84-Nhập môn khảo hạch 3
Một nữ nữ dáng người nảy nở một chưởng đánh ra, hỏa diễm bao trùm cả nửa bầu trời trời, tất cả mọi vật tới gần đều bị sức nóng làm cho vặn vẹo, bị đốt thành tro tàn.
Vương Khải có chút bất ngờ nhìn nữ nhân này một mắt, nếu không có gì bất ngờ người này chính là tông chủ ngũ hành môn, chuyên tu hỏa chi pháp tắc.
Một chưởng này khiến Vương Khải đối với hỏa chi pháp tắc hiểu rõ hơn mấy phần, chí ít đỡ đi máy tháng khổ tu.
Phát giác được điều này, Vương Khải kém chút hưng phấn hét lên, mẹ nó cái này đâu phải khảo nghiệm, cái này chính là phúc lợi cục a.
Một vị thanh y nam tử tay cầm trường kiếm, một kiếm chém ra, kiếm khí tung hoành khắp thiên địa, đâm tới tới một chưởng kia.
Kiếm khí chưa tới gần nhưng cũng bị sức nóng làm cho vặn vẹo, kiếm ý cũng bị sức nóng thiêu đốt, chưa kịp giao phong khí thế đã yếu hơn mấy phần.
Những người khác thấy thế cũng không ngồi yên, lập tức ra tay cùng nhau hợp lực đối kháng với một chưởng kia.
Cái gì hỏa pháp tắc, thủy pháp tắc, trọng kiếm pháp tắc một mạch không chút che giấu đều thể hiện ra trước mặt Vương Khải.
Vương Khải như một bọt biển, đem những kiến thức này điên cuồng hấp thụ, không để bỏ sót bất cứ cảm ngộ này.
Theo song phương giao chiến ngày càng quyết liệt, Vương Khải ngộ tính cũng có chút không theo kịp.
Đầu óc hoạt động kém chút đem cơ thể này CPU cho đốt đi, dù sao cơ thể này hiện tại tuy là lục địa thần tiên cảnh giới, nhưng nếu so với cơ thể Vương Khải cái rắm cũng không bằng.
Hơn nữa lấy thị giác của cơ thể này cũng chỉ có thể miễn cưỡng chứng kiến song phương giao thủ một chút hình ảnh, vì thế lãng phí không ít kinh nghiệm.
Vương Khải hiện tại không thể đem thân thể của mình làm vào, trực tiếp quan sát trận đại chiến này.
Sau khi xác nhận thân thể nào sắp không chịu đựng được, Vương Khải cũng không tiếp tục quan sát.
Dù sao nháo thì nháo, gia nhập ngũ hành môn vẫn là mục đích chủ yếu nhất.
Cái gì là chủ cái gì là phụ Vương Khải phân biệt rất rõ ràng, tuyệt không thể để vài chuyện nhỏ thay đổi quyết định.
Vương Khải giả bộ như lúc này mới kịp lấy lại tinh thần, sau đó cầm kiếm liền là xông lên.
Một tên võ giả nhìn thấy thế liền lập tức xông tới nghênh chiến, người này chiến lực vậy mà đạt tới lục địa thần tiên viên mãn.
Theo lý thuyết, lấy kẻ này tu vi cùng chiến lực có thể dễ dàng đem cơ thể này của hắn đánh bại, từ đó khiến hắn rơi vào tuyệt vọng.
Nhưng Vương Khải là ai, mặc dù nếu bàn về chém giết số lần hắn không bằng một số người, nhưng lấy ngộ tính của hắn mỗi lần chém giết đều sẽ có lượng lớn cảm ngộ khiến kinh nghiệm chém giết của Vương Khải tăng mạnh.
Đơn giản so sánh, nếu bình thường một người trải qua chém giết một trận lấy được kinh nghiệm chiến đấu chém giết là 1, thì Vương Khải nhận được chính là 100, thậm chí 1000.
Vì thế kinh nghiệm chém giết của Vương Khải hiện tại đã đạt tới đăng phong tạo cực, dù không cần mở mắt cũng có thể cùng người chém giết.
Cơ thể Vương Khải gần như sinh ra bản năng, đối thủ vừa hoạt động hắn liền có thể phán đoán ra mục đích từ đó lợi dụng, ứng phó.
Cứ như vậy chênh lệch, sinh sinh bị Vương Khải đánh cho có thắng có thua, hơn nữa đây còn là hắn cố tình thả nước, nếu không trong vòng 3 chiêu đã chém đầu đối phương.
