169- Chiến thắng, ẩn tàng nguy cơ
Phẩy trên tay máu tươi, Vương Khải nhanh chóng tiếp cận hư không môn.
Tùy tiện nhất kích liền đem toàn bộ yêu thú vừa xuất hiện giết chết, bàn tay khế hấp liền đem toàn bộ khí huyết hấp thụ.
Cảm nhận nồng đậm không gian chi lực từ hư không môn, Vương Khải có chút cảm thán yêu tốc thủ đoạn.
Vì tránh kéo dài sinh biến, Vương Khải nhanh chóng lấy vật liệt bắt đầu vẽ trận văn.
Mấy nửa tiếng thời gian mới có thể bố trí hoàn thành, Vương Khải đứng trên không trung tay bấm pháp quyết kích hoạt trận pháp.
Lên
Trận văn bắt đầu sáng lên, thiên địa chi lực điên cuồng bị lôi kéo, tụ tập lại, bổ sung năng lượng cho trận pháp.
Vương Khải một bên cũng không nhìn rỗi, một hắc cầu nhỏ bé xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Chỉ một chút uy năng tiết ra liền khiến không gian tan vỡ, vạn vật tiếp cận đều bị phá hủy.
Theo năng lượng truyền vào càng nhiều, hắc cầu cũng theo đó biến lớn.
Mới đầu chỉ to bằng đầu ngón tay, sau đó ngày càng lớn dần, cuối cùng to bằng một quả bóng.
Cảm nhận cơ thể suy yếu, Vương Khải đối với một chiêu này rất tự tin.
Khi hắn ngưng tụ hắc cầu thành công, phía dưới trận pháp cũng đã hoàn thành khởi động.
Vương Khải ném hắc cầu về hư không môn, sau đó không chút do dự bắt đầu toàn lực chạy trốn.
Hắn là người hiểu sắp tới nơi này sẽ xảy ra chuyện gì, dù là hắn cũng không nắm chắc có thể an toàn nếu bị dư ba tác động phải.
Hắc cầu tốc độ cũng không quá nhanh, chờ tới gần hư không môn liền mất vài phút thời gian.
Hắc cầu vừa tiếp cận, lập tức hư không năng lượng từ hư không môn đánh tới, muốn đem hắc cầu phá hủy.
Nhưng hư không năng lượng vừa tiếp cận hắc cầu vài mét liền đột nhiên biến mất, cứ như chưa từng tồn.
Hắc cầu không nhanh không chậm rơi xuống, khi cách hư không môn chưa tới nửa mét, trận pháp chuẩn bị nãy giờ cũng đã kích hoạt.
Oanh!
Một vụ nổ to lớn xuất hiện, nhanh chóng nhẫn chìm mấy chục cây số gần đó, một trận bạch quang nhấn chìm hết thảy.
Nhưng bạch quang chưa tồn tại bao lâu liền biến mất, thay thế nó là một hắc quang càng thêm đáng sợ.
Hắc quang xuất hiện cũng không mang tới động tĩnh như bạch quang, nhưng nó so bạch quang càng thêm kinh khủng.
Mỗi nơi hắc quang tiếp cận, tất cả đều bị phá hủy, không gian, nguyên tố, năng lượng,… tất cả đều không tránh thoát khỏi số phận bị hắc quang chôn vùi.
Hắc quang kéo dài gần chục mét liền biến mất, lúc biến mất cũng vô thanh vô thức, không gây ra bất kỳ động tĩnh gì.
Vương Khải cách đó mấy trăm cây số thấy tình hình ổn định, lúc này mới chạy trở về quan sát tình hình.
Chỉ thấy một hố tròn khổng lồ xuất hiện, mọi thứ bên trong đều biến mất, bao gồm để hắn đau đầu không gian môn.
Nhưng Vương Khải vẫn luôn cảm giác có gì đó không ổn, hư không môn dễ dàng như vậy bị phá hủy sao?
Nhưng theo như trước mắt hắn quan sát được, hư không môn quả thật đã hoàn toàn biến mất.
Trầm ngâm vài phút, Vương Khải quyết định rời đi.
Vương Khải một đường chạy tới, khi trở về liền phát hiện chiến trận đã kết thúc.
Khi tìm hiểu mới biết được, khi hư không môn bị phá hủy, yêu thú dường như có cảm ứng, không tiếp tục cùng nhân tộc cường giả dây dưa, lựa chọn chạy trốn.
Để lại một đám yêu thú cấp thấp chưa khai mở linh trí, hoặc có linh trí nhưng không có khả năng chạy thoát.
Vương Khải nghe vậy hơi nhíu mày, nhưng rất nhanh dãn ra, không tiếp tục suy nghĩ nhiều.
Nhân loại giành chiến thắng, đây không thể nghi ngờ chính là tin vui lớn nhất.
