Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

"Lấy sinh mệnh làm quân cờ"

Phiên bản Dịch · 1629 chữ

... Xong rồi.

Cơ thể Tô Minh An run lên, rơi xuống.

Hắn mở to mắt, sẵn sàng đón nhận cái chết tiếp theo.

"Bốp!"

Và đúng lúc này, một bàn tay trắng mềm mại nắm lấy tay Tô Minh An.

Mái tóc đen nhánh rũ xuống, lướt qua gò má Tô Minh An, hắn ngẩng đầu lên, thấy Nguyệt Nguyệt đang cố gắng nắm lấy tay mình, nền đất bên dưới chân cô cũng đang nứt vỡ.

Khoảnh khắc tiếp theo, cảm giác trời đất quay cuồng ập đến, Tô Minh An bị Nguyệt Nguyệt xách lên bằng một tay rồi ném mạnh lên một nền đất rộng lớn bằng phẳng bên cạnh.

"Sống sót." Hắn nghe thấy Nguyệt Nguyệt nói như vậy.

Tô Minh An lập tức cố gắng cử động cơ thể, nhưng chỉ có thể nhìn thấy một bóng trắng rơi xuống.

Phó bản này nguy hiểm trùng trùng, Tô Minh An vừa mới vào Bệnh viện Trung ương thì đã xảy ra dị biến, tầng hai phía dưới đã biến thành một vực sâu không đáy.

... Mà Nguyệt Nguyệt lại rơi xuống đó.

Tô Minh An nhìn chằm chằm vào bóng tối bên dưới một lúc, những ngón tay dần dần cuộn lại.

Ngay sau đó, hắn nghe thấy phía sau có tiếng vỗ cánh của bướm.

"Đừng vội." Có người nói.

Tầng hai của bệnh viện tràn ngập ánh nắng mặt trời, trước mặt là một cửa sổ sát đất lớn, một thanh niên quàng khăn quàng cổ màu xám đang tắm mình trong ánh sáng, trên vai có một con bọ ngựa màu xanh ngọc đậu trên đó.

Là Lữ Thụ của Long Quốc.

"Cô ấy còn sống, con bướm của tôi ở phía dưới, đã đỡ được rồi." Lữ Thụ nói, cánh tay khẽ nâng lên.

Một con bướm đỏ khổng lồ từ vực sâu vô tận chậm rãi bay lên. Trên đôi cánh lấp lánh như đá quý, Nguyệt Nguyệt đang nằm trên lưng ôm thanh kiếm nhỏ của mình.

"Tô Minh An, cậu mang theo thứ gì mà lại khiến bệnh viện có phản ứng lớn như vậy? Lúc tôi lên đây không hề có tình huống này, rõ ràng cậu đang bị cả bệnh viện nhắm vào." Lữ Thụ nói.

Tô Minh An nghĩ đến chất lỏng màu tím trong ba lô.

Lúc này, các bình luận mới hoạt động trở lại:

【Trời đất, vừa nãy là chuyện gì vậy, tôi còn chẳng bình luận được nữa!】

【Tô Minh An chắc là đã kích hoạt cái gì đó nguy hiểm rồi, nhưng cũng may là đã vượt qua.】

【Nguyệt Nguyệt vì cứu cậu ta mà rơi xuống, vậy mà lúc nãy cậu ta định bỏ đi luôn sao?】

【... Tôi thấy thật không đáng cho Nguyệt Nguyệt, tại sao cô ấy phải liều mạng cứu anh Minh An như vậy chứ.】

【...】

Tô Minh An cố gắng cõng Nguyệt Nguyệt lên lưng.

"Tôi cứu cô ấy là để xin lỗi cậu." Lữ Thụ nói: "Trước đây tôi đã từng ra tay với cậu, vì để hoàn thành nhiệm vụ của mình... Nợ máu phải trả bằng máu, bây giờ tôi đã cứu cô ấy một mạng, cậu có thể tha thứ cho tôi không?"

Tô Minh An cõng Nguyệt Nguyệt đang hôn mê đi về phía cầu thang tầng ba.

"... Cậu muốn lên tầng ba sao?" Lữ Thụ cao giọng hỏi: "Nơi đó rất nguy hiểm, có liên quan đến manh mối để đạt tới 【Phá đảo hoàn hảo】. Nếu cậu chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ cơ bản thì không cần phải lên đó đâu."

"Anh không muốn 【Phá đảo hoàn hảo】 sao?" Tô Minh An quay đầu lại hỏi.

"Muốn chứ. Nhưng tôi thấy không đáng lắm, vì một chút điểm thưởng thêm mà đi khiêu chiến độ khó cao nhất, có khi mất mạng như chơi." Lữ Thụ nói: "Chúng ta đều là người Long Quốc có trong danh sách bảng xếp hạng , tuy rằng cậu chỉ ở bảng dự bị... Nhưng kỹ năng của cậu rất thú vị, nếu cậu không ngại, đợi tôi khám phá xong tầng hai, tôi có thể đưa cậu ra ngoài an toàn."

Lữ Thụ cảm thấy chàng trai này luôn rất lịch sự với mình, cũng không giống người xấu, hắn giúp đỡ cậu ta một đoạn đường cũng không sao.

"Tôi biết rồi." Tô Minh An nói.

"Cái gì?" Lữ Thụ ngẩn người.

Tô Minh An cõng cô gái đang hôn mê đi về phía tầng ba. Hắn đã thử đánh thức Nguyệt Nguyệt nhưng không được, cô ấy dường như đã ngủ say, không biết cú ngã vừa rồi có ảnh hưởng gì đến cô ấy không.

"Này... Cậu đang đi tìm chết đấy à!" Lữ Thụ không hiểu người này đang nghĩ gì - người này rõ ràng đến tay còn không có để cầm vũ khí.

