86-Đột phá Lục địa thần tiên
Vương Khải lại gần cầu thang tầng thứ 6, hơi cảm nhận một chút cường độ liền biết được hắn có thể dễ dàng phá hủy bước lên tầng thứ 6.
Nhưng Vương Khải cũng không tính làm như vậy, hắn hiện tại vừa mới nhập môn, còn chưa làm rõ ngũ hành môn là tông môn như thế nào.
Chờ xác định được cách hành sự của ngũ hành môn, Vương Khải lúc sau lại thể hiện ra thiên phú cũng không muộn.
Có được ngũ hành môn toàn lực ủng hộ, tin tưởng Vương Khải rất nhanh có thể xây dựng tiểu thế giới thành công, bước lên trở thành bán tiên cường giả.
Tìm tới một môn công pháp cùng võ kỹ Vương Khải cho là khá thú vị, rất nhanh hắn nói chuyện này cho Khương lão.
Khương nghe tên hai môn võ học Vương Khải muốn đổi thì có chút nhíu mày, mở miệng khuyên bảo.
“Tiểu tử, ta khuyên ngươi tốt nhất không nên tu luyện hai môn võ học này, uy lực mặc dù rất lớn nhưng độ khó lại cao đến quá đáng, nếu không phải có cực cao ngộ tính cả đời cũng khó nhập môn”
Vương Khải nghe vậy đối với Khương lão hơi chắp tay thi lễ, cười trả lời:
“Cảm tạ Khương lão chỉ bảo, ngài là không biết, ta ngộ tính còn tính có thể, vì thế mới đường đột chọn hai môn võ học này tu luyện”
Nghe Vương Khải nói vậy Khương lão cũng không tiếp tục khuyên bảo, hắn nhắc nhở cũng là nhất thời thiện tâm, nghe hay không hắn cũng không quan tâm, huống hồ người ta là trải qua suy tính mới đưa ra lựa chọn, lão già như hắn chỉ cần làm đúng nhiệm vụ của mình là được rồi.
Khương lão hư không lấy ra hay môn võ học, ném cho Vương Khải.
Vương Khải cầm hai môn võ học trong tay, chắp tay thi lễ liền cáo từ rời đi.
Trở về căn phòng của bản thân, Vương Khải rất nhanh thu xếp xong xuôi.
Đồ đạc gì ngũ hành môn đều đã chuẩn bị đầy đủ, Vương Khải cũng chỉ việc xách đồ vào ở.
Vương Khải vừa vào nhà không lâu, bỗng nhiên có tiếng gõ cửa.
“Không biết sư đệ có ở bên trong hay không, sư huynh có chút chuyện muốn nhờ”
Vương Khải nghe vậy thì mỉm cười, quả nhiên hắn đoán không sai, phiền phức xem ra là tìm tới cửa.
Nhưng Vương Khải cũng không chút lo lắng, đi tới mở cửa.
Người trước mặt là một năm tử, thân hình có chút thấp bé, chí ít trong đám người luyện võ 1 mét 7 là có chút thấp.
Nhìn thấy Vương Khải xuất hiện, người kia liền bắt đầu dò xét, ánh mắt đảo tới đảo lui không chút kiêng nể.
Vương Khải thấy thế hơi nhíu mày, trầm giọng hỏi:
“Không biết vị sư huynh này tìm tới ta là muốn nhờ gì, nếu có thể ta sẽ hết lòng giúp đỡ”
“Haha, cũng không có gì khó khăn, ta tới chẳng qua là muốn mượn ngươi hai tấm lệnh bài đổi công pháp, ta hứa sau này thành công sẽ gấp đôi trả lại.
Vương Khải nghe vậy mặc dù đã sớm đoán trước, nhưng hiện tại nghe người này nói cùng cảm giác vô sỉ không thôi.
Phải biết hai tấm lệnh bài được phát cho đệ tử mới nhập môn là không có giới hạn, ngươi có thể đi tới tầng bao nhiêu liền có thể miễn phí đổi công pháp của tầng đó, giá trị cực kỳ quý giá.
Hiện tại lại có người muốn mượn dùng, hơn nữa sau này thành công sẽ trả lại, chó nó mới tin.
Hơn nữa vừa vào liền muốn đòi hỏi, chỉ có bánh vẽ không cho một chút chỗ tốt, đây chẳng khác nào là đang vũ nhục trí thông minh của người khác.
“Không có, ta đem đổi võ học rồi”
Vương Khải lạnh nhạt trả lời, đối với loại người này hắn cũng mất hứng thú diễn kịch.
“Không thể nào, các ngươi vừa trở về ta liền đứng chờ, làm sao lại nhanh như vậy được”
Tên nam tử nhỏ con kia nghe vậy liền lập tức không tin, lập tức phản bác.
Ầm!
Vương Khải không muốn lãng phí thời gian với loại người này, lập tức muốn đóng cửa nhưng bị một bàn tay cản lại.
“Sư huynh, ngươi đây là ý gì” Vương Khải thấy thế lạnh lùng nhìn đối phương.
“Sư đệ, đừng cho mặt mũi mà không biết điều, ngươi có biết ta…..”
Ầm!
Nam tử thấp bé chưa kịp nói xong, Vương Khải đã trực tiếp một đá ra.
Đối phương chưa kịp phản ứng, bị một cước đá bay, trên không trung còn phun mấy ngụm máu, rớt xuống mặt đất còn thổ ra vài ngụm máu.
“Ngươi, ngươi vậy mà dám đối với ta động thủ”
Nam tử thấp bé có chút khó tin nhìn về phía Vương Khải, khuôn mặt không biết do tức giận hay bị nội thương đưa tới.
“Ngu xuẩn”
Vương Khải thấy thế thì bỏ lại một câu, sau đó quay người đóng cửa.
Hắn cũng không lo lắng chuyện này chọc ra sẽ thế nào, dù sao bản bút ký kia Vương Khải cũng không phải đọc cho có.
Vương Khải biết chuyện này nếu chọc tới chấp pháp điện bên kia, hắn cùng lắm bị răn dạy vài câu, sau đó phạt một chút tài nguyên là cùng.
Nhưng người kia sẽ không chỉ có như vậy, bắt chẹt mới vào đệ tử đã là không đúng, hiện tại không những bắt chẹt không thành công còn bị đánh.
Chuyện này nếu bị chọc ra, tên kia không chỉ bị phạt lượng lớn tài nguyên, mặt mũi trong tông cũng bị mất sạch.
Huống hồ tên kia là chặn cửa nhà hắn, Vương Khải ra tay phản kích hoàn toàn hợp lý, không hề vi phạm bất cứ quy định nào.
Đây chính là biết quy tắc chỗ tốt, nắm rõ quy tắc trong lòng bàn tay thì mới có thể tìm ra kẽ hở để luồn lách, đem lại chỗ tốt cho bản thân.
Còn sau chuyện này có phiền phức gì hay không? Vương Khải biết đương nhiên là sẽ có, hơn nữa chỉ sợ rất nhanh sẽ tìm tới.
Dù sao tiểu đệ bị người đánh, làm đại ca không ra mặt người này cũng đến làm đầu.
Nhưng Vương Khải cũng không quá lo lắng, người tới cùng lắm là lục địa thần tiên cảnh giới, trước đó khảo hạch cửa thứ 3 hắn cũng từng thể hiện ra sức chiến đấu của bản thân, hiện tại có thể miễn cưỡng cùng đối phương giảo thủ cũng là điều có thể hiểu được, đúng không?
Nhưng làm Vương Khải bất ngờ là mấy ngày tiếp theo vẫn không có ai tới cửa tìm phiền toái, điều này ngược lại khiến hắn có chút đề phòng.
Không sợ đối phương đánh tới cửa, chỉ sợ đối phương trong bóng tối âm thầm lên kế hoạch ngáng chân.
Mặc dù không thương tổn đến Vương Khải, nhưng khiến khiến hắn buồn nôn.
Chủ đánh một cái, ta không đánh lại ngươi chẳng lẽ còn không thể buồn nôn chết ngươi.
Đối thủ loại này Vương Khải rất không muốn dụng phải, vì thế hắn quyết định ra tay trước được trước.
Thay vì bị động cùng đối phương giao thủ, sao lại không chủ động đánh tới, đánh cho đối phương không kịp trở tay.
Nhưng khổ nỗi Vương Khải hiện tại trong tông môn không quen biết một ai, không có người nào để tìm hiểu tình báo.
Cuối cùng Vương Khải chỉ đành bỏ lại suy nghĩ này, thành thành thật thật chờ đối phương tìm tới cửa.
