Mở Đầu
“Thiếu gia, mau tỉnh lại”
“Mau tỉnh lại đi thiếu gia, đừng có chìm vào giấc ngủ nữa”
Tên tôi là Senjou Raiden, bố mẹ tôi đặt tên Raiden vì lúc đang sinh gặp ngay bão còn kèm sấm chớp rất nhiều, nhưng bạn bè và bố mẹ thường gọi tôi là “Senjou”.
Tôi hiện tại là học sinh năm hai trung học đã được chuyển trường về Nhật để trải nghiệm cuộc sống mà tôi yêu thích, tôi cũng đã chuyển đến Nhật cũng chỉ có vài ngày nên cũng chưa biết nhiều thứ ở xung quanh, với lại căn nhà mà tôi đang ở cũng được bố mẹ đã mua và để tôi ở một mình.
Dạo gần đây giấc ngủ của tôi thường bị làm phiền bởi giọng nói rất xa lạ không biết từ đâu, nó xuất hiện mỗi khi tôi ngủ đều liên tục lập lại “thiếu gia mau tỉnh dậy”. Thật chất tôi không biết giấc mơ của giọng nói có thật hay không?Tôi cũng đã cảm thấy bất lực không biết làm thế nào nữa, nhưng tôi cố gắng không nhớ và hiện tại cũng đã ổn giấc mơ như thế gần đây cũng đã ít xuất hiện.
Tôi đang từ từ rời khỏi nhà trong khi vẫn còn say giấc ngủ.
Đang đi một lúc thì đột nhiên vai của tôi cảm giác có ai đó vỗ vào.
“Senjou có phải là cậu không?”
Cơ thể tôi liền cứng đờ lại vì từ lúc nhập bạn bè tui rất ít cũng chưa quen biết ai nhiều, nhưng tôi có thể cảm giác rằng giọng nói này có một chút hưng phần và vui vẻ.
“Cậu biết tớ sao?”
Tôi xoay người lại thì thấy một cậu trai trẻ rất đẹp trai với mái tóc vàng ngắn, có một đôi mặt xanh và một nối ruồi dưới mắt trái. Cậu mặc đồng phục học sinh nam của Học viện Kuoh, bao gồm một chiếc áo blazer đen có điểm nhấn màu trắng bên ngoài áo sơ mi trắng, dài tay với dải ruy băng đen trên cỗ áo, quần đen phù hợp
và giày công sở màu nâu.
Tôi biết cậu khi vừa mới nhập học đã có nghe đồn học viện có một học sinh nam rất đẹp với mái tóc vàng và cũng chiếm giữ tất cả trái tim của học sinh nữ ở học viện tên là Kiba Yuuto.
“Isaiah, không biết cậu còn nhớ không?”
“Cậu là Isaiah, không thể nào!”
“Lúc nhỏ chúng ta đã từng bị bắt cóc”
Sau khi nghe câu này tôi đã im lặng một lúc vì Kiba đã nói đúng lúc nhỏ tôi đã bị bắt cóc bởi một tổ chức thần bí, bọn chúng đã thực hiện các thí nghiệm vô đạo đức trên người trên trẻ em. Những ký ức mơ hồ đó tôi đã cố gắng quên đi chỉ nhớ những ký ức lẻ tẻ không đáng được nhắc đến vậy mà hiện giờ một người được cả học viện và học sinh nữ được xem là hoàng tử trong lòng họ và cũng chính là bạn ban đầu bị bắt cóc cùng tôi.
“Tớ không nghĩ rằng là cậu ở đây đấy, Senjou”
“Ừm, tớ cũng không nghĩ rằng cậu chính là đứa bé đó đấy”
Tôi mỉm cười vì có thể biết một trong những người bị bắt vẫn còn sống sót đứng trước mặt tôi với một cái tên khác.
“Hiện tại thì tớ đang học lớp 2-B, có vẻ nhưng lớp này có một nhóm mà vô số học sinh nữ ghét thì phải mà còn được biết đến với cái tên “Bộ ba biến thái”, thật không tớ lại vô lớp thú vị như vậy đó”.
Kiba nghe vậy trên khuôn mặt vẫn có nụ cười, sau đó liền nhìn tôi.
“Sau khi tan học không biết cậu có thời gian rảnh không?”
“Có, có chuyện gì sao?”
“Tan học xong gặp cậu ở câu lạc bộ kiếm đạo nha”
“Ừm, tớ sẽ đến”
Có vẻ như là Kiba muốn tôi đến câu lạc bộ kiếm đạo để tham quan hoặc có thể giao lưu một trận vì tôi cũng đã từng học qua kiếm đạo, không biết vì sao Kiba lại nói ra vậy lẽ nào nhìn tôi ở bên ngoài biết đến kiếm đạo.
Sau một lúc vừa đi vừa nói chuyện cùng Kiba thì cũng đã đến ngôi trường mà tôi theo học.
