Trò Đùa Kinh Dị
Hạ Vi lần mò đi trong bóng đêm, đôi chân loạng choạng nhích từng bước. Gặp phải một vật gì đó phát ra tiếng động, nó nhận ra đó là đàn piano. Vi chậm chạp ngồi xuống ghế, một tiếng đàn du dương, một giọng hát trong trẻo cao vút vang lên nghe thật cảm động lòng người... The sun'll come out tomorrow Bet your bottom dollar that tomorrow There'll be sun
Just thinking about tomorrow Clears away the cobwebs and the sorrow 'Til there's none When I'm stuck a day that's gray And lonely I just stick out my chin and grin And say, oh The sun'll come out tomorrow So ya gotta hang on till tomorrow Come what may Tomorrow, tomorrow I love ya tomorrow You're only a day away Tomorrow, tomorrow I love ya tomorrow You're only a day away. (Tomorrow - Annie OST) Khi nó hát xong, nghe thấy tiếng nói: "Cậu cũng còn tâm trạng để hát nữa há" "Nãy...Cậu nãy giờ vẫn ở đó hả?" "Ờ. Sao?" "Lúc...nãy... tôi kêu mà cậu không trả lời" "Cậu...Cậu sợ đấy à?" - Nguyên dè đặt hỏi. "Chỉ lúc nãy thôi...Bây giờ thì hết rồi" "Cậu nói không sợ ma với bóng tối" "Đó...chỉ là trường hợp có người bên cạnh thôi. Lúc một mình tôi mới sợ"
]
"Cậu hát trong tâm trạng lo sợ?" "Ờ...ừ...Làm vậy tôi bớt sợ hơn" Nghe điệu bộ của nó cũng đủ biết bây giờ nó sợ sệt cỡ nào. Thấy nó hung dữ vậy mà cũng có khi nó như ''con thỏ xin cáo tha mạng''. Làm hắn không khỏi buồn cười. "Hahaha..." - Hắn không nhịn được. Đây là lần thứ 2 Nguyên cười nhạo nó, nó hậm hực: "Gì nữa đây?" "Không gì" - Khôi phục lại vẻ lạnh tanh vốn có thường ngày. "Cạch" - Cánh cửa nhẹ nhàng hé ra. Cả 2 đồng thời nhìn ra cửa. Hạ Vi lật đật chạy ra xem nhưng chỉ thấy cánh cửa đã được mở, còn lại không thấy một bóng người. Khả Nguyên cũng bước ra. Vi lẩm bẩm: "Lạ thật đấy" Nhìn sang Nguyên, bắt gặp ánh mắt kỳ hoặc của hắn, nó gọi: "Hey!" Hắn không có phản ứng. "Hey! Hey! Hey!" Tiếp tục sự nghiệp im lặng. "Hú 3 hồn 9 vía Hoàng Khả Nguyên trở về" - Vi gần như là hét lên. "Cậu làm trò gì vậy?" "Nãy giờ tôi kêu cậu đó. Suy nghĩ gì nhập tâm thế?" - Nó tò mò. Hắn không để ý đến lời của nó, bỏ lên lớp. Hạ Vi mới sực nhớ ra cái bụng đang đói cồn cào. Phóng nhanh xuống căn tin với tốc độ tên lửa. "May quá! Còn 5 phút nữa. Ăn kịp rồi!" - Nó thầm nói.
