không trở về được (2)
Cũng may đây là phòng ngủ của Shai, không có người nào nhìn thấy cảnh này, nếu để cho người khác biết, cho dù là nữ hầu Vương tộc có tố dưỡng nghề nghiệp đầy đủ, cũng phải đỏ mặt che mắt, phấn khởi hét rầm lên.
"Ngươi, ngươi... Muốn làm cái gì...?"
Shai vẻ mặt không biết làm sao.
Bởi vì mặt của hai người cách nhau rất gần, nàng rõ ràng có thể cảm nhận được hô hấp của Charlulu, bởi vì bị nhân cách Long tộc ảnh hưởng, dẫn đến nàng không ngừng tăng lên cảm xúc dao động đối với Charlulu, tốc độ máu lưu động cũng tăng nhanh.
Không thể thích người này!
Shai không ngừng tự nhủ với bản thân, nhưng hiệu quả này quá nhỏ.
Charlulu giơ cái bình nhỏ của Thiên Lan Mộc lên, đổ xuống, vụn gỗ bên trong tí tách rơi trên người Shai.
"A..."
Cổ họng Shai phát ra một tiếng rên rỉ rất nhỏ.
Sau đó, một mùi hương kỳ diệu bao vây lấy cả người nàng, cảm giác tê dại truyền khắp toàn thân, phòng tuyến tâm lý mâu thuẫn rốt cuộc dỡ xuống, đồng thời cũng cởi bỏ gông xiềng tình cảm, mãnh liệt như thủy triều.
Hỏng rồi, ta...
Vốn muốn nói một chút gì đó, tiểu công chúa dần dần trở nên không cách nào suy nghĩ, trên khuôn mặt cũng dần dần hiện ra nụ cười, trong con ngươi dựng thẳng màu bạc xuất hiện tâm đào.
Cái đuôi của nàng giống như là chó con, nhanh chóng lắc lư, mở ra nội tâm, hoàn toàn đã bắt đầu hưởng thụ niềm vui Thiên Lan Mộc mang đến cho nàng.
Ngân Long Nữ Vương thấy một màn như vậy, rốt cục cũng buông tay đứng dậy.
"Nói cho ta biết, ngươi là ai?" Charlulu hỏi.
"Ta là..."
Shai ôm lấy gương mặt của mình, chần chờ một lát, chính mình giống như là... Kiếm Thánh Nhân tộc...
A...
Không đúng không đúng, những chuyện kia dường như đã trở nên không quan trọng nữa.
Ta là Long tộc, là nữ nhi của Ngân Long Nữ Vương, Shai!
"Ta là Ngân Long công chúa Shai Christie !"
Shai trả lời, đồng thời hướng về phía Charlulu ném tới ánh mắt tha thiết, giống như là đang chờ đợi khích lệ.
"Nhưng mà Shai, vừa rồi không phải vẫn nói mình là Kiếm Thánh gì gì đó sao?" Charlulu cố gắng nén cười.
"Ta là nữ nhi ngoan của mẫu thượng, mới không phải là... Kiếm Thánh..."
"Con gái ngoan? Hiện tại Shai đã đến thời kỳ phản nghịch, làm sao còn có thể nghe lời?"
Charlulu thở dài, ra vẻ thương tâm sờ lên nước mắt.
"Trước đó thậm chí còn muốn khiêu chiến ta, nói hai người chúng ta là địch nhân, muốn nhất quyết thắng bại, quả nhiên bắt đầu chán ghét ta đi."
"Mới không có loại chuyện đó, ta thích nhất là mẫu thân!"
Shai vội vàng hô.
Ách, chờ một chút, Charlulu không phải tử địch của ta sao?
Giờ khắc này, trong lòng Shai hiện lên một ý niệm này, luôn cảm giác mẫu thượng đúng là địch nhân...
Nhưng tiểu công chúa thích nhất là mẹ lại lập tức lắc đầu, vội vàng phủ định ý nghĩ này.
Làm sao lại như vậy chứ, mẫu thượng là Long tộc ta thích nhất sùng bái nhất, vẫn luôn là mục tiêu ta cố gắng nha!
Không phải kẻ địch!
"Thực xin lỗi, mẫu thượng."
"Shai là đang xin lỗi sao?"
"Ừm!"
Shai cảm giác nếu như mình chỉ nói xin lỗi trên miệng, hoàn toàn không có sức thuyết phục gì.
Lúc xin lỗi không lộ ra một chút gì, căn bản cũng không có thành ý, đây chính là thường thức!
Nàng nằm ở trên giường, vẻ mặt ngượng ngùng, vẫn kéo y phục của mình ra, lộ ra cái bụng trắng như tuyết nhẵn nhụi.
"Thực xin lỗi, mẫu thượng... Shai sai rồi, đều là ta không tốt, chọc mẫu thân tức giận."
Shai dùng thanh âm nức nở nói ra những lời này, trong đôi mắt chứa lệ quang trong suốt, một màn này có thể nói lực sát thương to lớn.
Thiên Lan Mộc cũng sẽ không cải biến bản thân Long tộc, chẳng qua là để Long tộc giải phóng tình cảm chân thật nhất trong đáy lòng.
Sau khi phóng thích tình cảm, biểu hiện cũng sẽ càng mãnh liệt hơn so với bình thường.
Điều này làm Ngân Long Nữ vương càng vui vẻ, nhịn không được muốn tiếp tục ức hiếp nữ nhi phản nghịch một chút.
"Shai, tâm ý của ngươi ta đã cảm nhận được, xin lỗi ta có thể tiếp nhận."
"Thật tốt quá!"
"Nhưng mà, chúng ta là Vương tộc, nói là làm, làm là phải có kết quả. Đã làm ra hứa hẹn, nhất định phải thực hiện, mới có thể thành lập uy tín của Vương tộc. Nếu bản thân đều không coi trọng hứa hẹn của mình, thì không có cách nào xưng là một Long Vương ưu tú."
"Mẫu thượng nói đúng!" Shai phi thường tán thành.
"Quyết đấu thất bại trừng phạt, Shai sẽ trốn tránh sao?"
"Sẽ không, ta đã chuẩn bị sẵn sàng rồi."
Shai xoay người nằm trên gối, nâng lên eo thon, khẽ cắn môi anh đào xấu hổ ngoái đầu nhìn lại, hai tròng mắt màu bạc ngậm trái tim ngập tràn mong đợi, cái đuôi to không ngừng lắc lư về phía Charlulu.
"Mẫu thượng, xin trừng phạt đứa con gái xấu Shai không ngoan này đi..."
Charlulu hơi sững sờ, hơi có vẻ ngoài ý muốn, rồi lại phi thường sung sướng, "Nếu đây là Shai chủ động yêu cầu, ta đây liền thỏa mãn ~ "
Ba!
Ba ba!
Ba ba ba!
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |