Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhập Học

1649 chữ

Ăn xong bữa sáng, cha con Hạo Thiên lên đường đến U Lan học viện.

Sáng hôm nay, dòng người tấp nập hơn mọi khi.

Con đường dẫn đến học viện hôm nay đông đúc, chậc trội.

“Keng” “Keng” “Keng”

Âm thanh tiếng chuông vang lên từ học viện.

“Két”

Cánh cổng màu vàng to lớn mở ra, lại là người trung niên nam tử đó, nhưng hôm nay, không chỉ có người trung niên nam tử thôi mà còn có một nữ tử trung niên cùng một lão giả gìa nua đi cùng.

Lão giả bước lên trước hai người, giọng trầm trầm của tuổi xế chiều vang lên:

-Chào mọi người, ta là phó viện trưởng của U Lan học viện, Trương Phúc, mọi người có thể gọi ta là Phúc lão. Những ai tháng hôm trước đã thức tỉnh rồi ma lực thì tiến lên đây đăng kí nhập học.

Phúc lão vừa dứt lời, lục đục vài tóp đứa trẻ từ sau lưng cha mẹ chúng bước ra, đi tới trước mặt Phúc lão để đăng kí.

Phúc lão từ trong tay lóe lên một tia sáng, một cuốn sách dày cộp xuất hiện trên tay. Sau đó, theo trình từ ghi chép thông tin từng đứa trẻ đang đứng trước mặt lão.

Ghi chép xong xuôi, cuốn sách lóe lên rồi biến mất, sau đó, lại có từng tia sáng từ chiếc nhẫn trên tay của Phúc lão lóe lên. Từng cái huy chương, bộ đồng phục suất hiện trước mặt lão. Phúc lão cầm từng cái huy chương, từng bộ đồng phục phát cho từng đứa trẻ.

Mỗi đứa trẻ khi được Phúc lão phát đồng phục và huy chương đều nhìn chằm chằm vào cái nhẫn của lão. Bởi vì, chúng nó thấy được, từng tia sáng lóe đều bắt nguồn từ chiếc nhẫn này.

Phúc lão thấy vậy cũng chỉ mỉm cười.

Phân phát xong xuôi, Phúc lão lại hô to:

-Từ hôm nay, các ngươi sẽ là học sinh của U Lan học viện. Các ngươi sẽ được học tại đây ba năm, ba năm này, các ngươi sẽ được dạy các thứ cơ bản nhất để chở thành một Ma sư. Hi vọng các người sẽ đạt được thành tích tốt nhất trong ba năm học này. Bây giờ, các ngươi có thể cáo từ cha mẹ, bởi vì từ bây giờ, các ngươi sẽ phải ở lại kí túc xá của học viện để học tập. Sẽ không được về nhà cho đến khi kết thúc năm học. Phúc lão nói xong, phất tay ý bảo lũ trẻ đi tới chỗ cha mẹ chúng để cáo biệt.

Hạo Thiên cùng những đứa trẻ khác nghe xong Phúc lão nói liền chạy lại chỗ cha mẹ chúng đang đứng để cáo từ .

Hạo Kha nhìn Hạo Thiên một cái, mỉm cười gật đầu, tay xoa xoa mái tóc màu bạc của Hạo Thiên nói:

-Hạo Thiên, đã con muốn trở thành Ma sư thì phải cố gắng thật nhiều để trở thành một vị cường giả Ma sư. Hôm nay, cha sẵn tiện trao cho con cái này. Đây là bảo vật gia truyền của Hạo gia chúng ta. Con phải nhớ, giữ gìn cẩn thận nó. Hạo Kha vừa nói, vừa đeo lên Hạo Thiên một cái dây chuyền. Sợi giây được làm từ gân của một loài yêu thú mà Hạo Thiên không biết, mặt dây chuyền hình tiểu kiếm, tản ra nhàn nhạt khí tức cổ xưa.

Hạo Thiên nắm chặt sợi dây chuyền, gương mặt non nớt nghiêm nghị hẳn lên nói:

-Vâng thưa cha, con sẽ giữ gìn nó cẩn thận, sẽ không cho nó rời khỏi người con nữa bước. Hạo Kha mỉm cười gật đầu nói:

-Được rồi, vào đi thôi. Hạo Thiên cúi đầu thật sâu, chào Hạo Kha một cái rồi tiến về học viện.

“Két”

Cánh cổng màu vàng lại khép lại.

Trước cổng giờ chỉ còn lại vài tiếng thút thít của phụ nữ, vài tiếng an ủi của đàn ông. …… Hạo Thiên sánh vai cùng lũ trẻ cùng tuổi, đi theo sau lưng Phúc lão ba người, vừa đi vừa đánh giá xung quanh.

Học viên to lớn hơn là nhìn từ bên ngoài. Các dãy nhà nối nhau, cao tầng tầng lớp lớp.

Trong những dãy nhà cao cao là từng tóp người đang nói chuyện với nhau. Già có, trẻ có. Từng từng người vẻ mặt hiếu kì ngắm xuống bọn chúng.

