Tứ Hải đấu giá hành, Hậu Thổ Quyết (1)
Tóm lại, đây là một thần khí dọn dẹp đám tạp nham, đôi khi có thể giảm bớt rất nhiều công việc cho Lục Trường Sinh, cũng không tệ.
Tiếp theo là lúc thu hoạch chiến lợi phẩm.
Hắc Thủy trại này ngày nào cũng thu phí thông hành, chắc hẳn trong bảo khố còn kha khá của cải.
Lục Trường Sinh đi vào bảo khố nhưng chỉ thu được 8.500 lượng bạc trắng và 20.000 lượng ngân phiếu, còn lại đều là vật phẩm và lương thực hắn không dùng được.
"Chỉ có bấy nhiêu bạc, chẳng lẽ phần lớn đã bị đám đầu sỏ dâng lên cho Long Vương bang rồi sao?"
Lục Trường Sinh lắc đầu, cất 8.500 lượng bạc trắng vào túi, sau đó lại thu hồi ngân phiếu hai vạn lượng. Chỉ tiếc là không thể mang theo hết số hàng hóa còn lại, nếu không thì cũng kiếm thêm được hơn vạn lượng.
Lục Trường Sinh tiếc nuối bước ra khỏi bảo khố, nhưng lại nhìn thấy thương thuyền của Tống gia vẫn còn neo đậu bên ngoài bến tàu Hắc Thủy trại khiến hai mắt hắn sáng lên.
...
Nửa canh giờ sau, trong phòng khách ở tầng một của thương thuyền Tống gia.
"Nào, Lục đại nhân, mời ngài một chén."
Tống Vạn Kim đã chuẩn bị một bàn rượu ngon, món ngon cùng nâng chén với Lục Trường Sinh.
Bên ngoài, từng bao hàng hóa được chuyển lên boong thuyền.
Số hàng này tất nhiên đều là đến từ Hắc Thủy trại.
Điều quan trọng nhất của một thương nhân chính là sự nhạy bén.
Khi Tống Vạn Kim nhìn thấy Lục Trường Sinh một chưởng đánh nát cổng trại Hắc Thủy, hắn đã linh cảm được lũ thủy tặc này sắp đến ngày tàn.
Giờ xem ra phán đoán của hắn quả nhiên không sai.
Hắn không hề có ý định chiêu mộ Lục Trường Sinh.
Cao thủ như vậy Tống gia không thể cung phụng nổi.
Nhưng chỉ cần có thể kết giao đã là một món hời lớn rồi.
Biết đâu sau này Tống gia gặp phải chuyện khó giải quyết, mối quan hệ này sẽ phát huy tác dụng.
"Lục đại nhân thật là thần uy cái thế, khiến cho những thương nhân tay trói gà không chặt như chúng ta không khỏi ngưỡng mộ."
Tống Vạn Kim biết trên Tiên Thiên còn có Tông Sư, Đại Tông Sư, nhưng cách phân chia cảnh giới võ giả cụ thể ra sao thì hắn không rõ.
Nhưng nhìn tình trạng thảm hại của Hắc Thủy trại, Lục Trường Sinh chắc chắn là cao thủ hàng đầu, lời tâng bốc này là xuất phát từ đáy lòng.
"Chỉ là chút tài mọn, không đáng nhắc tới."
Lục Trường Sinh khiêm tốn nói.
"..."
Tống Vạn Kim ngừng một chút, sau đó cười nói: "Không biết Lục đại nhân tiếp theo định đi đâu? Nếu thuận đường, chúng ta có thể đi cùng nhau."
"Tam Hà thành."
Lục Trường Sinh đáp gọn lỏn.
Tam Hà thành có phân đà của Long Vương bang, vừa hay đến đó "thu hoạch" một phen.
Còn Hạng Đỉnh Thiên?
Hoàn toàn không cần lo lắng.
Tổng bộ Long Vương bang ở Giang Châu, cách Thanh Châu một cái Từ Châu.
Cho dù đi đường thủy nhanh nhất cũng phải mất bảy, tám ngày.
Dù Hạng Đỉnh Thiên có ở Tam Hà thành, Lục Trường Sinh cũng có thể dùng máy mô phỏng để tránh mặt hắn ta.
Tống Vạn Kim nghe vậy mừng rỡ, thế là hai bên có thể đồng hành, thương thuyền của hắn ta cũng sẽ được bảo vệ an toàn hơn. Sau đó, hắn tò mò hỏi: "Lục đại nhân cũng đến tham gia đấu giá hội do Tứ Hải đấu giá hành tổ chức sao?"
"Đấu giá hội?"
Thấy Lục Trường Sinh tỏ vẻ không hiểu, Tống Vạn Kim vội vàng giải thích: "Tứ Hải đấu giá hành có một phân bộ ở Tam Hà thành, cứ ba năm lại tổ chức một lần đấu giá hội lớn, vật phẩm nào cũng đều vô cùng quý giá."
Nghe nói lần này sẽ có Tẩy Tủy Đan giúp tăng tư chất xuất hiện nên lần này ta ngoài việc đưa Phi Yến đi xem mắt, còn muốn mua viên đan dược này cho Phi Vũ."
"Thật sao?"
Lục Trường Sinh lập tức hứng thú.
Trong mô phỏng, hắn phải đợi ở Kim Phật tự mấy chục năm, lại lập được đại công mới may mắn có được một viên Tẩy Tủy Đan.
Loại đan dược này nếu được bán ra ngoài, chắc chắn giá trị liên thành.
Xem ra Tứ Hải đấu giá hành này quả thật có chút thực lực.
"Không chỉ vậy, nghe nói còn có nội công có thể tu luyện đến cảnh giới cực cao, những bảo vật đó không phải thương nhân như Tống mỗ có thể với tới." Tống Vạn Kim lắc đầu nói.
Xem ra đấu giá hội này nhất định phải đi một chuyến, trước tiên dùng máy mô phỏng thăm dò một chút, nhất là bản nội công kia.
Hiện tại cảnh giới Nội Khí của hắn vẫn chỉ dừng lại ở Tiên Thiên sơ kỳ, nếu bản nội công kia có thể tu luyện đến Tông Sư thì thật tố.
Sau một lát, tất cả những thứ đáng giá của Hắc Thủy trại đều được chuyển lên thuyền. Kiểm kê xong, Tống Vạn Kim mua toàn bộ với giá bằng chín phần mười giá thị trường, tổng cộng là 13.217 lượng bạc trắng.
Trừ đi chi phí vận chuyển, hắn cũng không kiếm được bao nhiêu, nhưng Tống Vạn Kim cũng không trông chờ vào việc này để làm giàu.
Vẫn là câu nói đó, thiện duyên!
Ra ngoài làm ăn, Tống Vạn Kim chủ yếu mang theo ngân phiếu.
Nhận ngân phiếu xong, Lục Trường Sinh trở về căn phòng lúc trước.
Đăng bởi | yuri254 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 120 |