Phương pháp biến trở lại (6)
Thị vệ bên cạnh trả lời, đi lên đè lại thân vương Long tộc.
"Không phát hiện sao? Ngươi ở vị trí này, đã ngồi không được quá lâu! Charlulu, ngươi sớm muộn có một ngày sẽ trả giá bằng sinh mệnh, giống như những đồng tộc bị ngươi giết chết kia, ta ở địa ngục chờ ngươi!"
Vị Long tộc thân vương đã nhìn Charlulu lớn lên, dưới ánh mắt chăm chú không tiếng động của tất cả Long tộc, bị bọn thị vệ mang đi, kéo ra khỏi đại điện hoàng cung, kết cục cuối cùng như thế nào... Không cần nói cũng biết.
Chống lại Ngân Long Nữ Vương là không có kết cục tốt.
"Đứng ngây ở chỗ này làm gì? Còn không lui xuống đi?" Charlulu biểu lộ vẫn vô tình như trước, nhìn không tới một điểm sơ hở cùng dao động.
Long tộc đối với Ngân Long Nữ Vương trong lòng là chỉ có sợ hãi cùng kính sợ, nhao nhao rút lui.
Sau khi tất cả mọi người rời khỏi cung điện, vẻ mặt của Charlulu thay đổi, trở nên sa sút và uể oải, trong đôi mắt màu bạc không còn vẻ bá đạo vừa rồi, chỉ có tràn đầy mệt mỏi.
Nữ vương cúi đầu, tóc mái màu bạc bao trùm hai tròng mắt, nàng ngồi một mình ở trên vương tọa Long tộc, có vẻ rất cô độc.
"Mẫu thượng..."
Tiểu Shai từ phía sau cây cột chạy đến, bổ nhào vào đùi của Charlulu.
Ánh mắt Charlulu sáng lên một chút: "Shai?"
"Mẫu thượng, đừng khóc."
Tiểu Shai nở nụ cười hồn nhiên, giơ tay lên muốn lau đi nước mắt nơi khóe mắt của mẫu thân.
Vẻ mặt Charlulu thư giãn một chút, "Ta không khóc, Shai, là ngươi nhìn lầm."
"Hả? Thật đấy, là ta nhìn lầm." Tiểu Shai lẩm bẩm.
"Sao ngươi lại ở đây?"
Charlulu bế Tiểu Shai lên, đặt ở trên đùi mình.
"Con đến tìm mẫu thượng chơi, nhưng thấy mọi người nghiêm túc quá nên không ra, trốn ở một bên." Tiểu Shai chớp chớp mắt: "Mẫu thượng, cữu cữu sắp chết rồi sao?"
"Hắn không hài lòng đất phong ta cho hắn, bí mật cầm quân tạo phản, bị phát hiện, phải chết."
"Mẫu thượng, chán ghét cữu cữu sao?"
Charlulu chỉ bất đắc dĩ cười cười, không nói gì.
Tiểu Shai thực sự không hiểu nổi, hình như thế giới của người lớn có chút phức tạp.
Nhưng nàng không quan tâm những thứ này, chỉ hy vọng mẫu thượng của mình vui vẻ một chút, không cần mặt mày ủ rũ.
Rõ ràng là cữu cữu làm chuyện xấu mà, mẫu thượng mới không làm sai cái gì!
Nghĩ tới nghĩ lui, nàng ngẩng đầu, tiến đến trước mặt Charlulu, hôn một cái về phía khuôn mặt mẫu thân.
"Mặc kệ phát sinh chuyện gì, ta đều sẽ đứng ở một bên cùng mẫu thượng, sẽ không giống như những người khác đâu!"
Nụ cười rạng rỡ của Tiểu Shai, dường như xua tan đi sự lo lắng trong lòng Charlulu.
"Thật sao?"
"Thật! Ta có thể thề, là cả đời!" Tiểu Shai nói.
————————————
Quyển sách này không có nội dung gả chồng, sẽ có yếu tố bách hợp.
Mở sâm panh ăn mừng"Con sẽ ở bên cạnh mẫu thân... Mẫu thân."
Shai khẽ thì thầm.
Bỗng nhiên, nàng cảm giác mũi mình ngưa ngứa, có đồ vật gì đó rơi vào trên mặt, không ngừng gãi khuôn mặt, cho nên để nàng tỉnh lại.
"Đây là...?"
Shai nhìn thấy trước mắt là một đoàn đen thui, giơ tay lên muốn dời đi.
"Meo meo."
Là tiếng mèo kêu.
Lúc này Shai mới ý thức được, hóa ra đây là mèo mình nuôi, nằm trên người mình, cũng đang ngủ.
Mèo đen bị sờ soạng một cái tiến đến trên mặt Shai, liếm khuôn mặt nàng mấy lần.
"Ta đây là đang...?"
Nàng nhớ ra rồi, mình vốn định để cho Charlulu hạ thấp đề phòng, vì thế tiến lên chịu nhục giả bộ dễ thương, vì chính là thừa dịp đối phương không chú ý vụng trộm lấy tóc, đến cuối cùng lại ngủ mất?
A!
Nhớ tới bộ dạng làm nũng trước mặt Charlulu, cùng với những lời nỉ non trong giấc mộng, nàng liền xấu hổ đến muốn chết.
Mình thật sự an tâm ngủ trưa với tử địch của mình!?
Shai bụm mặt, cảm giác xấu hổ muốn chết, hiện tại chỉ muốn tranh thủ thời gian chạy trốn, trốn đến một chỗ không có người.
Nhưng vì để bản thân có thể biến trở về, tóc của Charlulu vẫn phải lấy.
Nàng cứng ngắc xoay đầu đi, chuẩn bị tâm lý, tiếp theo phải tiếp tục chống đỡ áp lực đi đối mặt với Charlulu, nhưng kết quả là ——
"Không thấy?"
Shai ngơ ngác nhìn bên cạnh, trống rỗng, không có bất kỳ người nào.
Charlulu tựa hồ đã sớm tỉnh, rời khỏi hậu hoa viên hoàng cung.
Tiểu công chúa choáng váng.
Giống như là đi giả gái... Đến cuối cùng quá sung sướng, quên đòi tiền, ngày hôm sau tỉnh lại mọi người đều đi rồi, một mình ôm chăn ngơ ngác.
Đây là chuyện gì? Cho không sao!
"A a a a! Ta đang làm gì a!!"
Shai đỡ trán của mình kêu thảm.
"Meo meo ~ "
"Chi chi ~"
"Y y ~ "
Động vật nhỏ bên cạnh không hiểu chuyện gì xảy ra, một đám tiến đến bên người Shai, dán lên.
"... Cám ơn các ngươi."
Shai sờ cằm mèo con một cái, cùng với động vật nhỏ.
Bỗng nhiên vào lúc này, nàng lại phát hiện một chuyện.
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |