Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm lại kí ức

Tiểu thuyết gốc · 643 chữ

“3000 vạn, đầy đủ ngươi nửa đời sau áo cơm không lo.”

“Ký tên, lập tức rời đi ở đây!”

Kết hôn 2 năm, Diệp Thiên chưa từng nghĩ qua, Liễu Như Yên lần thứ nhất chủ động tìm chính mình lại là vì ly hôn.

“ Như Yên, tại sao muốn ly hôn, là ta đã làm sai điều gì sao? Ta có thể......”

Hai năm trước anh ngã xuống vách núi, là Liễu Như Yên cứu được anh.

Anh thụ thương mất trí nhớ, tỉnh lại ánh mắt đầu tiên nhìn thấy người chính là cô .

Một khắc này, anh liền yêu cô .

Liễu Như Yên ánh mắt lạnh nhạt, “Diệp Thiên, ta không thích ngươi!”

Diệp Thiên chấn động trong lòng, lệ như suối trào.

Liễu Như Yên mắt nhìn trên bàn đơn ly hôn, ra lệnh: “Ký tên, trong hai ngày chuyển ra ở đây!”

“ Như Yên !”

Diệp Thiên xông lên ôm chặt lấy Liễu Như Yên, “Van cầu ngươi, đừng đi! Đừng bỏ lại ta!”

Liễu Như Yên con mắt thấp loé lên một tia sát khí, dùng sức đẩy ra Diệp Thiên.

“Thả ra!”

“A!”

Diệp Thiên mất thăng bằng ngã về phía sau, chật vật ngã xuống đất, cái trán hung hăng dập đầu một chút.

5 năm, cô tìm A Thất ròng rã 5 năm, bây giờ cuối cùng có tin tức của anh!

Liễu Như Yên nắm chặt trong tay cổ đồng kim cương đen chiếc nhẫn, không kịp chờ đợi muốn gặp được anh.

Diệp Thiên chậm chạp từ dưới đất bò dậy, một cái tay xoa trán, ánh mắt lăng liệt nhìn về phía dần dần đi xa máy bay trực thăng, mặt mũi tràn đầy thâm tình bi thương đã biến thành nghiến răng nghiến lợi.

“Phi! Cẩu nam nhân!”

Chợt, cầm điện thoại di động lên bấm mã số.

“Ân.”

Vừa mới nói xong, trong điện thoại liền truyền đến nam nhân ê ẩm âm thanh: “Mất tích 2 năm không có tin tức, ta còn tưởng rằng ngươi cùng dã nam nhân chạy.”

“Định vị phát điện thoại di động của ngươi lên, tới đón ta!”

......

Hôm sau trời vừa sáng.

Diệp Thiên đi ra biệt thự, một chiếc rực rỡ chói mắt khảm kim cương Ferrari liền lái tới.

Diệp Thiên đẩy cửa xe ra, trực tiếp ngồi xuống.

Diệp Thiên liếc nhìn, “Liễu Như Yên !”

Diệp Thiên mặc kệ nàng, nhàn nhạt mở miệng: “Đi thôi.”

Anh không thuộc về ở đây.

Giống như Liễu Như Yên không thuộc về anh.

Ở đây làm 2 năm gặp cảnh khốn cùng, bây giờ cuối cùng khôi phục ký ức, anh cũng nên hảo hảo đi điều tra thêm, trước kia hại anh thụ thương mất trí nhớ hung thủ đến cùng là ai?!

Hai ngày sau.

Phí công một chuyến.

Cực lớn thất vọng cơ hồ đem cô bao phủ.

Liễu Như Yên nhíu mày, nữ nhân này nghĩ tịnh thân ra nhà?

Chỉ anh nhu nhược kia đáng yêu tính tình, giống đóa tiểu Bạch hoa tựa như, còn cái gì cũng sẽ không, trên thân không có tiền không cần hai ngày liền sẽ chết đói đầu đường.

Hừ!

Mười phần tám Chín, là nghĩ giả bộ đáng thương giành được thông cảm!

Liễu Như Yên quả quyết mở miệng: “Mau chóng đi đem thủ tục ly dị làm!”

Miễn cho đêm dài lắm mộng!

Người hầu vừa rời đi, trợ thủ Triệu Húc liền đi đi vào, “Liễu Gia, phu quân cô......”

Liễu Như Yên nhanh lông mày, “Anh lại trở về?”

Là cô biết, nam nhân này sẽ không dễ dàng ly hôn!

Liễu Như Yên sầm mặt lại.

Diệp Thiên vậy mà cùng Rahman nhận biết?

Hai người còn cùng một chỗ ra vào khách sạn, cả đêm không ra?

Bạn đang đọc Diệp Thiên Đại Lão sáng tác bởi Devilnguyen1102
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Devilnguyen1102
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.