Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

75-Lung linh tháp tới tay

Tiểu thuyết gốc · 2024 chữ

Song phương xuất thủ liền khiến mọi người trong hoàng cung nháy mắt phát hiện phía này động tính, một đám thị vệ nhanh chóng chạy tới.

Nhưng chưa kịp đám người chạy tới, một âm thanh từ phía trước vang lên, tiếp theo chính là kinh khủng dư ba tàn phía bốn phía.

Một đám tiên thiên, nhất lưu võ giả như người giấy yếu ớt, tất cả đều bị dư ba tác động đả thương.

Nhất là mấy tên tiên thiên cảnh, do tu vi mạnh hơn vì thế tốc độ của những người này là cao nhất

Bình thường tốc độ chính chính là rất lớn ưu thế, thế nhưng hiện tại lại là nguyên nhân khiến bọn hắn kém chút bỏ mạng.

Quảng trường mấy cây số lúc này bị phá hủy không ra hình dáng, mặt đất mấp mô, các kiến trúc xung quanh cũng không may mắn thoát khỏi dư ba tàn phá.

Một bóng người từ trong bụi mù bắn ra, như một mũi tên đâm thẳng vào một đống kiến trúc mới dừng lại.

Không quản lão già kia sống chết, Vương Khải lúc lạnh nhạt nhìn về phía người duy nhất còn đứng thẳng.

‘Ngươi cũng muốn cùng ta so chiêu sao? Yên tâm, ta tuyệt đối không ngại phiền phúc cùng ngươi luận bàn một lát’

‘Các hạ nói đùa, tên tiểu kia đơn thuần là muốn ăn đòn, cảm tạ các hạ không hạ sát thủ. Chỉ cần các hạ có thể giải thích mục đích đến đây của bản thân, chỉ cần không gây hại cho Bạch hổ vương triều ta tuyệt đối sẽ không làm ngăn cản các hạ’

‘Mục đích sao? Ta ban đầu nói rất rõ ràng, ta đến đây là lấy đồ vật của ta”

Nói rồi Vương Khải còn mở bàn tay, một tòa tháp nhỏ đang lẳng lặng xoay chuyển trên lòng bàn tay hắn.

Lão giả thấy vậy ánh mắt hơi co rút lại, tuy không biết tòa tiểu tháp kia là đồ vật gì, nhưng hắn có thể cảm nhận ra nó không tầm thường.

Lúc này hắn cũng có chút khó xử, không biết chuyện này nên giải quyết làm sao cho tốt.

Người trước mắt này quá thần bí, chiến lực càng là một ẩn số, chính hắn cũng không biết có thể đánh bại đối phương hay không.

Càng quan trọng hơn là, nêu hai người tại nơi này giao thủ, hoàng thành chắc chắn sẽ phải hứng chịu thiệt hại nặng nề.

Nếu không thể bắt lại đối phương, chỉ sợ mấy ngày sau Bạch hổ vương triều sẽ phải chịu đối phương trả thù.

Bị một tên lục địa thần tiên nhớ thương là chuyện đáng sợ đến mức nào, chính hắn ở cảnh giới này hiểu rất rõ.

Nhưng nếu cứ như vậy để đối phương bỏ đi cũng không ổn, như thế chả khác nào đang thể hiện Bạch hổ vương triều hèn yếu.

Hơn nữa tòa tiểu tháp này rất không tầm thường, nếu có thể đoạt tới tay chiến lực của hắn sẽ tăng lên rất nhiều.

Nhìn ra được lão giả khó xử, Vương Khải hơi trầm tư suy nghĩ rồi từ trong người lấy ra một bình đan dược.

‘Đây là một viên tông sư đan, chỉ cần ăn nó vào tiên thiên viên mãn sẽ có 6 thành đột phá tông sư, viên đan dược này giá trị chắc hẳn là đủ rồi chứ’

Nghe được đến tác dụng của đan dược, lão già lập tức tâm tư linh hoạt lập tức hiểu ý đối phương đây là cho hắn một nấc thang để leo xuống.

Đang lúc hắn đang tính mở miệng, một âm thanh lần nữa cắt chen ngang.

‘Không được, lão già. Người này thần không biết quỷ không hay đột nhập vào hoàng cung ai biết có âm mưu gì, tuyệt đối phải bắt hắn tra hỏi rõ ràng”

Một thân ảnh từ trong đống phế tích bay ra, trên thân máu tươi còn đang không ngừng chảy xuống, tuy nhiên người này cũng không quan tâm, một mặt địch ý nhìn về phía Vương Khải.

Vương Khải nghe thấy lời này cũng không khỏi cảm khái, lão già này đầu óc quả nhiên không quá thông minh, còn không nhận rõ tình cảnh hiện tại a.

‘Im miệng, chuyện này ngươi không cần quan tâm, trở về dưỡng thương đi”

‘Lão già, ngươi…’

Không chờ hắn nói xong, lão già khi đã một tát đem hắn đánh bay.

Lão già xuất thủ vẫn rất có phân tấc, chỉ là ra tay đánh ngất, không ảnh hưởng tới thương thế trên người đối phương.

‘Nhi tử ngu xuẩn, là ta không có phương pháp dạy con, mong các hạ không cần hắn chấp nhặt’

‘Không sao, chút chuyện nhỏ này ta còn không để ý’

Vương Khải mặt ngoài giả bộ bĩnh tĩnh, nhưng trong lòng cũng có chút kinh ngạc.

Không nghĩ là một nhà này thiên phú đều tốt như vậy, cha là lục địa thần tiên, con trai là tông sư viên mãn.

Không biết còn ông nội, ông cố, con, cháu tu vi lại đến mức nào, không biết có mấy người tu luyện tới lục địa thần tiên cảnh giới.

‘Nếu các hạ đã bài tỏ thành ý như vậy, ta tiếp tục làm khó tỏ ra không biết tốt xấu, nhưng vì an toàn của những người khác, hy vọng các hạ nhanh chóng rời khỏi’

‘Tốt, đa tạ các hạ thông cảm’

Vương Khải nghe vậy cũng chắp tay thi lễ, sau đó xoay người rời đi.

Một cánh cửa không gian đột nhiên xuất hiện, Vương Khải có như thế tự nhiên đi vào.

Chờ Vương Khải đi vào sau, cánh cửa không gian cũng đột nhiên biến mất, cứ như thể chưa từng xuất hiện.

Lão giả chứng kiến cảnh này ánh mắt cũng có chút khiếp sợ, may mắn bản thân còn chưa cùng đối phương giao thủ, nếu không hậu quả chỉ sợ khó mà biết được.

Không gian di chuyển, hơn nữa còn có thể tạo ra cửa để di chuyển nếu không phải là người nắm giữ không gian áo nghĩa trình độ cực cao là không thể dùng ra.

Đối phương có thể làm được, điều này chứng tỏ người này chí ít đã lĩnh ngộ không gian áo nghĩa đạt tới tiểu thành, thậm chí đại thành.

Đối đầu với loại cường giả như vậy, dù là mười cái hắn cũng không là đối phương đối thủ.

Dù là tỉnh lại một số lão già đang ngủ say kia, sử dụng tới một số lá bài tẩy cũng chưa chắc có thể giết chết đối phương.

Dù giết chết được cái giá trả ra cũng quá lớn, quá không có lời, huống hồ còn không thể nắm chắc.

‘Chuyện ngày hôm nay xem như kết thúc tại đây đi’

Để lại một câu nói, lão giả cũng nhanh chóng rời đi. Hắn còn phải nhanh chóng trở về xem xét thương thế tiểu tử kia như thế nào, mặc dù rất bực mình nhi tử không có đầu óc, chỉ suốt ngày tìm phiền toái cho hắn nhưng hắn có thể làm sao đâu, ai biểu hắn cho phụ thân đâu.

Vương Khải từ không gian bước ra, vỗ vỗ trên thân quần áo không tồn tại tro bụi.

Mọi chuyện xem ra là theo hướng tốt nhất phát triển, hắn vốn còn nghĩ chí ít mình sẽ phải cùng lục địa thần tiên cảnh giao thủ vài chiêu thăm dò thực lực đây.

Lung linh bảo tháp cùng bí cảnh thu nhận hoàn tất, chuyện tối nay xem như hoàn mỹ hoàn thành.

Làm hắn bất ngờ chính là không nghĩ tới lần này còn có thể gặp phải người quen, chính là lão già mấy năm trước cùng hắn giao thủ bị hắn treo đánh.

Vương Khải ban đầu còn muốn đổi một cái thân phận, lần nữa đại náo hoàng thành một lần nữa.

Nhưng hiện tại tìm thấy lão đầu kia, xem ra chuyện này còn có chỗ để hắn chui lách.

Lão già này trước đây còn không phải nói chỉ cần tới kinh thành tìm hắn, vấn đề truyền tống trận hắn sẽ giúp mình giải quyết hay sao, hiện tại xem ra cũng là lúc lão già này nên hoàn thành tròn lời hứa.

Nhưng hiện tại hắn mới làm ra động tĩnh lớn như vậy, lần nữa lẻn vào chỉ sợ sẽ bị người nghi ngờ.

Vì tránh hiềm nghi, hắn chỉ đành mượn nhờ nhị hoàng tử năng lượng dùng một lát.

Tìm tới nhị hoàng tử trực tiếp nói ra ý đồ của bản thân, nhị hoàng tử nghe vậy liền lập tức vỗ ngực đáp ứng.

Vương Khải thấy hắn một mặt tự tin cũng yên tâm không ít, dù sao cũng là nhị hoàng tử, muốn gặp mặt một lão già chắc hẳn không thành vấn đề đi?

Nhưng đánh mắt tới rất nhanh, nhìn thấy nhị hoàng tử một mặt xấu hổ, có chuyện nhưng không dám nói Vương Khải cũng ẩn ẩn đoán được chuyện gì.

Quả nhiên, sau một hồi trò chuyện Vương Khải liền nghe nhị hoàng tử thất bại.

‘Lão già kia quả thật quá đáng ghét, ta ân cần muốn hỏi thăm sức khỏe hắn, hắn vậy mà bảo ta cút, đã vậy còn đạp ta một cước’

Nói tới đây, nhị hoàng tử sau mông ẩn ẩn lại cảm giác đau, đối với gia gia mình càng thêm thêm chán ghét.

Nhưng nghĩ tới cái gì, khóe miệng hắn lại lần nữa nhếch lên, có chút hào hứng nói tiếp:

‘Lão già kia không biết cùng ai đánh nhau, cả người đều là thương, xương ngực còn gãy mấy cây, cả người quấn quanh như xác ướp, quả thật là quá đáng đời. Không biết là người nào ra tay, còn sống hay không, nếu còn sống ta phải mang theo lễ vật đa ta hắn”

Vương Khải một bên nghe vậy khóe miệng khẽ rút, gia đình nhà này quả nhiên đủ kỳ hoa.

Lão già kia cũng thôi đi, đối với phụ thân mình một bộ chán ghét, người không biết còn tưởng hai người có thù oán gì đâu.

Đến hiện tại nhị hoàng tử này cũng vậy, đối với gia gia bị người đánh hận không thể mở tiệc mừng chiêu đãi.

‘Vậy không còn cách nào khác nữa rồi sao, ngươi có nói cố nhân mấy năm trước tìm đến, muốn hắn hoàn thành ước định không?’

‘Ta có nói a, nhưng lão già kia kêu không có, hắn mấy năm trước chưa từng hứa hẹn qua cái gì’

Nói đến đây nhị hoàng tử cũng hơi hồ nghi nhìn về phía Vương Khải, không biết đối phương cùng gia gia mình quen biết khi nào, gia gia hắn lại còn hứa hẹn điều gì.

Vương Khải nghe vậy lông mày khẽ nhăn, lão già kia đây là không nhận nợ, muốn lật lọng.

Cũng không đúng, lấy tính cách của lão già kia, muốn làm ra chuyện này cũng không có khả năng.

Hoặc lão tiểu tử không thèm nghe nhị hoàng tử nói đã đem hắn ném ra, hoặc là…. Lão già này quên?

Không thể nào, tu luyện đến cảnh giới này, làm chuyện mới mấy năm đã quên mất được….chứ?

Vương Khải chợt nhớ, mình hình như đôi lúc cũng quên mất một số chuyện lặt vặt, chỉ khi nào tập trung nhớ lại mới đem những ký ức này nhớ tới.

‘Đúng rồi, cửu muội, chỉ cần nàng nguyện ý giúp ngươi, lão già kia chắc chắn sẽ để ngươi cùng hắn gặp mặt’

Đúng lúc này nhị hoàng tử bỗng nhớ tới điều gì, giọng nói tràn đầy mừng rỡ.

Vương Khải nghe vậy cũng chỉ có thể đành đáp ứng, dù sao có cách vẫn còn không có mạnh hơn nhiều lắm.

Bạn đang đọc Đỉnh cấp thiên phú,xuyên việt vạn giới sáng tác bởi balckdragon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi balckdragon
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.