Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

82-Nhập môn khảo hạch 1

Tiểu thuyết gốc · 2147 chữ

Chờ cảnh tượng khôi phục, Vương Khải cùng đám người đã đứng trước một quảng trường rộng lớn.

Cảm nhận nồng đậm linh khí xung quanh, Vương Khải trong lòng không khỏi than, không hổ là đệ nhất tông môn.

Ngũ hành môn nồng độ linh khí so với bên ngoài mạnh gần như gấp đôi, chưa kể đây chẳng qua chỉ là quảng trường bình thường, không biết mấy tòa động phủ chuyên môn tạo ra còn đến đâu.

Đang lúc đám người đang kinh thán nồng độ linh khí ở nơi này, một lão già từ hư không bước ra, lộ luồng uy ấp trực tiếp thả ra khiến đám người ở dưới kém chút ngã quỵ.

Một đám người kinh hãi nhìn về phía lão giả trên bầu trời, dù là Vương Khải cũng không là ngoại lệ.

Bán tiên cảnh, hay còn là võ giả cấp 7.

Đây là lần đầu tiên Vương Khải trực diện với võ giả cấp 7, uy thế kinh khủng này quả nhiên khiến người kinh hãi.

Vương Khải cảm giác hiện tại như có một tòa đại sơn nặng hàng trăm vạn tấn đè nặng lên cơ thể, mỗi một lần cử động đều phải hao phí rất nhiều khí lực.

Ở trong trạng thái này, tốc độ hắn sẽ phải chịu một chút xíu ảnh hưởng, chiến lực cũng sẽ giảm đi.

Chỉ riêng uy áp này cũng khiến võ giả cấp 6 thúc thủ chịu trói, hoàn toàn không có một chút phản kháng.

Vương Khải có thể cảm nhận ra, vừa rồi chẳng qua cũng chỉ là cảnh cáo, nếu lão giả toàn lực thả ra uy áp, một đám tiểu tử ở đây chỉ sợ chỉ sợ sống không tới mười người.

Nghĩ lại cũng đúng, dù sao trong người người ta cất chứa chính là một tiểu thế giới, chỉ riêng sức nặng của nó cũng đủ nghiền chết võ giả cấp 6, chút uy áp này đã là người ta hết sức khống chế.

Dù phát hiện ra bản thân cùng võ giả cấp 7 chênh lệch, Vương Khải cũng không sợ hãi.

Võ giả khi đột phá cấp 7, một thân thủ đoạn sẽ nằm chủ yếu ở tiểu thế giới, nhục thân cùng linh hồn tuy cũng sẽ có một lần thuế biến, nhưng cũng không quá nổi bật.

Chỉ cần có thể cùng tiểu thế giới đối kháng, Vương Khải có tự tin có thể đem thất giai đánh thành đầu heo.

Nhưng hiện tại tiểu thế giới mạnh đến mức nào chính Vương Khải cũng không biết được, vì thế cũng chỉ tự bản thân hắn suy đoán, thôi diễn ra.

Nhìn thấy thành quả của bản thân, lão giả mặc dù vẫn tỏ ra lạnh nhạt nhưng trong lòng cũng âm thầm vì bản thân điểm một cái like.

Quả nhiên chiêu này của lão phu vẫn là tốt nhất, một chiêu thả ra một đám tiểu tử liền lập tức trở nên ngoan ngoãn.

“Khụ, ta tên Kiết Thư, các ngươi cũng có thể gọi ta là Kiết trưởng lão, hôm nay ta tới đây là để trình bày cho các ngươi một số vấn đề cần chú ý, cũng như quy tắc khảo hạch để tử lần này….”

Vương Khải chăm chú lắng nghe, mặc dù hắn gia nhập ngũ hành môn đã là chuyện chắc chắn nhưng bề ngoài cũng không thể để người nhìn ra sơ hở gì.

Nghe một hồi Vương Khải cũng nắm bắt được khảo hạch lần này, khảo hạch có 3 cửa.

Đầu tiên là thiên phú, cùng căn cơ, vị trưởng lão này sẽ thả ra uy áp từ yếu đến mạnh, chống đỡ càng lâu thì xếp hạng càng cao.

Có nhiều người mặc dù bên ngoài là tông sư cảnh, nhưng khi chiến đấu còn không đánh lại một tiên cảnh.

Loại người này tu vi hoàn toàn là dựa vào tài nguyên đập lên, căn cơ phù phiếm, chiến lực cực kỳ yếu kém.

Đương nhiên tiên thiên cảnh muốn đánh bại loại người này cũng rất khó, dù sao còn chênh lệch một cảnh giới lớn đâu.

