Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biết suy nghĩ và chế độ sơ cấp (2)

Phiên bản Dịch · 952 chữ

Trên xe, Ethan chợt nói: "Thực ra tôi có thể thắng gã."

Có lẽ những người khác chưa kịp phản ứng, hoặc là muốn lời nói của mình có sức thuyết phục hơn, cậu ta tiếp tục lên tiếng: "Chỉ cần tôi dùng thêm chút sức, tôi có thể đánh bại gã. Nhưng tôi cảm thấy tôi không nên thắng, cho nên lúc cuối cùng tôi đã nương tay một chút."

Lance hơi bất ngờ, hóa ra Ethan biết suy nghĩ rồi, nhưng cũng có khả năng đơn thuần chỉ là trực giác của cậu ta.

"Làm tốt lắm, Ethan, cậu quả thực không nên thắng gã trước mặt nhiều người như vậy. Địa vị của gã trong công ty rất cao, nếu như thua cậu trước mặt nhiều người như vậy, gã sẽ mất mặt, cậu làm rất đúng. Đương nhiên tôi không có ý nói cậu chịu mất mặt là chuyện nên làm hoặc là chuyện tốt, cậu biết phân tích tình huống, điều này quan trọng hơn thắng thua."

Đúng lúc đèn đỏ ở ngã tư bật sáng, Lance trả cần số về vị trí cũ, đồng thời đạp phanh: "Vừa rồi ngài Coty đưa cho tôi 150 đồng, mỗi khi chúng ta hoàn thành một công việc, hắn ta sẽ trích 5% từ số nợ thu hồi được để làm phần thưởng cho chúng ta. Tôi định thuê một căn nhà, sau đó cho mỗi người các cậu 5 đồng, có vấn đề gì không?"

Mọi người đều lắc đầu tỏ vẻ không có vấn đề gì, đối với việc ngồi xe đi dạo một vòng là có thể nhận được 5 đồng, thực ra họ đã rất hài lòng rồi!

Irwin có chút vấn đề, nhưng không liên quan đến việc chia tiền: "Thực ra ở trong cống cũng rất tốt, không cần thiết phải đi thuê nhà."

"Không, rất cần thiết. Chúng ta cần có một nơi an toàn, thoải mái để nghỉ ngơi, cần có nơi để các cậu tắm rửa, còn cần tủ quần áo và giường. Tuy cống không tốn tiền, nhưng nó không phải là nơi ở lâu dài, tôi định thuê một căn nhà riêng biệt ở ngoại ô phía Tây thành phố."

Thành phố Kim Cảng được xây dựng ven biển, hơn nữa khu vực phát triển nhất gần như đều nằm ở ven biển và trung tâm thành phố. Hướng phát triển của thành phố trong tương lai cũng chỉ là cố gắng hết sức để thành phố Kim Cảng có thêm nhiều đường bờ biển hơn.

Toàn bộ thành phố đang phát triển về phía Đông, điều này dẫn đến sự phát triển của phía Tây thành phố bị tụt hậu hơn khu trung tâm, khu vịnh và bến cảng rất nhiều.

Khu vực kém phát triển, giá nhà tự nhiên sẽ không quá cao, dù là mua hay thuê.

Lance nói đến đây, mọi người tự nhiên cũng không có ý kiến gì, nếu như có thể ngủ trên giường, ai lại muốn ngủ trong cống chứ?

Mặc dù lúc này trong cống thực sự rất mát mẻ!

Lúc này đã là buổi chiều, đi làm cũng không kịp, Lance dẫn theo họ mua một đống lớn đồ ăn sau đó đưa đến cống.

Đám nhóc nhìn thấy rất nhiều đồ ăn thì vui mừng hớn hở, khi Ethan vừa uống bia vừa khoác lác về việc cậu ta đã giải quyết đơn hàng đầu tiên một cách anh dũng như thế nào, đám nhóc không chịu được nữa, chạy đến bên cạnh Lance, yêu cầu lần sau đi làm hãy dẫn theo họ!

Lance không hề từ chối, những người này đều là trụ cột tương lai, chắc chắn cần phải bồi dưỡng trọng điểm.

Đồng thời hắn cũng nói về việc thuê nhà, cũng như phương thức phân chia thu nhập.

30% thu nhập thuộc về Lance, 30% gửi vào một tài khoản chung, đương nhiên tài khoản này tạm thời do hắn nắm giữ.

40% còn lại, phân chia theo lao động.

Phương thức phân chia này đã xác định Lance là "cốt lõi của tập đoàn", đồng thời cũng giúp cho nhóm có một tài khoản chung, đảm bảo cơ chế phân chia công bằng, ai làm nhiều hưởng nhiều.

Muốn có được nhiều hơn thì phải bỏ ra nhiều hơn so với những người khác.

Muốn ở nhà không làm gì cả mà mỗi tháng vẫn có tiền tiêu, đừng có mơ!

Nhiệt huyết của đám nhóc lại một lần nữa được khơi dậy dưới tác dụng của tiền bạc.

Tiền bạc quả là một thứ kỳ diệu, có thể khiến người buồn bã phấn chấn trở lại, cũng có thể khiến kẻ kiêu ngạo cúi đầu.

Lance có thể cảm nhận được thu nhập của mình và cách phân chia tài sản khiến những người này trở nên gắn kết hơn.

Thảo luận đến khi trời tối, Lance mới đứng dậy rời đi, tuy lúc này đã hơi muộn nhưng may mà hắn lái xe đến.

Tình hình trị an ban đêm ở thành phố Kim Cảng rất kém, nhưng cho dù không tốt lắm thì những tên cướp xe cũng chỉ là số ít, dù sao thì trước tiên phải để nó dừng lại đã.

Mà chặn xe vào ban đêm là một việc rất nguy hiểm, hầu hết mọi người không chỉ không dừng lại, mà còn tăng ga đâm thẳng tới.

Trên đường về tiệm bánh mì không gặp bất kỳ vấn đề gì, khi Lance đẩy cửa bước vào, người học việc đang lau nhà không ngẩng đầu lên nói: "Xin lỗi, chúng tôi đã đóng cửa..."

Bạn đang đọc Đế Quốc Bóng Tối (Dịch) của Tam Cước Giá
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhphat2004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.