Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lạc Vô Song tới tìm

Tiểu thuyết gốc · 2615 chữ

- Lạc Nhạn đế quốc này cường giả Đấu Vương, Đấu Hoàng là cải trắng hay sao mà thỉnh thoảng lại gặp được không biết nữa.

Cơ Huyền ngồi trong phòng thu hết món đồ vào không gian hệ thống, đứng dậy đi ra khỏi phòng, một nữ nhân quỷ dị đứng trong sân từ lúc nào.

Người mặc một bộ bạch bào che khuất đi dung nhan nhưng khí tức lạnh lẽo trên người nàng ta tỏa ra khiến không khí như băng kết lại. Khỏi cần nói cũng biết là một cường giả.

- Nửa đêm canh ba mà đi tới đây, không biết các hạ có gì muốn chỉ bảo.

Cơ Huyền nhàn nhạt hỏi.

Đối phương không đáp, nhẹ nhàng bỏ mũ bào xuống, một gương mặt xinh đẹp xuất hiện trước mắt Cơ Huyền. Vẻ đẹp này không chỉ đơn thuần là xinh đẹp thông thường, mà là đẹp một cách cao quý.

Chỉ là Cơ Huyền không thích đôi mắt nàng ta chút nào, cảm giác giống như bị một con độc xa nhìn chằm chằm vào toan tính thực sự mang tới một cảm giác khó chịu vô cùng.

Nữ nhân kia nhàn nhạt nói:

- Không cần đề phòng như vậy, dù sao chúng ta cũng là người quen cũ.

- Người quen cũ?

Cơ Huyền trong lòng nghi hoặc hắn quen biết với nàng ta sao.

Linh hồn lực kĩ lưỡng cảm nhận khí tức đối phương có phần quen thuộc, trong đầu xuất hiện một cái tên gắn với luồng khí tức này. Cơ Huyền phun ra một cái tên bằng giọng lạnh băng băng:

- Lạc Vô Song!

Nữ nhân cuối cùng cũng nở một nụ cười, không chối bỏ.

Cơ Huyền chưa gặp qua chân diện của cô ta nhưng khí tức thì rất giống cộng thêm dáng vẻ không từ chối cũng không thừa nhận thì cũng chắc tới tám chín phần mười rồi. Hắn khoanh tay nói:

- Vô Song công chúa tin tức thật nhạy, lại có thể tìm hẳn ra nơi ở của ta. Không biết vị nào trong yến tiệc của Lạc Phá Thiên báo tin cho cô.

Bây giờ Cơ Huyền đang thăm dò thử Lạc Vô Song. Từ khi vào đế đô hắn đã nhờ Kiếm Hoàng che dấu giúp thông tin của bản thân rồi, tới việc diệt trại cũng là dưới danh Kiếm Hoàng. Chỉ có hôm nay tại yến tiệc vì muốn thăm dò Khố Lợi lão quỷ nên mới hành động đột ngột, mà ngay tối Lạc Vô Song tới tìm chắc hẳn yến tiệc đó có tai mắt của nàng ta.

Lạc Vô Song không đáp, mà nói:

- Ta cũng thật không ngờ là ngươi lại có quan hệ với Kiếm Hoàng cùng Lạc Phá Thiên đấy. Không thể phủ nhận bản lĩnh của ngươi, nhưng nếu để Lạc Phá Thiên biết được mấy thủ hạ tâm đắc của hắn chết dưới tay ngươi thì sẽ ra sao.

- Đe dọa ta! Không nói hai lão già đó không chết dưới tay ta, dù có chết ở dưới tay ta thì sao? Lạc Phá Thiên là người thông minh, có thể phán đoán ra sự tình, đến khi đó người bất lợi chính là Lạc Vô Song cô đó.

Cơ Huyền nhún vai, không hề sợ hãi.

Lạc Vô Song biết Cơ Huyền là không hề ăn cứng, nói thẳng:

- Ta muốn tìm ngươi hợp tác.

- Hợp tác? Cô muốn hợp tác với ta! Chết cười, chúng ta còn có một hồi hận thù chưa giải, giờ cô nói muốn hợp tác với ta, thà nói tới đây giết ta còn đáng tin hơn.

Cơ Huyền cười nhạo, trong lòng tuyệt đối không tin nữ nhân này tìm hắn để hợp tác gì cả. Hai bên trước đó còn đánh tới ngươi chết ta sống không có chuyện bỏ xuống thành kiến mà muốn hắn giúp đỡ.