Tô Minh An bước vào hành lang sâu hun hút.

...

Tầng ba của bệnh viện cũng chẳng khác gì mấy tầng khác, nhưng Tô Minh An nhìn thấy cô bé váy đỏ đang đợi mình.

"Anh trai?" Đóa Đóa chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tô Minh An.

Các bình luận vẫn đang thảo luận về chuyện của Lữ Thụ:

【Tôi cứ tưởng họ sẽ đánh nhau chứ】

【Tô Minh An có kỹ năng phân thân à?? Điều khiển hai người cùng lúc? Tôi nhớ là tôi đã xem livestream của Lữ Thụ thấy cậu ta chết rồi mà.】

【À... Thì ra là loại streamer này có thể tiết lộ thông tin mà mình biết, trước đó ở livestream của Lữ Thụ không bình luận được gì cả.】

【Tôi cứ tưởng anh Minh An chỉ có kỹ năng Hủy Diệt, mà phạm vi còn ngắn nữa chứ.】

【Như vậy chẳng phải là bảng dự bị lại sắp có biến động rồi sao... Nếu thêm một kỹ năng phân thân nữa thì sức chiến đấu của anh Minh An thực sự rất mạnh...】

【Chúa ơi, rốt cuộc anh chàng Long Quốc này có bao nhiêu Điểm Tích Lũy ở cửa ải tân thủ vậy? Đánh giá của cậu ta là S hay A? Sao kỹ năng của cậu ta toàn mạnh như vậy?】

【...】

Tô Minh An nhìn Đóa Đóa: "Quả thật là dai như đỉa đói."

"Anh trai, anh đến tầng ba bệnh viện là muốn có được manh mối cuối cùng, phải không?" Đóa Đóa cười tủm tỉm.

"Nói điều kiện của cô ra đi." Tô Minh An nói.

"Trước kia Đóa Đóa rất thích chơi cờ, nhưng chẳng bao giờ có ai chơi cùng Đóa Đóa cả." Đóa Đóa cười nói với hắn: "Anh trai, Đóa Đóa muốn xem anh... chơi cờ với người chơi khác - lấy mạng của các anh làm quân cờ, anh có thể đồng ý với Đóa Đóa không?"

Ngay sau đó, Tô Minh An nghe thấy thông báo của hệ thống.

【Bạn đã vào Bệnh viện Trung ương - Tầng 3】

【Tự động vào tuyến đường phá đảo hoàn hảo - Phó bản phụ - Thế Giới Bàn Cờ】

【Phần thưởng phá đảo phó bản phụ: Manh mối cuối cùng - Hồ sơ của Đóa Đóa (Dẫn đến phá đảo hoàn hảo)】

【Đánh giá cuối cùng và phần thưởng sẽ dựa trên màn trình diễn trong trận đấu, đánh giá chênh lệch sức mạnh giữa địch và ta, cao nhất có thể đạt SS (Cấp độ hoàn hảo)!】

【Sức mạnh chiến đấu hiện tại (cá nhân): 240, Tổng sức mạnh chiến đấu của đội: 240】

...

Đóa Đóa nghiêng đầu, dường như rất mong đợi: "- Đóa Đóa tin anh trai, dù chỉ có một mình, anh cũng sẽ rất mạnh mẽ đúng không!"

Ngay sau đó, Tô Minh An nhận ra trang phục của mình đã thay đổi.

Hắn không còn mặc áo sơ mi dài tay hiện đại nữa, mà là một chiếc áo choàng dài màu đỏ máu lộng lẫy với lớp lông nhung dày viền quanh, trên tay cũng xuất hiện một thanh trường kiếm được khắc những hoa văn phức tạp.

Hắn ngẩng đầu lên, thấy cảnh tượng trước mặt không còn là tầng ba bệnh viện đổ nát nữa, thay vào đó là một bầu trời sao bao la như biển sao trên đầu và một bàn cờ vua đen trắng khổng lồ dưới chân.

... Lấy mạng sống làm quân cờ?

Trò chơi theo cơ chế gì đây?

Tô Minh An nghe thấy thông báo từ hệ thống.

【Ting! Bạn đã được chỉ định làm Quân Vua (Phe đỏ), luật chơi sẽ được công bố sau】

【Phó bản "Thế Giới Bàn Cờ" là cơ chế chiến đấu theo đội PvP, sẽ ghép cặp ngẫu nhiên với người chơi từ 50.000 phó bản song song để làm đối thủ, đang lựa chọn trong số những đội người chơi từ 50.000 thành phố Hoành Cảng song song đang vào tầng ba bệnh viện, vui lòng đợi...】

【...】

【Ting! Ghép cặp thành công!】

【Đội của bạn: Tô Minh An, Nguyệt Nguyệt (Đã mất khả năng hành động) (Tổng sức mạnh chiến đấu: 240)】

【Đội đối thủ: Ainie, Julia, Hubert, Hans, Selt (Tổng sức mạnh chiến đấu: 868)】

【Chênh lệch sức mạnh giữa địch và ta: SS】

Ánh mắt Tô Minh An ngưng lại.

... Hắn cảm nhận được một sự ác ý sâu sắc đến từ cơ chế ghép cặp.

Hắn hơi do dự, ngón tay định chạm vào huyệt Thái Dương. Nhưng sau khi nhìn thấy dòng chữ 【SS (Cấp độ hoàn hảo)】, Tô Minh An lại từ từ buông tay xuống.

... Tô Minh An nhất định phải đạt được đánh giá SS này.

Dù sao cũng có thể hồi sinh sau khi chết.

Cứ liều một phen vậy.

(Hết chương)

Bạn đang đọc Đệ Nhất Người Chơi của Lưu Lệ Miêu An Đầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuiQuyetCoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.