Hạo Thiên cùng bọn trẻ con cứ đi mãi đi mãi theo sau lưng ba người, cho tới khi dừng lại trước một dãy nhà, trên dãy nhà có treo một biển hiệu to lớn ghi: “Kí túc xá năm 1”

Phúc lão nhìn lại bọn trẻ nói:

-Từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ phải ở nơi đây, tạm thời, ba người sẽ ở cùng phòng với nhau. Sau một tháng học tập, các ngươi sẽ có một cuộc kiểm tra. Sau đó sẽ phân chia ban học. Có hai ban học, một là thiên tài ban, hai là bình thường ban. Thiên tài ban có ba lớp, bình thường ban có bảy lớp. Các ngươi ai vào được thiên tài ban, thì sẽ tiếp nhận được nhiều tài nguyên, kiến thức tu luyện tốt hơn so với người ở bình thường ban. Để vào được thiên tài ban, các ngươi cần đạt đủ điểm trong bài kiểm tra cuối tháng thì sẽ được vào. Nói đến đây, Phúc lão dừng lại một chút, sau đó từ nhẫn lại lóe sáng lên, từng tờ giấy cùng vài chùm nhẫn màu vàng xuất hiện.

Lão đặt chúng xuống trước mặt nói:

-Bây giờ, các ngươi tiến lên nhận thời khóa biểu học tập cùng chìa khóa phòng sau đó thì về phòng nghỉ ngơi, chuẩn bị cho buổi học đầu tiên của các ngươi tại học viện vào ngày mai. Nói xong Phúc lão cùng hai người nam tử trung niên, thiếu phụ đi. Hạo Thiên thì cùng bọn trẻ tiến lên nhận thời khóa biểu cùng chìa khóa phòng. Bởi vì Kí túc xá trống trơn cho nên có rất nhiều phòng cho bọn chúng lựa chọn. Hạo Thiên liền lựa chọn căn phòng cao nhất tầng năm, phòng năm lẻ tám. Cũng có hai đứa trẻ chọn lựa cùng phòng với Hạo Thiên. Một đứa trẻ mập mạp, đứa này thì Hạo Thiên nhớ rõ tên nó, nó là Vương Nguyên. Nguyên nhân Hạo Thiên nhớ đến tên nó cũng rất đơn giản, bởi vì ngày trắc thí ma lực, Vương Nguyên là người đầu tiên được gọi lên trắc thí cho nên nó rất nhớ gương mặt này. Còn lại một đứa thì dáng người gầy ốm, hơi cao, mái tóc đen dài.

Hạo Thiên nhận được thời khóa biểu cùng chìa khóa xong thì sau đó liền tiến về phòng. Vào phòng, Hạo Thiên đánh cái gật đầu chào hỏi với hai đứa bạn cùng phòng rồi về phòng bản thân, khóa trái cửa lại.

Gian phòng trống rãi, rộng tầm năm mươi mét vuông, chỉ đặt sẵn một cái giường gỗ, một cái bàn học, một cái tủ.

Hạo Thiên cầm bọc đựng đồ, lấy đồ ra sắp xếp gọn gàng vào tủ, sau đó leo lên giường, nằm ngủ.

“Cộc” “Cộc” “Cộc”

Đang ngủ một giấc thì cửa Hạo Thiên nghe có người gõ cửa phòng.

Hạo Thiên lao ra mở cửa.

Trước cửa đứng sẵn là hai người bạn cùng phòng của nó.

Vương Nguyên tiến lên trước cười nói:

-Chào ngươi, ta là Vương Nguyên, đây là Lục Minh. Rất vui được ở cùng phòng với ngươi. Vương Nguyên cười chào , giới thiệu Lục Minh.

Hạo Thiên thấy hai người có vẻ thân thiện, cũng đáp chào một cái nói:

-Các ngươi tốt, ta là Hạo Thiên, rất vinh hạnh được quen biết với các ngươi. -“Bây giờ, ta cùng với Lục Minh dự định đi tham quan xung quanh học viện rồi sau đó sẽ đi ăn, ngươi có muốn cùng đi với bọn ta không?” Vương Nguyên cười nói. -“Tốt à, ta đây cũng đang rãnh, vậy chúng ta cùng nhau đi cùng luôn.” Hạo Thiên gật đầu nói. Nói xong, ba người cùng nhau đi xuống lầu.

Hạo Thiên cùng Vương Nguyên và Lục Minh đi thăm quan từng khu vực rộng lớn của học viện. Nào là sân tập ma lực, sàn đấu ma lực, khu vực ma lực,…. Từng nơi từng nơi, ba ngươi lượn quanh ngắm nhìn.

Màn đêm buông xuống, ba người tiến về nhà ăn của học viện.

Nhà ăn được chia làm ba tầng.

Tầng một dành cho các học sinh năm một của trường, tầng hai dành cho các học sinh năm hai của trường, tầng ba dành cho các học sinh năm ba của trường.

Mỗi tầng thì có từng món thức ăn khác nhau, chất lượng khác nhau sao cho phù hợp với lượng tiêu thụ tốt của học viên.

Bởi vì chỉ là học sinh năm một nên ba người chỉ có thể ở tầng một ăn tối.

Ăn no nê, ba người lại la cà ngắm cảnh đêm tại công viên của học viện rồi sau đó mới chịu đi về kí túc xá ngủ.

Hạo Thiên nằm trên giường, gương mặt non nớt hiện lên vẻ nụ cười ngây ngô không dứt. Đôi khi, hắn còn nằm tự cười một mình.

// Ngày mai bần đạo không ra chương nha mọi người, ngày mốt sẽ ra chương lại, sẽ bù chương thiếu cho mọi người. Hi vọng mọi người đọc và cho ý kiến về truyện với nha. Mới đầu truyện sẽ chưa có diễn biến nào nhiều nên mấy đạo hữu thấy nó nhạt đấy.

Bạn đang đọc Địa Cầu Dị Giới của ๖ۣۜMɩêų༒๖ۣۜƮɧɩêภ༒๖ۣۜĐế
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.