- Chắc chắn có gian trá.

Trong lòng Cơ Huyền hạ xuống đề phòng mãnh liệt với Lạc Vô Song.

Phản ứng của Cơ Huyền cũng nằm trong suy tính của Lạc Vô Song, cô đưa tay vào giới chỉ muốn lấy ra một kiện đồ vật.

- Cô đang lấy cái gì? Muốn động thủ thì ta không ngại tiếp đâu.

Cơ Huyền lập tức lùi lại vài chục bước, đấu khí khóa chặt Lạc Vô Song. Chỉ cần có gì bất thường lập tức động thủ.

Lạc Vô Song không để tâm tới Cơ Huyền, trong giới chỉ lấy ra một cái bình ngọc trong suốt. Chỉ thấy bên trong có hai con côn trùng đỏ như máu, đang không ngừng chạy ngang dọc. Nói:

- Ta biết ngươi không dễ dàng tin tưởng nên dùng tới nó, chắc hẳn trong dân gian từng truyền thủ đoạn khống chế của hoàng thất với các gia tộc đế đô khi xưa bằng cách dùng một loại con trùng.

Mặt Cơ Huyền biểu cảm khó hiểu, hắn thực sự muốn nói ta chưa từng nghe tới sự tình đó vì ta không phải người của Lạc Nhạn quốc. Nhưng cứ để Lạc Vô Song tự kỉ đi, hắn dùng hệ thống kiểm tra còn đáng tin hơn.

- Hệ thống kiểm tra con trùng đó đi.

- Tinh. Theo phân tích của hệ thống đó là Huyết Cổ Tằm, một loài cổ trùng đã gần như tuyệt tích từ vô số năm về trước, nó có thể xâm nhập vào cơ thể sinh vật khác chú ngụ rồi hấp thụ hết máu huyết của người bị nó bám lấy để nuôi dưỡng bản thân, điểm nguy hiểm là người hay yêu trúng phải nó hoàn toàn không phát giác ra sự khác lạ tới khi bản thân gần cái chết.

Hệ thống đáp lại.

- Thực giống con đỉa.

Cơ Huyền nghe tới khả năng của nó liền liên tưởng tới con đỉa. Trong lòng cũng khó hiểu, nếu Lạc Vô Song muốn dựa vào con đỉa.. à con Huyết Cổ Tằm này đoạt mạng hắn thì không cần lấy ra trước mặt hắn. Có thể vẫn còn một cái mặt khác mà hắn không biết.

Hệ thống lại nói tiếp:

- Tinh. Hai con Huyết Cổ Tằm huyết mạch có phần khác thường không phải thuần huyết, phần huyết mạch khác đó như tồn tại muốn nguồn năng lượng quy tắc nhất định đang khống chế lấy Huyết Cổ Tằm.

Xong lời của hệ thống thì Lạc Vô Song cũng nói tới câu quan trọng.

- Đây là cổ trùng thượng cổ, tổ tiên của Lạc Nhạn hoàng thất năm xưa ngẫu nhiên sở hữu một con trùng mẫu. Dùng rất nhiều phương pháp biến các con của trùng mẫu thành cổ trùng đặc biệt có thể sử dụng để trói để buộc tứ đại gia tộc cùng Kim Nhạn tông tạo thành thế cân bằng giữa đế quốc từ xưa tới nay.

Cơ Huyền xem ra hiểu ra ý định của Lạc Vô Song, cười lạnh:

- Vậy là Lạc công chúa muốn dùng con cổ trùng đó để khống chế lấy ta phải làm việc cho cô. “Hợp tác” ý của cô chính là ý đó hả?

- Cổ trùng này đương nhiên không hề nghiêng về hướng có lợi cho ta như vậy, bằng không các gia tộc đế quốc há rằng ngoan ngoãn chịu sử dụng nó như thế.

Lạc Vô Song cầm thêm một tờ giấy nói:

- Mấu chốt chính là đây, tờ giấy nhỏ này là một tờ khế ước, cả hai phải tuân thủ các điều kiện bên trong khế ước. Nếu một trong hai bên vi phạm thì đối phương lập tức bị cổ trùng phát động giết chết. Cho dù là Lạc Nhạn hoàng thất cũng có một kết quả như vậy.