Học viện Kuoh.
“Tớ đi trước đây Kiba, hẹn gặp lại”
“Hẹn gặp lại”
Cả hai chúng tôi đều vẫy tay tạm biệt.
Tôi có một lý do để đăng kí ngôi trường này là để có một cô bạn gái, mục tiêu của tôi là phải có bạn gái nên đã đến ngôi trường này.
Tôi bước vào lớp rồi ngồi xuống ghế.
Xung quanh lớp vẫn đang ồn ào, tôi không để ý đến nhưng có một cuộc trò chuyện rất thú vị và tôi cũng xoay đầu sang chỗ phát ra trò chuyện đó.
“ Issei, đĩa porn tao cho mày mượn thế nào? Nó thật tuyệt đúng không?
Cái tên đầu hói đang nói chuyện với khuôn mặt rất vui vẻ tên là Matsuda, thoạt nhìn qua nhìn thì hắn trong như một dân thể thao nhưng mà hắn lại một trong ba tên biến thái trong trường và nghe đâu là hắn có biệt danh là “Biến Thái Đại Sư” và “Nhục Dục Thiên Nhãn”
Còn người đang ngồi trên ghế mà Matsuda đang nói chuyện cũng thuộc trong bộ biến thái tên là Hyoudou Issei, cậu ta có mái tóc ngắn màu nâu nhọn với hai lọn tóc ngắn sau đầu và đôi mắt nâu nhạt.
“Hmm, sáng nay gió rất to có phải không? Cảm ơn trời, tôi đãcó thể nhìn xuyên thấu quần chíp của các cô gái.”
Cái tên tiếp theo cái tên đeo mắt kính đã nói ra như thế đã xém làm tôi cười ra tiếng vì mức độ không xấu hổ như thế và có tên là Motohama là người cuối cùng trong bộ ba biến thái, tên này mắt kính cứ như có thể nhận
biết số đo ba vòng của bất kì cô gái nào và khi gỡ kính ra thì năng lực của giảm xuống.
Biệt danh của hắn là “Dục Tâm Kính” và “Tam Hoàn Thần Cơ”, tôi phải nể ai đã đặt ra những biệt danh độc đáo như thế này.
Nghiêm túc mà nói chuyện đí học nếu không có cuộc trò chuyện như vậy sẽ mất đi thú vị, dù gì trong người của tôi cũng yêu thích con gái nếu nói mà không mức độ dâm dê thì đó là xạo, chỉ là không có mức độ mặt dày với
nói ra nhưng ba đứa đó.
“Tao có một vài hàng ngon đây.”
Matsuda lấy trong cặp ra các tạp chí và cái đĩa phim đồi trụy và lên bàn của Issei một cách không do dự.
“Á á á!”
Có một tiếng thét nhỏ từ một cô gái ở bên trong lớp.
Tôi có thể nghe được những từ chửi và những câu nói khiếm nhã như “~ Lũ bệnh hoạn” và “Chết đi, bọn súc vật!”
“Câm đi! Đây là thứ tiêu khiển của chúng tôi! Phụ nữ và trẻ em không nên nhìn vào và hãy cút đí! Không là tôi sẽ “hấp diêm” hết tất cả các người trong suy nghĩ của tôi!”
Một lời phát biểu đầy bệnh hoại của Matsuda, làm cơ thể tôi run lên và cả khuôn mặt bắt đầu đỏ bừng lên liền lấy bàn tay phải bịch miệng tôi lại để không phát ra tiếng cười.
Nhưng cho dù làm thế nào đi nữa tôi cố gắng kìm chế nhưng chưa được thì đột nhiên cả người tôi lạnh buốt cảm giác như đang có người nhìn tôi với ánh mắt sắc bén, tôi ngước nhìn lên nhìn thấy là một cô gái với mái tóc
dài màu nâu và cốt một dây màu đỏ sau đuôi tóc và có đôi mắt màu nâu, cô ấy có tên là Murayama cũng là bạn nữ mà tôi quen biết.
“Cuộc trò chuyện của bọn bọ rất vui mà làm cậu cười sao, Senjou-kun”
“K..Không có, c..chỉ là”
Tôi không biết giải thích như khi nhìn thấy cô ấy nhắm mắt lại còn mỉm cười lấy nhìn tôi, làm cho tôi áp lực vô hình đè nặn lên.
“Cậu hiểu lầm rồi, Murayama hôm qua tớ xem phim hồi nãy nhớ lại nên có chút mắc cười thôi”
“Thôi tớ tạm tin cậu đó, tốt nhất cậu đừng chơi với bọn họ không tốt đâu”
Murayama sau khi nói liền lấy hai ngón tay chỉ vào trán tôi làm tôi hơi nghiên về sau một tý.