Một đám võ giả hưng phấn không thôi, nhao nhao chúc mừng.
Nhưng chiến thắng này cũng không phải không có đánh đổi, trực quan nhất chính là mấy vị lão giả kia.
Vốn sinh cơ đã tận, duy trì được đến hiện tại đều là nhờ vào bí pháp.
Hiện tại cùng yêu thú động thủ, có không ít người không gánh được, hy sinh.
Những lão giả này đều là nhân tộc nội tình, đều là các bậc tiền bối vì nhân tộc không ngại hy sinh.
DIễm nguyệt cùng Việt vương quyết định xây dựng một khu mộ, chôn cất những lão anh hùng này.
Tiếp đó chính là một loạt vấn đề cần giải quyết, Vương Khải đối với chuyện này không hứng thú nên chuồn đi trước.
Tìm một nơi yên tĩnh, Vương Khải lần nữa nếm thử cùng thế giới ý chí câu thông.
Hắn cũng không quên, thế giới ý chí trước đó còn hứa hẹn với hắn.
Hiện tại sự tình xem như giải quyết, vậy thì hứa hẹn cũng nên thực hiện.
Nhưng gọi mãi vẫn không được đáp lại, Vương Khải không thể không hoài nghi, thế giới ý chí là muốn quỵt nợ.
Nhưng hắn cũng không thể làm gì được nó, chỉ có thể đem thua thiệt này nuốt xuống.
Vốn muốn trực tiếp rời khỏi thế giới này, nhưng nghĩ tới hiện tại ở chủ thế giới cũng không có chuyện gì gấp gáp, ở thế giới này lợi dụng chênh lệch thời gian nghiên cứu càng thêm có lời.
Thế là, Vương Khải quyết định tạm thời ở lại.
Hắn hiện tại cũng xem như công thần, có rất lớn danh dự, hướng dụng được không ít tài nguyên.
Vương Khải quyết định lợi dụng những lợi thế này, tiến hành công cuộc bế quan của bản thân.
Nói chuyện này cho Diễm Nguyệt cùng Việt vương một tiếng, sau đó Vương Khải lần nữa bế quan.
Lần này Vương Khải quyết định đem những thiếu sót của bản thân bổ lại, mặc dù không thể cùng võ đạo so sánh nhưng chí ít cũng không thể thua kém quá nhiều.
Vương Khải như một u linh, lần nữa biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Chỉ có một số ít nhân tộc cường giả biết tới hắn đang làm gì, nhưng cụ thể cũng chỉ có DIễm Nguyệt cùng Việt vương.
Theo Vương Khải bế quan, thời gian thấm thoát trôi qua.
Một nhoáng liền hơn 100 năm, nhân tộc trải qua yêu tộc xâm lấn hiện tại đã cường tình trở lại, thậm chí so trước đây càng thêm mạnh mẽ.
Tân sinh cường giả nhao nhao xuất hiện, thay thế vào một số vị trí còn trống chỗ.
Thời gian trôi qua, danh tiếng Vương Khải cũng ngày càng mờ nhạt, đến hiện tại chỉ có những võ giả đời trước còn nhớ đến hắn tồn tại.
Trong một trăm năm qua, có hai người lần lượt đột phá, trở thành võ giả cấp 9.
Nhận tộc hiện tại có thể nói là phát triển không ngừng, võ giả thực lực so với trước đây cũng mạnh hơn.
Nhưng ở một nơi bí ẩn nào đó, một cỗ thế lực tưởng chừng như đã biến mất đang ấp ủ sức mạnh, chờ đợi cơ hội phản công.
Tại một sâu thẳm dưới mặt biến, một con mắt khổng lồ mở ra, con ngươi trần đầy bạo ngược cùng sát khí.
“Nhân tộc, chờ đi, chúng ta sẽ để các ngươi lần nữa nhớ tới yêu tộc kinh khủng”
Một đạo tình ý chí từ đầu yêu thú này phát ra, khiến phạm vi mấy cây số xuất hiện to lớn rung chuyển.
Khí tức kinh khủng phát ra, thình lình là một đầu yêu thú cấp 9, thậm chí nó còn ẩn ẩn muốn đột phá, siêu việt thế giới quy tắc.
Nhưng cuối cùng, nó vẫn không thể thành công, lần nữa bị áp chế.
Mặc dù không cam lòng, nhưng nó biết đây là chuyện không thể làm trái.
Nhưng yêu tộc cũng không phải ăn chay, chỉ như vậy muốn nó chấp nhận thất bại là không thể nào.
Con mắt to lớn lần nữa nhăm lại, nó đang đợi, đợi thời cơ lần nữa ngóc đầu trở lại.
Đăng bởi | balckdragon |
Thời gian | |
Lượt đọc | 12 |