Ngộ tính cao chính là ngưu bức như vậy, ngươi không phục?
Gương đồng khí linh cảm nhận được cảnh này có chút sững sờ, không nghĩ mình sắp xếp như vậy đối phương vẫn không rơi vào thế yếu.
Thế là nó lần nữa điều động một tên lục địa thần tiên hướng Vương Khải tấn công, hai đánh một nhất thời thế cục lâm vào nghịch chuyển.
Vương Khải như vũ công nhảy múa trên vực thẳm, không cẩn thận liền sẽ rơi xuống miệng thâm uyên.
Nhưng dù vậy nhưng Vương Khải vẫn sinh sinh chống đỡ được, mặc dù trên người xuất hiện nhiều thương thế, những cũng chỉ là một số vết thương ngoài gia.
Lấy lục địa thần tiên thể chất, những thương thế này chỉ cần vài giây liền có thể khôi phục, còn không được tính là vết thương.
Gương đồng khí linh thấy cảnh này cũng có chút khiếp sợ, người này thiên phú chiến đấu cũng quá đáng sợ đi, dù là theo bản năng điều khiển cũng có thể lấy một địch hai.
Mặc dù đối với người này rất thưởng thức, nhưng hiện tại là khảo hạch, không dung cho nó cơ hội thả nước.
Lại một tên lục địa thần tiền lao tới, gia nhập vào hành hung Vương Khải.
Vương Khải thấy cảnh này khóe miệng co rút, mẹ nó, quá ức hiếp người thành thật, vốn chỉ nghĩ có thể có gan xuất chiến, cùng tông môn cùng tồn vong là được, hiện tại xem ra hắn nghĩ quá đơn giản.
Được rồi! Ta cũng muốn xem các ngươi có thể chỉnh ra cái gì tới.
Thế là Vương Khải không tiếp tục chống cự, bị ba tên lục địa thần tiên cảnh chém thành cái sành, hơi thở hấp hối.
“Tiểu tử, chỉ cần ngươi gia nhập chúng ta, chỉ cho chúng ta bảo khố của ngũ hành môn ở nơi nào, ta tha ngươi một mạng”
Vương Khải nghe được lời này xem như hiểu rõ mục đích, xem ra còn muốn kiểm tra đệ tử thời khắc sinh tử có còn giữ được lòng trung thành với tông môn hay không.
Không thể không nói, cửa thứ 3 này chỉ sợ rất nhiều người sẽ bị loại, rất ít người đứng trước thời khắc sinh tử có thể vẫn giữ được lòng trung thành, nhất là một cái tông môn mình còn chưa gia nhập, không cố một chút cảm tình nào.
Vương Khải bỗng nhớ tới, hình như mới vào đều được cắm một đoạn ký ức, hắn đối với đoạn ký ức này cũng chỉ đọc sơ qua, không có cảm nhận quá nhiều.
Nhưng nếu những người khác bị ký ức này ảnh hưởng, tự cho mình thật sự trải qua những chuyện này đâu, có lẽ độ khó của cửa này cũng không lớn như hắn tưởng tượng.
Nghĩ lại cũng đúng, ngũ hành môn cần chính là đệ tử, cũng không phải tử sĩ, vì thế làm ra khảo nghiệm độ khó cao như vậy cũng là không khả thi.
“Các ngươi nằm mơ đi, tông môn sẽ vì ta báo thù”
Giả theo các nói chuyện của cỗ thân thể nào, Vương Khải nói xong lời này hình ảnh xung quanh liền bắt đầu vỡ nát.
Mở mắt lần nữa, khung cảnh quen thuộc lại xuất hiện trong mắt.
Lúc này hầu hết tất cả mọi người đều đã tỉnh lại, Vương Khải xem như một trong những người tỉnh lại sau cùng.
Những hắn cũng không có lo lắng, dù sao cửa này kiểm tra chính là độ trung thành, trước sau tỉnh lại cũng không quá quan trọng.
Chỉ thấy lúc này đã có không ít người một bộ khổ qua, đắng chát viết rõ lên mặt.
Nhìn ra được, những người này chỉ sợ là không thông qua khảo hạch, bị mất tư cách khảo hạch.
Trong đó Vương Khải còn chứng kiến không ít thân ảnh quen thuộc, thiên phú cùng ngộ tính đều không tệ.
Chờ mọi người tỉnh hết, Kiết trưởng lão lúc này mới từ từ mở mắt nhìn về phía đám người.
