Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

52-Vương Khải khuyết điểm

Tiểu thuyết gốc · 2065 chữ

Vốn tưởng hôm nay thu hoạch nhiêu đây đã là rất khá, nhưng Vương Khải cũng không nghĩ tới môn công pháp cuối cùng lại cho hắn một ngạc nhiên không nhỏ.

Tuy được đánh giá là công pháp cấp 4, nhưng Vương Khải có thể cảm nhận được uy lực của môn công pháp này tuyệt đối không tầm.

Nếu là một môn công pháp hoàn chỉnh chỉ sợ ít nhất cũng là công pháp cấp 7, cụ thể đẳng cấp bao nhiêu hắn cũng không đoán được.

Dù sao cho tới hiện tại phạm vi hắn thôi diễn võ học cũng chỉ là cấp 6, thậm chí một số công pháp cùng võ kỹ cũng chỉ xem như cao cấp.

Dù sao hắn tiếp xúc tầng thứ này không nhiều, chính hắn cao nhất cũng chỉ là võ giả 5 cấp.

Hắn hoàn toàn là dựa vào ngộ tính của bản thân cưỡng ép thôi diễn công pháp cấp 6, nếu so với một số công pháp cùng cấp không thể được coi là đỉnh tiêm.

Đương nhiên nếu cho hắn một đoạn thời gian, thôi diễn những công pháp này đạt tới mức kia hoàn toàn không thành vấn đề.

Chỉ là thoi hắn thấy giai đoạn này vẫn là tập trung lĩnh ngộ áo nghĩa càng nhiều càng tốt, đánh vững căn cơ để bước vào võ giả cấp 7.

Vương Khải rất nhanh chìm đắm trong tham ngộ công pháp, càng tìm hiểu hắn càng cảm thấy môn công pháp này đặc biệt.

Uẩn dưỡng linh hồn, sau đó áp súc thành một viên cầu.Tu luyện đến đại thành viên cầu sẽ lần nữa hóa thành hình, chiến lực tăng vọt.

Tuy nhiên môn công pháp này cũng chỉ có phần đầu, vì thế nếu tu luyện cũng chỉ có thể biến linh hồn thành một viên cầu.

Loại tu luyện này khiến Vương Khải nhớ đến một số tiểu thuyết tu tiên ở kiếp trước, trúc cơ, kim đan, nguyên anh ba giai đoạn.

Môn công pháp này nếu tu luyện đến viên mãn, uy lực tuyệt đối có thể nghiền ép cùng cảnh.

Nhưng đáng tiếc môn công pháp này lại thiếu hụt, hơn nữa thiếu hụt phần quan trọng nhất.

Vì thế từ một môn công pháp ít nhất là cấp 7 hiện tại chỉ là môn công pháp cấp 4, giá trị có thể nói giảm gần 9 thành.

Vương Khải ngược lại đối với môn công pháp này ngược lại cảm thấy rất hứng thú, giai đoạn linh hồn hóa đan ẩn chứa không bí mật.

Đương nhiên hắn cũng sẽ không tu luyện môn công pháp này, dù công pháp này có mạnh tới đâu đi chăng nữa thủy chung cũng không phải là của mình.

Nếu là người khác cũng thôi đi, ngộ tính cùng thiên phú không đủ chỉ có thể đi trên con đường mà tiền nhân đã đi.

Nhưng hắn đường đường là bật hack, nếu không sáng tạo ra một con đường của bản thân cũng quá có lỗi với nhiều hack trên thân như vậy.

Ngoài công pháp tu luyện, 3 môn công pháp này còn ẩn chứa một số võ kỹ tấn công linh hồn tự mang.

Vương Khải từ những công pháp này học tập được không ít kinh nghiệm, đối với linh hồn càng thêm hiểu rõ.

Chờ hắn xuất quan đã là ngày hôm sau, nhìn số công huân của bản thân Vương Khải chỉ có thể lắc đầu thở dài.

Trong vòng một đêm lại trở thành người nghèo, quả thật không nổi hắn tiêu xài bao lâu.

Nhưng đối với lần trao đổi này hắn lại rất hài lòng, chỉ có thể âm thầm phàn nàn.

Hắn hiện tại một nghèo hai trắng, chỉ có thể tiếp tục lên chiến trường tiếp tục giết yêu thú.

Trước khi đi hắn cũng đạo qua một vòng quan sát tình hình của Trương Dũng, thấy hắn không thiếu cánh tay cẳng chân cũng yên tâm rời đi.