Trong lúc mà tôi đang nói chuyện với Murayma thì bộ ba bên đó cũng đã nói tới chuyện khác mà lúc thì Issei nhắc tới tên của một cô gái hỏi Matsuda và Motohama có nhận biết đên Yuuma-chan mà Issei nhận biết hay không.
Tôi đang suy nghĩ thì đã bị Murayama lôi về thực tại, tôi nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy có vẻ không hài lòng về chuyện gì đó.
“Cậu phiền lòng về chuyện gì sao, Murayama?”
“Đồ ngốc, Senjou”
Tôi thật không hiểu cô ấy đang nghĩ gì nữa, tôi không làm gì đã bị cô ấy kêu tôi đồ ngốc rồi.
“À mà không biết tan học cậu có rảnh không”
“C..Có, có chuyện gì sao?”
Hình như tôi nghe được giọng của cô ấy run lên thì phải nhưng mà hãy gác lại đi.
“Tan học làm phiền cậu chỉ mình đi đến câu lạc bộ kiếm đạo nha Murayama”
Tôi chấp tay cúi đầu thanh khẩn, mà lúc tôi cúi đầu xuống thì không sắc mặt đang ửng đỏ của Murayama chuyển sang giận dữ liền cốc đầu vào tôi làm cho tôi ôm đầu xuống khuôn mặt dựa vào bàn.
“Hừ, tan học cậu đợi tớ”
Murayama rời đi chỉ để lời nói liền lại chỗ ngồi có vẻ như sắc mặc của cô ấy không tốt lắm, trong lúc đi thì cô ấy thì thầm nho nhỏ mà tôi không thể nghe được.
“Đồ ngốc, đồ ngốc Senjou”.
Khi tôi nhìn sang nhóm bọn Issei thì đang thấy Issie đang ngồi thẩn thờ đang suy nghĩ gì đó, có phải đang suy nghĩ đến chuyện mà liên quan Yuuma mà cậu ta đã nhắc hay không.
Sau giờ ra chơi, từ cửa sổ lớp ở trong hành lang tôi không thể rời mắt khỏi cô ấy, người đang đi trong hành lang của lớp.
Cô ấy có một mái tóc đỏ thẫm. Một thần tượng của trường có một vẻ đẹp không thể nào là của con người. Sự mảnh mai và cân đối của cơ thể không như của các cô gái Nhật Bản mà tôi đã nhìn thầy.
Dĩ nhiên, cô ấy không phải người Nhật giống như tôi, mọi người nói cô ấy đến từ Bắc Âu mà còn tôi đến từ Nga.
Tôi có dòng máu giữa Nga và Nhật nét khuôn mặt tôi có phần đẹp đây chỉ là nói sự thật tôi rất ít tiếp xúc nên việc kết bạn ở đây còn chưa thuận lợi.
Có vẻ như cô ấy nhập học ở đây là do một phần công việc của gia đình cô.
Ai cũng sẽ nguyện dâng hiến trái tim mình sau khi chứng kiến vẻ đẹp tuyệt vời của cô ấy và kể cả tôi cũng như thế.
Rias Gremory cô ấy học năm ba và là đàn chị của tôi.
Tôi nhận ra rằng tất cả mọi người đều đang nhìn cô ấy kể cả nam lẫn nữ. Bộ ba biến thái cũng đang nhìn chăm chú cô ấy.
Một cơn gió nhẹ thổi qua mái tóc cô trong khi mọi người vẫn đang nhìn.
Mái tóc nhẹ nhàng hạ xuống hông cô rồi lại bị gió thổi một lần nữa. Nó trông như khung cảnh bao quanh cô là màu đỏ như màu mái tóc cô ấy.
Làn da tuyệt đẹp của cô, nó trắng như tuyết, thật nổi bật
Đẹp
Chỉ có từ đó mới có thể diễn tả được cô ấy trong một từ. Đó là từ duy nhất có thể nói lên sự chính xác cô ấy.
Đột nhiên cơ thể lại phát nóng trong người, kèm thèm cơn đầu nhẹ thứ đáng sợ mà tôi có thể nghĩ lúc này nó lại đến.
“Giết….thiếu gia mau giết cô ta”
“Không thể để cô ta sống được, hãy mau thức tỉnh và cầm lên giết cô ta”
Chỉ những lời nói rất mà đã tôi sợ hãi sau lưng tôi đã chảy mồ hôi không thể kiểm soát được, nhưng ánh mắt của cô ấy đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Làm cho tôi sợ hãi liền muốn rời khỏi nơi đây, cô ấy nhìn tôi một lát rồi mỉm cười liền rời khỏi và có vẻ như cô ấy cũng đang Issei và mìm cười.
Tôi cảm thấy có lỗi với một người dịu dàng như vậy, không ngờ trong suy nghĩ và cả lời nói đáng sợ đó đều muốn hại chết cô ấy.
Đăng bởi | Sayurin2 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 11 |