- Nghe có vẻ hợp tình hợp lý, nhưng ta vẫn không tin tưởng. Khoan nói đến độ chân thật của lời nói, chỉ nội việc các người có mẫu trùng hàng thế hệ để nghiên cứu có lẽ các ngươi nghiên cứu ra phương pháp gì đó tránh khỏi phản hệ. Nhìn hoàng thất các ngươi hiện đang chật vật với các gia tộc và Kim Nhạn tông thì đã thấy cái này không đáng tin rồi, có lẽ bí mật tránh né phản hệ bị bọn chúng biết được nên mới không e ngại như vậy.

Nhắc tới tình hình hoàng thất hiện nay, Lạc Vô Song tức giận đáp:

- Hừ, căn bản không hề có khả năng đó. Chẳng qua năm nữa Kim Nhạn tông chủ năm đó bỉ ổi dùng âm ưu quỷ kế đem mẫu trùng của chúng ta suýt nữa hủy đi khiến số lượng cổ trùng suy giảm mạnh sức ảnh hưởng với các gia tộc. Còn Kim Nhạn tông sau đó cố tình phong bế toàn bộ, hơn chục năm nay mới xuất thế rồi kiêu ngạo như giờ.

Cơ Huyền căn bản không quan tâm điều này, hắn tìm cớ để hệ thống phân tích tờ giấy mà Lạc Vô Song đang cầm kia mà thôi.

- Tinh. Trên mảnh giấy có tồn tại một loại cấm chế để hai bên phải tuân thủ tất cả quy định trên giao ước, chỉ khi hoàn thành mọi ước định thì nó tự động xóa bỏ. Nếu một bên vi phạm thì cấm chế tự kích phát.

- Có hạn chế gì không.

- Tinh. Loại cấm chế này hạn chế lớn ở mặt chỉ có thể trói buộc với đối tượng kém cảnh giới.

- Vậy chỉ cần ta đột phá lên Đấu Hoàng hoàn toàn phá bỏ cấm chế giao ước này phải không.

- Tinh. Nếu người trói buộc với kí chủ tốc độ đột phá chậm hơn kí chủ thì hoàn toàn có thể.

Lời của hệ thống để Cơ Huyền tin tưởng, ít ra Lạc Vô Song không phải nói dối. Chỉ là hắn không cần gì nhờ tới Lạc Vô Song giải quyết, hoàn toàn có thể nhờ tới Kiếm Hoàng hoặc Lạc Phá Thiên.

Chợt nhớ tới Khố Lợi gia tộc sở hữu mảnh tàn đồ thần bí, vừa hay bản thân mình có thêm một Đấu Hoàng tìm tới cửa. Một ý định lập tức lướt qua trong đầu của Cơ Huyền.

Hắn nhìn Lạc Vô Song nói:

- Được, tạm tin những lời cô nói về con trùng với giao ước. Vậy thì điều cô muốn làm là gì, nếu cô yêu cầu một thứ phi thường thì cả đời này ta không thể cởi bỏ được cái ước định này không phải là ba ba chui vô rọ sao.

- Sự tình của ta muốn thật sự đơn giản, ta muốn ngươi giúp một người. Một nam tử có thể chiến thằng trong một cuộc đấu sắp sửa diễn ra.

Thấy biểu hiện của Cơ Huyền đã có chuyển biến, Lạc Vô Song cũng giải đáp về yêu cầu của mình.

- Cuộc đấu? Cuộc đấu nào, cô không nói rõ ràng ra sao ta nhận định được tính nghiêm trọng của yêu cầu này, để còn có thể lựa chọn hợp tác với cô hay không.

Cơ Huyền gặng hỏi, Lạc Vô Song có chút ấp úng nói:

- Cuộc đấu đó đối với ngươi không hề có tính nguy hiểm gì, vì nó chỉ là đại hội kén rẻ của hoàng thất. Nói cách khách là chồng cho ta. Ta muốn ngươi giúp người đó có thể chiến thắng đại hội một cách an toàn và ổn thỏa nhất.

- Hả????

Trước cái yêu cầu này, Cơ Huyền cảm thấy đầu mình không đủ dùng lắm. Lạc Vô Song này lòng lòng từ nãy tới giờ chỉ là muốn hắn giúp tình lang của cô ta có thể trở thành phò mã thôi!

