Thái Thượng đã dạy nữ nhi... (3)
"Công chúa điện hạ, xin nói theo ta, một hai ba, ba hai một."
"Một hai ba, ba hai một." Shai trả lời.
"Ừm, tốt quá rồi, công chúa điện hạ không có chuyện gì." Sella mới yên tâm lại.
Shai khẳng định không có chuyện gì, chỉ là hôm qua khổ qua địa ngục thật sự là... quá kinh khủng.
Vốn tưởng rằng đều phải kết thúc, kết quả Lucy bưng tới một chén nước mướp đắng.
Nàng có thể có biện pháp gì đây? Chỉ có thể rưng rưng uống cạn.
Khiến cho ngày hôm sau khi nàng rời giường, vẫn chưa hoàn toàn lấy lại tinh thần.
Ngân Long Nữ vương đáng ghét, kén ăn thì sao chứ!
Shai hừ một tiếng, từ trên giường ngồi dậy.
Khổ qua, nàng đã ăn hết toàn bộ, ngay cả nước khổ qua cũng uống, như vậy hứa hẹn của Charlulu chắc chắn không thể chạy thoát.
Bây giờ muốn rời nhà trốn đi, chỉ còn thiếu một thời cơ.
Vấn đề không lớn, hiện tại nhịn một hồi, về sau cũng không cần nhịn nữa!
"Sella, giúp ta thay quần áo."
"Tuân mệnh, công chúa điện hạ."
...
Shai đang cùng Charlulu ăn bữa sáng.
Bình thường hai người đều ăn riêng, hai ngày gần đây lại luôn tụ tập ở một chỗ.
Shai so sánh với địa ngục khổ qua ngày hôm qua, ngay cả cà chua bình thường cũng không thích ăn, hiện tại cũng phá lệ ngon miệng, thật sự là kỳ diệu.
"Công chúa điện hạ lại chủ động ăn hết cà chua." Sella có chút ngoài ý muốn.
"Thật sự là không tệ, Shai." Charlulu khích lệ nói.
"Đó là đương nhiên, mẫu thượng, con chỉ muốn làm là có thể làm được..."
Cái đuôi của Shai đều kéo căng, mông dịch ra phía sau một chút.
"Ngươi, ngươi sẽ không có ý xấu gì chứ!"
Charlulu vô tội nói: "Ta nào có ý xấu gì chứ, ta chỉ là đang cùng con gái ăn điểm tâm mà thôi."
"... Được rồi, ta tạm thời tin tưởng!"
Shai nửa tin nửa ngờ, Ngân Long Nữ vương này một bụng ý nghĩ xấu, không chừng đang mưu đồ cái gì đó.
Trong lòng vô cùng khó chịu, muốn tìm lại chút thể diện.
Nàng vụng trộm nhìn về phía Charlulu bên kia, phát hiện một chi tiết làm người ta để ý.
Trong bữa sáng, Charlulu không ăn dưa chuột, những thức ăn khác đều ăn hết, duy chỉ có dưa chuột là cố ý chọn ra, để qua một bên.
Mẹ nó!
Thì ra nàng cũng kén ăn, còn dùng cái cớ này hợp tình hợp lý đối phó mình?
Shai vội vàng kéo ống tay áo Sella.
Sella nghi hoặc đến gần bên cạnh nàng, thấp giọng hỏi: "Công chúa điện hạ, làm sao vậy?"
"Sella, ta lấy thân phận công chúa Long tộc ra lệnh cho ngươi, nhất định phải trả lời ta một vấn đề."
"Được rồi."
"Charlulu, có phải nàng rất chán ghét dưa chuột không?"
"Nữ vương bệ hạ nàng..." Sella do dự một hồi, gật đầu, "Nữ vương bệ hạ khi còn bé liền rất phản cảm dưa chuột."
Ha ha!
Bị ta bắt được!
Shai nở nụ cười, đồng thời cao giọng kêu gọi: "Lucy!"
"Công chúa điện hạ, xin hỏi có gì phân phó?"
Nghe được giọng nói của tiểu công chúa, Lucy phụ trách bữa sáng rất nhanh đã xuất hiện.
"Hình như dưa chuột không đủ ăn, làm thêm chút nữa đi." Shai đắc ý nói.
"...!?"
Nghe được tiếng Shai, phản ứng của Charlulu rất mãnh liệt, thân thể run lên một cái.
Những thứ này đều bị Shai nhìn thấy, đã bắt đầu muốn cười.
"Charlulu, sao nghe được dưa chuột ngươi phản ứng lớn như vậy?" Shai tò mò hỏi: "Không lẽ ngươi cũng kén ăn?"
"Ta, ta... không kén ăn." Tầm mắt Charlulu rời đi, trở nên yếu thế.
Luống cuống, nàng luống cuống!
Shai càng tin tưởng, cơ hội như thế này cũng không nhiều, thật vất vả mới bắt được sơ hở của Charlulu, không thể đuổi đánh tới cùng, điên cuồng công kích một trận!
Hôm nay ta nhất định phải trị cho ngươi một trận, lão loli nghìn năm, xem ta có làm ngươi khóc không, Charlulu!
Đối mặt với yêu cầu hợp lý, Lucy tuân theo, lui xuống không bao lâu, liền bưng dưa chuột lên.
Sắc mặt của Charlulu càng kém, nhìn cũng không muốn nhìn một cái, bộ dáng này, quả thực không khác gì với Shai ngày hôm qua.
"Charlulu, sao ngươi không ăn?"
Khóe miệng Shai sắp vểnh lên trời rồi.
Nhưng trái lại bên phía Charlulu, cũng đã gặp khó khăn, có chút không biết làm sao.
"Ai nha nha, trước đó hình như có người dạy ta, tuyệt đối không thể kén ăn, nếu không sẽ lưu lại ấn tượng xấu trong hoạt động xã giao, đúng không?"
"... Ừm."
"A! Có một khả năng nào đó, người nào đó kén ăn còn nghiêm trọng hơn ta không?" Shai cố gắng nín cười, "Không thể nào, không thể nào, không phải chứ, sẽ có người ngay cả dưa chuột cũng không ăn được chứ!"
Mắt thấy tất cả tối hôm qua, Lucy thật sự không nói nên lời, trong lòng cảm thấy, ở một mức độ nào đó, tình cảm của hai mẹ con này thật sự rất tốt.
"Ta... có thể ăn! Shai, ngươi đừng nói hươu nói vượn!" Charlulu phản bác.
"Đã như vậy, vì sao trong mâm lại có dưa chuột?" Shai chất vấn.
"..."
Charlulu nghi ngờ muốn tiến vào trạng thái nóng giận, vừa vội vừa trầm mặc.
Nhìn đến đây, Shai cảm giác mình nắm chắc phần thắng, nhịn không được muốn lả lướt một phen.
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |