Phát hiện kinh người
- Hắc hắc, vậy ta không khách khí!
Hầu tử cười ha hả cất khối linh thạch trung phẩm nguyên khoáng.
Hầu tử xoa tay nói:
- Chúng ta tiếp tục tìm đi, ta thấy đây chắc chắn là mỏ linh thạch, hơn nữa còn là mỏ linh thạch ngũ hệ hiếm thấy!
Mỏ linh thạch ngũ hệ là mỏ linh thạch cùng lúc sản sinh năm loại linh thạch kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ. Loại mạch khoáng này rất hiếm, thường chỉ sản sinh hai loại linh thạch tương sinh, ví dụ như thổ hệ và thuỷ hệ, kim hệ và hoả hệ.
Ngũ hệ linh thạch cùng tồn tại rất hiếm. Toàn bộ Thương Mang sơn, phương viên triệu dặm, đã phát hiện hơn ngàn mỏ linh thạch, nhưng không có một mỏ linh thạch ngũ hệ nào.
- Được, đã vào tận bảo sơn, không thể bỏ qua cơ hội!
Tiểu Bàn lập tức nói:
- Nào, chúng ta phát tài lớn!
Ba người liền quên đi huyết nha bên ngoài và nguy hiểm bên trong, toàn tâm toàn ý tìm linh thạch.
Tuy Tiểu Bàn và Hàn Ngọc Phượng không quá chú ý đến linh thạch trung phẩm của Hầu tử, nhưng không hâm mộ là giả, nên cũng quyết tâm tìm được linh thạch cao cấp như vậy.
Nhờ linh thạch, ba người quên đói khát và mệt mỏi, đi về nơi linh khí nồng đậm, một mạch đi sâu vào trong động cả ngày.
Cuối cùng, họ đến cuối hang động.
Đó là một đại sảnh rộng trăm trượng, cao hơn chục trượng, khắp nơi là thạch nhũ, giữa là một hồ nước tròn, cao ba bốn thước, đường kính năm sáu trượng.
Hồ nước được hình thành từ một loại ngọc thạch xanh, giữa là một thạch nhũ trắng hình mầm măng, cao hơn một trượng, trên đỉnh mơ hồ chảy ra những giọt nước trong suốt.
Ba người vừa vào đã bị linh khí nồng đậm từ hồ nước làm cho chấn động. Ngay cả biệt viện của Hàn Ngọc Phượng, dùng tụ năng trận tụ linh khí cũng không thể so với nơi này. Linh khí ở đây nồng đậm đến mức tự động sinh ra sương mù. Tiểu Bàn cảm nhận, gần như không kém linh khí trong bản mệnh pháp bảo của hắn.
Linh khí trong không gian bản mệnh pháp bảo của Tiểu Bàn đã nồng đậm đến mức có thể ngưng tụ linh thạch.
Thấy vậy, ba người đều sửng sốt. Họ đến bên hồ, nhìn vào bên trong, thấy nước hồ trong suốt, đáy hồ rõ ràng, bên trong còn mọc vài gốc sen kỳ lạ, hai đóa đã nở rộ, hương thơm ngát.
Ba người đều say mê.
- Đây… đây hình như là Ngũ Hành Thanh Tịnh Liên!
Hàn Ngọc Phượng run giọng nói.
- Ngũ Hành Thanh Tịnh Liên?
Tiểu Bàn kỳ lạ hỏi:
- Đó là gì?
- Ta thấy trong điển tịch của môn phái, nói rằng hạt sen của Ngũ Hành Thanh Tịnh Liên là một trong số ít linh dược có thể tăng cường linh căn ngũ hành Tiên Thiên!
Hàn Ngọc Phượng kích động nói:
- Nói cách khác, nó có thể tăng cường thiên phú linh căn của chúng ta!
- A!
Tiểu Bàn và Hầu tử sửng sốt. Họ không ngờ trên đời lại có thứ nghịch thiên như vậy. Linh căn ngũ hành của người ta đã được định sẵn từ khi sinh ra, khó thay đổi về sau.
Hàn Ngọc Phượng và Hầu tử tuy tốt hơn người thường, nhưng so với thiên tài thì vẫn kém xa, nếu không đã sớm vào nội môn.