Nhưng một số thiên tài căn cơ vững chắc, dù chưa đột phá nhưng chiến lực không thua kém bất kỳ tiên thiên cảnh nào.

Ngũ hành môn đương nhiên sẽ không chọn phế vật đệ tử làm đệ tử, bọn hắn cần chính là thiên tài, tài nguyên ngũ hành môn cũng không thiếu.

Đương nhiên vì đảm bảo tính công bằng, mỗi cảnh giới áp lực đều sẽ mạnh yếu khác nhau, chỉ có như vậy mới có thể kiểm tra chính xác ai là thiên tài, ai là phế vật.

Nhưng làm được điều này yêu cầu cực cao khả năng điều khiển, chỉ cần người thả ra uy áp không cẩn thận cũng khiến khảo hạch trở nên mất công bằng.

Nhưng ngũ hành môn phái ra người này, chắc hẳn vị Kiết trưởng lão này chắc chắn sẽ có điều gì hơn người mới có thể đảm nhiệm trách nhiệm này.

Cửa thú 2 chính là khảo nghiệm ngộ tính, một môn võ kỹ, trong thời gian nhất định ai có thể lĩnh ngộ đồng thời có thể thi triển ra xem như qua cửa.

Tốc độ lĩnh ngộ càng nhanh chứng tỏ ngộ tính càng cao, sau khi gia nhập tông môn sẽ càng được ưu ái.

Có người thiên phú không cao, muốn đột phá cảnh giới tiếp theo chí ít cũng cần 10 năm, nhưng người này ngộ tính lại rất cao, đem thời gian 10 năm rút ngắn chỉ còn 4 năm.

Cũng có người thiên phú cực tốt, chỉ cần 3 năm liền có thể đột phá cảnh giới tiếp theo, nhưng ngộ tính người này lại quá kém, cứ như vậy sinh sinh kéo dài tới mười mấy năm sau mới đột phá.

Người trước còn đỡ, thiên tài địa bảo có thể tăng cao thiên phú tuy trân quý nhưng cũng không phải không có, ngũ hành môn càng là có không ít hàng tồn.

Nhưng nếu là người sau, ngũ hành tông cũng chỉ có thể bất lực thở dài, dù sao bất cứ thiên tài địa bảo nào có thể tăng cao ngộ tính nào chỉ sợ vừa xuất hiện đều có thể khiến các đại thế lực ra tay cướp đoạt, giá trị liên thành.

Ngũ hành tông sẽ không vì một tên đệ tử tiền đồ không rõ mà tiêu phí quý giá như vậy tài nguyên, để lại cho các cao tầng tăng cao ngộ tính, đột phá cảnh giới không thơm hơn sao.

Một bên là thiên tài đệ tử tiền đồ chưa biết, còn cần một khoảng thời gian mới có thể trở thành một phương cường giả.

Một bên là cường giả lâu năm, vì ngũ hành môn cống hiến bao nhiêu năm, ai cũng biết nên nghiêng về phía nào.

Cửa thứ 3 ngược lại không yêu cầu thiên phú hay ngộ tính, cửa thứ 3 chính là trung thành.

Dù ngươi thiên phú có cao bao nhiêu, ngộ tính có bao nghịch thiên nhưng ngươi lại là một đầu bạch nhãn lang thì những thứ trên đều có cứt chó.

Không một thế lực nào cho phép một tên bạch nhãn lang gia nhập bản thân, dù người đó thiên phú biết bao kinh khủng.

Sẽ không ai chấp nhận mình tốn hao bao nhiêu tài nguyên, tốn hao bao nhiêu công sức nuôi một đầu bạch nhãn lang, để rồi hắn trưởng thành không những không vì mình làm việc mà còn cắn ngược lại, đối với bản thân xuất thủ.

Nghe nói ngũ hành tông có một môn pháp bảo, có thể phân biệt người này có ý đồ xấu gì khi gia nhập ngũ hành môn hay không.

Cụ thể nguyên lý Vương Khải cũng đành chịu, vì thế hắn đối với môn pháp bảo này cũng hết sức tò mò.

Sau khi trình bày xong một lần quy tắc khảo hạch, Kiết trường lão lúc này mới nhìn một đám tiểu tử hỏi:

“Ta nói như vậy, các ngươi còn có gì thắc mắc không?”

Nhìn thấy đám người đồng loạt lắc đầu, Kiết trưởng lão không nói nhiều, mở miệng nhắc nhở một câu, uy áp của hắn bắt đầu thả ra.

“Cẩn thận”

Oanh!

Đám người lập tức cảm nhận được một luồng áp lực đang đè nặng lên cơ thể bản thân, có không ít người không kịp chuẩn bị có chút khụy xuống.