Không tiếp tục quan tâm tới những chuyện vụn vặt, Vương Khải chìm đắm trong bế quan tháng ngày.
4 tháng sau, hôm nay linh khí bỗng nhiên trở nên mỏng manh, có không ít người đang tu luyện liền cảm giác được điều này.
Cùng lúc đó, Vương Khải trốn sau một ngọn núi, khí tức trên thân đang không ngừng tăng vọt.
Răng rắc
Một âm thanh vang lên, bình cảnh làm khó không biết bao nhiêu thiên tài bị Vương Khải dễ dàng phá vỡ, thành công bước vào lục địa thần tiên cảnh giới.
Khôi phục lại khí thế của bản thân, Vương Khải không kịp cảm nhận thực lực sau khi đột phá liền lập tức chuồn đi.
Sau vài giây, một nam tử từ hư không bước ra, cau mày nhìn xung quanh.
“Chạy thật nhanh, không biết là tiểu tử nào đột phá, làm sao lại chọn nơi này, quả thật cũng quá hồ nháo đi”
Nam tử có chút tức giận, tông môn có phòng bế quan, dùng cho đệ tử bế quan sắp đột phá.
Người này vậy mà không sử dụng, hơn nữa còn chọn tới một nơi hẻo lánh, linh khí mỏng manh như vậy đột phá.
Chẳng may xuất hiện chuyện gì, không đột phá thành công còn là nhẹ, chỉ sợ lúc đó là toàn thân bị phản phệ, kinh mạch bị phá hủy trở thành một phế nhân.
Phải biết bất cứ lục địa thần tiên cảnh đệ tử đều là tài sản quý giá của tông môn, đều có tư cách trở thành nội môn đệ tử.
Nếu thiên phú cao hơn, được một vị trưởng lão nào để ý thu làm đệ tử liền sẽ trở thành chân truyền, thừa hưởng y bát của đối phương.
Có thể nói, đệ tử nội môn có khả năng đột phá bán tiên cảnh, thì đệ tử chân truyền có 90% có thể đột phá bán tiên, trở thành thực quyền trưởng lão, địa vị cao quý.
Sau khi cố gắng men theo dấu vết tìm kiếm mấy lần không thành công, nam tử cũng có chút cau mày.
Hắn đường đường bán tiên cảnh giới, vậy mà không thể tìm được một tiểu tử vừa đột phá lục địa thần tiên cảnh, nói ra chỉ sợ sẽ để người cười rụng răng.
Nhưng mặc kệ nam tử dùng bao nhiêu thủ đoạn, một chút dấu vết cũng không tìm ra.
Nam tử chỉ có thể từ bỏ, quay người bước vào hư không rời đi.
Vương Khải sau khi chạy khắp nơi, lưu lại một số thủ đoạn lừa gạt, đề phòng có người theo dấu vết tìm tới mới an tâm trở về phòng của mình.
Cảm nhận năng lượng, thân thể, linh hồn đều có sự tăng trưởng gần như gấp đôi,Vương Khải cũng không nhịn được mỉm cười.
Sau bao nhiêu ngày cố gắng tu luyện, nuốt không biết bao nhiêu tài nguyên hắn cũng thành công đột phá.
Hiện tại Vương Khải hắn chỉ cần tu luyện đến viên mãn chi cảnh, sau đó chính là tìm kiếm cơ hội đi vào ngũ hành bí cảnh.
Ngũ hành bí cảnh muốn tham dự chí ít phải là nội môn đệ tử, hơn nữa còn phải trải qua tranh tài mới có tư cách cầm được vé vào cửa.
Vương Khải hiện tại ngay cả nội môn đệ tử cũng không phải, đương nhiên là không có tư cách đi vào.
May mắn cho Vương Khải, ngũ hành bí cảnh mỗi 50 năm sẽ mở ra một lần, lần mở sắp tới chính là 3 năm sau.
Đối với người khác, 3 năm cùng lắm đủ để đột phá một tiểu cảnh giới, đem một môn võ học luyện tới đại thành.
Nhưng đối với hắn, 3 năm đầy đủ thời gian để hắn đem lục địa thần tiên cảnh giới tu luyện tới viễn mãn, sáng tạo vài môn võ học, luyện chế một số đan dược cần thiết.
Đăng bởi | balckdragon |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 38 |