Vừa vào chiến trường hắn lập tức phát hiện ra có điều gì đó không đúng, thú triều hôm nay vậy mà có dấu hiệu giảm bớt.

Phải biết thú triều từ lúc bắt đầu đến hiện tại cũng chưa tới nửa tháng, nếu là bình thường chỉ sợ ngắn nhất cũng là một tháng.

Chuyện ra bất thường tất có yêu, nhưng lấy thân phận cùng tu vi của hắn hiện tại cũng không thể quản nhiều chuyện như vậy.

Một người bình thường như hắn có thể phát hiện chuyện này không bình thường, đám cao tầng kia làm sao lại không nghĩ tới.

Nếu như vẫn không có mệnh lệnh điều này chứng tỏ chuyện này vẫn nằm trong tầm kiểm soát, cao tầng dùng tà giáo đánh cờ không phản một tên võ giả cấp 3 như hắn có thể quản.

Hơn nữa hắn cũng có tự tin, dù là xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hắn cũng có thể an toàn thoát thân, nhiêu đó là đủ rồi.

Vừa vào chiến trường, Vương Khải đã không nhịn nổi muốn bắt đầu thử nghiệm một số võ kỹ hắn vừa sáng tạo.

Thế là trên chiến trường xuất hiện một cảnh tượng quái dị, đang đánh đánh tự nhiên có yêu thú đột nhiên mất ý thức ngã xuống.

Thủ đoạn quả thật xuất quỷ nhập thần, không biết người nào ra tay.

Vì quá quỷ dị nên nhất thời dù là nhân loại cũng có chút e ngại, nhưng sau khi xác nhận đến hiện tại vẫn chưa có nhân loại nào bị thủ đoạn này ảnh hưởng đám người mới an tâm.

Một số người chỉ có thể đẩy cho quân đội đây là phát minh ra đồ chơi mới, nhưng một số người có kiếm thức lại không cho là vậy.

Tuy không tu luyện linh hồn, nhưng vẫn có một số người biết trên đời vẫn có một số gia hỏa tu luyện con đường này.

Nhưng biết được vẫn là số ít, dù sao lấy độ khó tu luyện kia, số lượng hồn tu ở một thành thị quả thật là quá ít.

Như hạt cát trong sa mạc, vì thế không nhiều người biết đến cũng là hiển nhiên.

Dù sao giai đoạn trung học nhà trường chủ yếu dạy số số thường thức cùng tu luyện, chủ yếu đánh vững căn cơ.

Sau này lên đại học mới bắt đầu phổ cập những tri thức này, hơn nữa lên đại học cũng chỉ mới 18 tuổi, có thể bắt đầu tu luyện con đường khác nhau.

Dù sao võ đạo là tập hợp các hệ phái khác nhau mà sáng tạo ra, bất cứ phương diện nào cũng có chiếu đến.

Vì thế sau này tu luyện con đường khác, nhưng năm này tu luyện võ đạo cũng sẽ hóa thành chất dinh dưỡng thúc đẩy phát triển, hóa thành chất dinh dưỡng.

Đương nhiên đây chỉ là những người bình thường mới làm vậy, một số gia tộc thế lực từ nhỏ cũng đã bắt đầu kiểm trắc thiên phú, xác định con đường tương lai cho đệ tử nhà mình.

Vì thế người bình thường muốn vượt qua đám đệ tử thế gia, tông môn quả thật độ khó cao không bình thường chút nào.

Thiên phú, ngộ tính, tâm tính không một hạng nào có khuyết điểm, những đệ tử thế gia, tông môn từ nhỏ đã được tu dưỡng dạy dỗ.

Vì thế căn cơ những người này đã cực kỳ vững chắc, loại nhị thế tổ chuyên ức hiếp người khác đương nhiên không thể cùng đám người này so sánh được.

Những nhị thế tổ, suốt ngày ăn chơi bắt nạt người khác kia cùng lắm là đệ tử vòng ngoài, không có thiên phú, tâm tính nên bị vứt bỏ.

Loại người này nếu một ngày bị người giết, chỉ sợ không gây ra chút gợn sóng nào.

Vì thế đến thế giới này hơn 3 năm, Vương Khải cũng chưa từng chứng kiến hay nghe qua có loại người này tồn tại.

Nghĩ cũng đúng, võ giả đều là loại người không sợ trời không sợ đất.

Nếu như trêu chọc nhẹ thì chịu một trận đòn, nặng chỉ sợ mất đi tính mạng.