Mới đầu sắc mặt đám người còn rất thoải mái, nhưng theo thời gian kéo càng dài, sắc mặt đám người càng trắng bệch.

Bắt đầu có người không chịu nổi, ngã xuống mặt đất.

Kiết trưởng lão thấy vậy, dùng tinh thần lực đem những người này kéo ra, vứt sang một bên.

Đây cũng không phải hắn cố ý, chỉ là hắn hiện tại đang toàn lực không chế uy áp của bản thân, không có tinh lực phân tán để sắp xếp tử tể đám người này.

Có thể phân ra một chút tinh lực đem những người này vớt ra xem như đã là hắn cực hạn, còn đâu rảnh quan tâm những người này ra sao.

Vương Khải trốn trong đám người, cũng bắt chước giả ra một bộ cắn răng kiệt lực chống đỡ.

Sau khi nhìn thấy đã có không ít võ giả cấp 5 ngã xuống, trên sân chẳng qua cũng chỉ còn hắn cùng 3 vị hoàng tử Vương Khải cũng thuận thế giả vờ kiệt lực, ngã lăn ra mặt đất.

Nhìn thấy Vương Khải ngã xuống, 3 vị hoàng tử cũng thở ra một hơi.

Bọn hắn cũng sắp đến giới hạn, hiện tại chẳng qua cũng chỉ là nhờ vào ý chí chống đỡ.

Nếu để thua một người bình thường mặt mũi của bọn hắn còn để vào đâu, chỉ sợ sẽ bị hai người còn lại chê cười mấy năm.

Hiện tại Vương Khải ngã xuống, một vị hoàng tử nhất thời chủ quan, tâm thần có chút buông lỏng.

Người này lập tức bị uy áp đè xuống, chỉ có thể không cam lòng bị kéo ra.

Hai bị hoàng tử còn lại cũng không kéo dài bao lâu, lần lượt bị Kiết trường lão kéo ra.

Người còn chống đỡ được là một tên tiên thiên cảnh thanh niên, Vương Khải có thể nhìn ra người này sớm đã đến cực hạn.

Nhưng người này dựa vào kiên cường ý chí cứ như vậy cứng rắn chống đỡ đến cuối cùng, dù là Vương Khải cũng đối với kẻ này sinh ra khâm phục.

Nhiều khi dù là người có thiên phú, ngộ tính tốt cũng không đi xa bằng một người thiên phú ngộ tính thường thường nhưng tâm tính cứng rắn.

Đương nhiên đó là những người kia thiên phú cùng ngộ tính còn chưa đủ mạnh, nếu như là Vương Khải thì chuyện này tuyệt đối không có khả năng xuất hiện.

Để cho đám người gần 1 tiếng nghỉ ngơi lấy lại sức, Kiết trưởng lão từ trong hư không lấy ra vài môn công pháp ném cho đám người.

“Đây là một môn tiên thiên võ kỹ, trong vòng ba ngày người nào có thể đem nó thi triển đến nhập môn liền có thể thông qua”

Đám người nghe vậy sắc mặt cũng hơi thay đổi, tiên thiên cấp võ giả bọn hắn tu luyện cũng không ít, tự tin có thể nắm chắc nhập môn.

Nhưng trong vòng 3 ngày nhập môn, độ khó này cũng có chút cao, đám người không có ai nắm chắc có thể thành công.

Dù sao tùy vào sở trường cùng thiên hướng của mỗi người khác nhau, tốc độ nhập môn võ học có nhanh có chậm.

Nếu người nào phù hợp với môn võ kỹ này, tốc độ nhập môn sẽ giảm mạnh và ngược lại.

Đám người không dám có chút chậm trễ nào, bắt đầu tìm một vị trí thích hợp bắt đầu lĩnh ngộ.

Vương Khải cũng tìm một vị trí hẻo lánh, có chút tò mò bắt đầu quan sát môn võ kỹ này.

Sau một hồi quan sát, Vương Khải ánh mắt có chút cổ quái.

Liền cái này? Ngũ hành môn khảo hạch đơn giản như vậy sao?

Nếu nói đúng ra đây thậm chí không được xem ra một môn võ kỹ, nó cũng chỉ được xem là một môn kỹ xảo.

Một môn kỹ ảo có thể áp súc năng lượng trong cơ thể, khiến mỗi lần ra chiêu uy lực sẽ tăng lên, áp súc càng nhiều thì uy lực sẽ càng mạnh.

Bạn đang đọc Đỉnh cấp thiên phú,xuyên việt vạn giới sáng tác bởi balckdragon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi balckdragon
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.