“Chúc mừng những người thành công thông qua cửa thứ 3, một lát liền sẽ có người chạy tới vì mọi người giải đáp một số thắc mắc cùng dặn dò một số quy định”
“Còn những người thất bại, lão phu cũng không nói nhiều, chỉ cần các ngươi lần sau thông quan, vẫn có thể trở thành ngũ hành môn đệ tử, hiện tại theo lão phu rời đi đi”
Nói xong, một luồn sức mạnh đem những người thất bại nắm tới lên không trung, Kiết trường lão đối với mấy người gật đầu sau đó thuấn di biến mất, đám người kia cũng theo đó biến mất.
Không còn Kiết trưởng lão tại, đám người lúc này mới to gan bắt đầu cùng những người khác bắt đầu chào hỏi, nói chuyện.
Có không ít người trước đây còn một bộ chảnh chó, hiện tại cũng vui vẻ cùng đám người trò chuyện.
Trước đó bọn hắn cũng không biết được trong đám người có bao nhiêu người thành công vượt qua khảo hạch, nếu không vượt qua cùng người này làm bạn không phải rất mất mặt.
Hiện tại những người ở đây đều đã thông qua khảo hạch, sau này đều là sư huynh đệ của nhau, những người này đương nhiên không tiếp tục bài giá đỡ.
Vương Khải cùng thất hoàng tử là đối tượng bị nhiều người lôi kéo nhất, hai người biểu hiện mọi người đều nhìn rõ ràng, đều có thể đoán ra hai người này sau này chắc chắn sẽ không tầm thường, hiện tại không kết giao còn chờ tới lúc nào.
Vương Khải cùng thất hoàng tử đều là tay già đời, trải qua bao nhiêu sóng gió, cách đối nhân xử thế đương nhiên là một bộ một bộ.
Đúng lúc này, Vương Khải cảm nhận được có đồ vật đang tiến lại gần, vội vàng nhìn sang.
Đám người thấy thế cũng tò mò nhìn sang, lúc đầu không có phát hiện gì, chỉ toàn thấy sương mù lượn lờ, như không gian tiên cảnh, ngoài ra không còn gì khác.
Nhưng rất nhanh một đồ vật to lớn xuất hiện, từ sương mù dần dần xuất hiện.
Đám người nhìn thấy cảnh này cũng kinh hãi không thôi, còn tưởng xảy ra chuyện gì.
Nhưng cũng có một số người thân phận bất phàm, có thể nhìn ra đồ vật trong sương mù là cái gì.
“Mọi người không cần lo lắng, nếu ta đoán không nhầm thì đây là phi không thuyền, là một kiện pháp bảo hiếm có trên đời, đây chắc hẳn là người của ngũ hành tông tới đón chúng ta”
Một bị hoàng tử bước ra, đối đám người mỉm cười giải thích.
Quả nhiên khi nghe tới lời này, tuy đám người còn có chút sợ hãi nhưng cũng cũng xem như ổn định lại tâm thần.
Cự thú không lò từ sương mù xuất hiện, dần dần thể hiện ra bản thể của nó.
Đúng như lời của bị hoàng tử kia nói, đây chính là một cái phi hành thuyền, chẳng qua là kích thước có chút lớn hơi quá mức mà thôi.
“Mẹ nó, cái này không kém gì một cái chiến hạm rồi đi”
Vương Khải thấy cảnh này cũng không nhịn được, trong lòng chửi bậy.
Phi hành thuyền đi tới một khoảng cách liền dừng lại, một đạo ánh sáng từ trên thuyền bay xuống, hóa thành một cái bạch y nam tử.
Bạch y nam tử quét mắt một vòng, khi nhìn thấy bên trong cái 2 vị nữ tử ánh mắt hơi dừng lại nhưng rất nhanh rời đi.
“Các vị sư đệ, tại hạ Bạch Phong, các ngươi có thể gọi ta là Bạch sư huynh”
Đám người nghe thế cũng không hàm hồ, chắp tay thi lễ
“Bạch sư huynh”
Bạch Phong nghe thấy vậy khóe miệng không nhịn được nhếch lên, trong lòng thoải mái thăng thiên.
Mẹ nó, cuối cùng lão tử cũng không cần suốt người phải gọi người khác sư huynh, hiện tại lão tử cũng là sư huynh, cũng có sư đệ.
Đăng bởi | balckdragon |
Thời gian | |
Lượt đọc | 44 |