Dù cho có người trả thù lúc đó cái mạng cũng đã mất, không có kẻ nào ngu xuẩn đến nỗi lấy mạng mình ra trêu đùa.

Dù sao pháp luật đối với chuyện này cũng không quá quản, chỉ cần xác nhận người ra tay thật sự nhận sỉ nhục, người bị sỉ nhục có quyền ra tay giáo huấn.

Đương nhiên nếu gây tới mức giết người, lúc đó sẽ là một thái độ khác.

Nói chung chỉ cần không ra tay giết người, không đánh tàn phế thì võ giả có vô hạn quyền phản kích đối với người khiêu khích bản thân.

Nói đến hiện tại, sau một phen thử nghiệm tấn công linh hồn, Vương Khải tương đương hài lòng.

Hầu như đều là miểu sát, dù cho là yêu thú cấp 4 cũng không nổi lên được chút gợn sóng nào.

Đương nhiên nếu bình thường hắn cũng có thể dễ dàng làm được điểm này, đừng nói là yêu thú cấp 4, dù là cấp 5 hắn vẫn có thể dễ dàng miểu sát.

Tuy nhiên khác với võ giả công kích, có thể nhìn thấy, nghe thấy, cảm nhận thấy.

Có dấu vết mà lần theo, từ đó có thể tránh né.

Hồn tu tấn công là vô hình vô chất, người tấn công là linh hồn, lấy cái gì mà nghe được, thấy được, cảm nhận được.

Vì thế ở giai đoạn đầu hồn tu không chút nghi ngờ chính là bá chủ, dường như đứt gãy nghiền ép.

Dù là tu luyện tới cấp 6, hồn tu vẫn có thể dễ dàng nghiền ép các thể hệ tu luyện khác.

Chỉ khi nào từ cấp 7 trở đi hiện tượng này mới bắt đầu thay đổi, các thể hệ khác mới cùng hồn tu có năng lực ngang bằng.

Đương nhiên nghiền ép cũng chỉ là trường hợp bình thường, nếu như hồn tu để võ tu cùng thế tu thử tiếp cận xem.

Chỉ sợ không kịp phản kích đã bị đám người kia cho lãnh cơm hộp, vì thế không phải hồn tu là vô địch giai đoạn đầu.

Ngoài ra, công kích bằng linh hồn cũng tiêu tốn rất nhiều năng lượng, vì thế hồn tu cũng không thể chiến đấu lâu dài như võ tu cùng thể tu.

Mỗi thể hệ đều có một ưu điểm riêng, vì thế không thể nói thể hệ nào mạnh nhất.

Chẳng qua là hồn tu giai đoạn đầu chiến hơi lớn ưu thế mà thôi.

Vương Khải cũng nhận ra thiếu hụt này, hắn chẳng qua không để ý hơi dùng nhiều linh hồn lực một lất, hiện tại đầu đã ẩn ẩn đau.

Xem ra thủ đoạn này cũng không nên thường xuyên sử dụng, tuy hiệu quả rất mạnh nhưng lại cái được không bằng cái mất.

Dù sao nếu hắn là dùng võ lực đánh ra chiến tích này, chỉ sợ tiêu hao một phần trăm võ lực cũng chưa tới.

Nhưng mà từ đây Vương Khải cũng phát hiện ra khuyết điểm của hắn hiện tại, so với nhục thân cùng võ lực mà nói, linh hồn của hắn có chút yếu.

Đương nhiên nếu so với hồn tu khác mà nói, linh hồn của hắn so với hồn tu cấp 6 càng thêm hùng hậu, ngưng thực.

Nhưng Vương Khải muốn chính là hoàn toàn vượt qua, giảm chiều không gian đả kích chứ không chỉ có nhiêu đó.

Giai đoạn hiện tại còn tốt, nếu như có sai sót gì còn có thể phá đi xây lại.

Nhưng nếu đột phá cấp 7 trở đi, chuyện này chỉ sợ sẽ không đơn giản như hiện tại.

Vì thế trước khi đột phá cấp 7, hắn phải xây dựng ra căn cỡ vững chắc nhất có thể.

Một bộ căn cơ có thể giúp hắn không nhìn cảnh giới vượt cấp khiêu chiến, nghiền ép hết thảy.

Bạn đang đọc Đỉnh cấp thiên phú,xuyên việt vạn giới sáng tác bởi balckdragon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi balckdragon
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.