến mất, thân ảnh Lưu Vân dần dần hiện rõ.
"Không hổ là Địa giai đấu kỹ, uy lực quả nhiên bất phàm."
Nhìn thành quả phá hoại do mình vừa tạo ra, Lưu Vân trong lòng có chút hài lòng.
Thủ ấn hắn vừa thi triển, chính là thức thứ nhất trong Già Thiên Chưởng, Khai Sơn Chưởng.
Già Thiên Chưởng tổng cộng chia làm bốn thức, theo thứ tự là Khai Sơn Chưởng, Địa Liệt Chưởng, Toái Không Chưởng và cuối cùng là Già Thiên Chưởng.
Bây giờ, Lưu Vân bất quá mới tu luyện Khai Sơn Chưởng đến nhập môn cảnh giới mà thôi.
Đợi khi thực lực Lưu Vân mạnh hơn một chút, lại đem Khai Sơn Chưởng tu luyện tới đại thành cảnh giới.
Đến lúc đó, muốn một chưởng khai sơn cũng không phải việc khó.
"Với thực lực của ta bây giờ, cho dù là đối chiến với Đấu Sư đỉnh phong cũng sẽ không rơi vào thế hạ phong." Lưu Vân thầm nghĩ.
Năm nay hắn mới 15 tuổi, đã có thể đạt tới thực lực này.
Thành tựu như vậy, đủ để vượt qua tất cả mọi người trên Đấu Khí đại lục.
"Không biết Vô Danh đã thuận lợi đến Hắc Giác vực chưa?"
Nghĩ đến Vô Danh đã rời đi ba ngày, trong lòng Lưu Vân có chút lo lắng.
Vô Danh mặc dù có thực lực lục tinh Đấu Hoàng, nhưng Hắc Giác vực dù sao cũng là nơi hỗn loạn bậc nhất đại lục.
Cho dù là Đấu Hoàng, cũng không thể hoàn toàn bảo vệ được tính mạng của mình.
"Thiếu chủ, Nhã Phi cầu kiến."
Ngay lúc Lưu Vân đang lo lắng, giọng nói của Nhã Phi từ ngoài viện truyền vào.
Nhã Phi?
Nàng sao lại tới đây?
Nghe được âm thanh, dòng suy nghĩ của Lưu Vân lập tức quay trở lại, hắn nói vọng ra: "Nhã Phi tỷ, vào đi."
Vừa hay, Lưu Vân cũng định hỏi thăm Nhã Phi về việc chuẩn bị cho buổi đấu giá.
Đăng bởi | bach_nguyetquang |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 21 |