Cơ Huyền bóp trán nói:

- Tên tình lang của ngươi thực lực chắc yếu lắm hả, không phải kẻ ăn ba…

Mấy từ còn lại không cần nói ra Lạc Vô Song cũng hiểu, lập tức lớn tiếng đáp trả:

- Hừ, ngươi không cần nghĩ người trong lòng ta chỉ là một tên tiểu bạch kiềm ăn bám vào thân phận của ta. Cảnh giới hiện tại của chàng ấy có không bằng ta nhưng cũng là Đấu Vương cửu tinh, chiến lực không tầm thường có thể sánh với Đấu Hoàng. Thời gian trước sau khi từ mộ địa trở về ta gặp sự vây bắt của một nhóm người khả nghi. Không ngờ là mật thám của Vân Lam tông lén lút xâm nhập vào Lạc Nhạn đế quốc, sau khi bị ta phát hiện liền muốn giết người bịt đầu mối.

- Vân Lam tông của Gia Mã đế quốc?

- Đúng vậy, Vân Lam tông mang tới ba Đấu Vương cao giai và mấy chục Đấu Linh, ta nhớ tên dẫn đầu gọi là Vân Lăng. Với thực lực này không phải đối thủ của ta nhưng bọn chúng lại kết thành Vân Yên Phúc Nhật Trận, kiếm khí đầy trời vây khốn ta vào trong. Còn muốn lợi dụng thân phân công chúa của ta gây bất lợi cho đế quốc.

Nói đến đây, Lạc Vô Song lộ ra vẻ tái nhợt, xem ra tình thế lúc đó với nàng ta cũng là cửu tử nhất sinh.

Còn với Cơ Huyền vốn tưởng là Vân Lam tông theo Vân Vận vào trong Lạc Nhạn tìm lấy Phá Thiên Kiếm, nhưng không đúng vì Vân Vận nói Vân Sơn chỉ giao cho nàng ấy tìm. Đến khi nghe tới cái tên của Vân Lăng và Vân Yên Phúc Nhật Trận liền ngộ ra, trong sự tình này có gian trá.

Tên Vân Lăng thì bị Tiêu Viêm giết chết rồi, Vân Yên Phúc Nhật Trận là hộ tông đại trận, cần tới không ít đệ tử Vân Lam tông mới kết trận được. Mà trận này cũng không thành kiếm khí.

- Có kẻ giả mạo Vân Lam tông sao? Còn có bọn chúng biết được thân phận Lạc Vô Song là công chúa, Vân Lam tông sao có thể nhận ra được.

Lạc Vô Song vẫn chìm đắm trong tình cảnh khi đó nói:

- Trong thời khắc đó ta dù chết cũng phải kéo đám người đó theo cùng, tính dùng đòn tự sát. Không ngờ tới thương thiên vẫn còn thương ta, phái tới một vị cứu tinh ứng cứu. Một người thanh niên xông tới phá trận cứu ta. Cả hai ác chiến, đem toàn bộ cường giả Vân Lam tông chém giết hết. Nếu không có chàng ấy có lẽ ta không thể sống xót trở về được Lạc Nhạn đế quốc nữa rồi. Chàng ấy chính là anh hùng của lòng ta.

Bộ dáng u mê của Lạc Vô Song, Cơ Huyền cũng cạn lời. Cái trò anh hùng cứu mĩ nhân, mĩ nhân rung động trao đi trái tim rồi vân vân mây mây. Cái sự tình nực cười làm tư liệu cho không biết bao nhiêu bộ phim hắn xem kiếp trước.

- Tên Đấu Vương kia chắc đã lên cái kế hoạch này rồi, chỉ là sự việc này cũng không liên quan gì tới ta, còn có mang lại lợi ích. Không việc gì phải ngăn cản cả.

Hắn giả bộ nói:

- Nếu hắn mạnh mẽ thế thì còn cần gì ta trợ giúp nữa, ta cũng chỉ là Đấu Vương nho nhỏ, còn không lợi hại bằng tình lang của cô. Nhờ tới ta có tác dụng gì.

Lạc Vô Song điềm nhiên nói:

- Ngươi không cần khiêm tốn, cảnh giới và chiến lực của ngươi bất đồng. Chỉ cần có ngươi trợ giúp thì chàng ấy có thể nhẹ nhàng ứng phó được tất cả đối thủ.

Bạn đang đọc Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh sáng tác bởi Chúatểdịgiới123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chúatểdịgiới123
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.