Theo thường lệ, thiên phú của hai người chỉ cho phép họ tu luyện đến Kim Đan hoặc Nguyên Anh, khó có thể tiến xa hơn. Nhưng giờ đây cơ hội đã đến, nếu ăn hạt sen Ngũ Hành Thanh Tịnh Liên, có thể cải thiện linh căn, ít nhất cũng đạt đến cảnh giới Hóa Thần, thậm chí cao hơn.
Tin tức kinh người như vậy làm sao không khiến họ kích động?
Còn Tiểu Bàn, linh căn hắn vốn dĩ rất kém, nhưng từ khi có Hỗn Độn quyết, cũng đã thay đổi căn bản, không phải phế vật nữa, nếu thêm Ngũ Hành Thanh Tịnh Liên, sẽ đạt được độ cao nào?
Lòng Tiểu Bàn cũng nóng lên.
Hắn quan sát kỹ hoa sen trong hồ, thất vọng nói:
- Không thấy đài sen, xem ra chưa kết quả. Ngũ Hành Thanh Tịnh Liên kết quả cần bao lâu?
- Không biết, nghe nói Ngũ Hành Thanh Tịnh Liên là loại linh dược vạn năm mới nở hoa, vạn năm mới kết quả. Xem ra chúng đã nở rộ, đài sen cũng đã hình thành, nhưng muốn kết quả thì phải đợi ít nhất trăm năm.
Hàn Ngọc Phượng nói.
- Trăm năm? Quá lâu rồi!
Tiểu Bàn thất vọng nói.
- Đối với chúng ta thì vẫn chờ được!
Hàn Ngọc Phượng nói.
- Nhưng chúng ta không thể để nó ở đây chờ đợi!
Tiểu Bàn nói:
- Trăm năm không ngắn, vạn nhất có người xông vào, thì chúng ta chẳng phải công cốc sao?
- Không có cách nào khác!
Hàn Ngọc Phượng nói:
- Ngũ Hành Thanh Tịnh Liên cần mọc trong Ngũ Hành Tinh Thuỷ, yêu cầu về môi trường rất khắc khe, cần linh khí ngũ hành nồng đậm mới có thể sinh trưởng, nếu không sẽ khô héo. Ngoài nơi này, chúng ta không tìm được chỗ khác cho nó.
...
- Cũng không nhất định, ta có cách cất giữ chúng!
Tống Chung nghĩ đến không gian trong bản mệnh pháp bảo của mình, ngũ hành linh khí bên trong quả thực vô cùng nồng đậm.
- Hả? Ngươi định cất giữ chúng ra sao?
Hàn Ngọc Phượng lập tức kinh ngạc hỏi.
- Chuyện này lát nữa hãy nói!
Tống Chung chỉ vào hồ nước nói.
- Hồ nước này hẳn là Ngũ Hành Tinh Thủy được xưng là tinh khiết nhất thiên hạ! Nghe nói, uống thứ này có thể khôi phục pháp lực trong thời gian ngắn?
- Đúng vậy, chúng đều là ngũ hành linh khí thuần túy nhất ngưng tụ thành, uống vào có thể nhanh chóng bổ sung linh khí đã hao tổn, nhanh hơn đan dược hồi phục linh khí thông thường!
Hàn Ngọc Phượng nói.
- Hơn nữa lượng bổ sung cũng vô cùng dồi dào, một giọt đã đủ cho tu sĩ Trúc Cơ, nhiều hơn là lãng phí!
- Hay quá!
Tống Chung mừng rỡ nói:
- Ta đang lo lắng vì đan dược bình thường không thể nhanh chóng hồi phục pháp lực. Có thứ này, ta hoàn toàn có thể chống đỡ Đại Hồng Chung đồng thời ngự kiếm bay xa vạn dặm, cho đến khi hộ tống các ngươi trở về Huyền Thiên biệt viện!
- Ha ha, vậy chẳng phải chúng ta được cứu rồi sao?
Hầu Tử lập tức mừng rỡ nói.
- Cũng gần như vậy!
Tống Chung nói tiếp:
- Hiện tại việc duy nhất là Ngũ Hành Thanh Tịnh Liên này, chúng ta nhất định phải mang đi!
- Làm sao mang đi được? Chẳng lẽ ngươi muốn nhổ chúng lên trồng vào trong tiểu viện của ngươi sao?
Hàn Ngọc Phượng thắc mắc hỏi.
Đăng bởi | LinhNhi.Epx |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 18 |