Về đến nhà, nó uể oải lết lên giường, móc điện thoại ra. "An nhon ha sê dô" - Giọng nữ lảnh lót vang lên. "Ân ơi! Tao mệt quá hà!" "Ế ế...Mới đi học có 2 ngày mà than trời thở đất gì rồi? Đừng nói là...mày nhớ tao nhe" "Bớt giỡn đi! Tao kể cho mày nghe nè. Đảm bảo tin giật gân luôn á" "Nói đi cưng! Chị nghe nè" "Thằng cha hách dịch hôm chủ nhật là bạn học cùng lớp với tao" "Ồ! Ngạc nhiên chưa. Mà mày sướng quá còn gì. Được ngắm trai đẹp miễn phí mệt gì chứ?" "Đồ mê trai! Chuyện này hot hơn nữa nè. Hôm nay Quốc Anh chuyển vào lớp tao." Ân: "..." "Ê! Ê! Đầu dây bên kia ới! Có nghe không đấy? Trả lời mau mau!" "Chuyện này cũ rít rồi. Trừ mày ra ai cũng biết hết." "Cái...cái gì? Biết hết luôn á?...Con quỷ kia! Vậy mà mày không báo trước 1 tiếng để tao chuẩn bị tâm lý. Hức!". Rồi nó kể lể tiếp: "Sáng nay tao lại bị nhốt trong phòng nhạc" "Vi! Mày có sao không? Ai đưa mày lên phòng y tế?" - Giọng của Ân nửa thật nửa đùa. "Tế cái đầu heo của mày á. Trù ẻo tao là mày lên ''bàn'' ngồi trước đó nghe cái con kia" "Chứ hôm đó chả phải Quốc Anh bế mày lên phòng y tế đó sao?" "Đó là tại vì tao ở 1 mình. Hôm nay thì 2 mình lận" "Who?" "Là thằng cha hách dịch đó đó" "May hén. Không có cậu ta chắc mày xỉu trong phòng thần không biết quỷ không hay rồi" "Mắc mớ gì xỉu chứ" "Mày...khi đó mày có sợ không?" "Sợ...Sợ muốn khóc đi được. Lúc mà cậu ta ngủ ấy. Tao tưởng là còn mình tao trong phòng. Lại còn bị cúp điện nữa chứ, tối thui như cái địa ngục trần gian vậy. Híc!" "Thôi thôi..Đừng sợ nữa nha! Chị Ân thương Vi nhiều nè" "Ờ...Vi không sợ nữa được chưa chị Ân ''êu vấu''?" Nó và Ân đều cười vang lên. Nhưng, trong lòng mỗi người đều tự biết. Rằng, chuyện đó vẫn chưa hề nguôi ngoai... Đường phân cách thời gian Dòng hồi ức... "Hạ Vi! Cậu mang đồ hóa trang ra nha! Nó ở trong phòng nhạc á" - Bạn lớp trưởng phân công việc cho Vi để chuẩn bị lễ hội hóa trang của trường. "Ờ". Vi nói rồi đi thẳng lên phòng nhạc. Nó bước vào, liền nhìn thấy khoảng 7,8 bộ đồ hóa trang nằm trên một chiếc bàn. Nó cầm lấy rồi ra cửa, bỗng ''cạch'' một tiếng , cánh cửa bị đóng chặt lại. Vi vội đặt đồ xuống đất, kéo cánh cửa thật mạnh nhưng không tài nào mở được. Đèn trong phòng đột nhiên bị tắt ngóm đi. Nó giật mình quay phắt lại thì một tiếng nhạc piano rùng rợn vang lên. Những ánh đèn màu xanh, đỏ, tím, vàng chớp nháy liên tục. Xuyên qua những ánh đèn, nó có thể nhìn thấy được, vô số các sinh vật lạ lùng ở mọi ngóc ngách trong căn phòng. Đó là ma, là quỷ, hay là yêu quái? Ma trơi, ma nữ, ma cà rồng, còn có những con hình thù kỳ lạ đáng sợ, còn có những con màu sắc lòe loẹt nhưng chẳng đáng yêu tẹo nào. Con thì đứng, con thì ngồi, trườn, bò, lăn, lết, nằm ngặt nghẽo trên mặt đất, nằm vắt vẻo trên bàn,...đủ mọi tư thế. Mặt mày con nào con nấy đều máu me bê bết, có con bị chặt đầu hoặc là cụt chân, cụt tay, bị lòi ruột, lòi mắt, hoặc là mặt mũi nát bấy nhày, hoặc là mất nửa thân dưới, mất nửa thân trên,...vân vân và mây mây. Hạ Vi đứng hình ngay tại chỗ. Đầu nó lúc này quay mòng mòng, ngã sõng xoài trên mặt đất, bất tỉnh nhân sự. Trong cơn hôn mê, nó chỉ loáng thoáng nghe được tiếng ai gọi tên nó. Còn có tiếng trách mắng và tiếng chửi rủi. Khi tỉnh lại, nó mới biết được chân tướng của trò đùa quái ác này. Mặc dù vậy, nhưng sau này mỗi khi nhớ về cảnh tượng đáng sợ đó, nó lại có cảm giác buồn nôn không tả nỗi. Nó trở nên sợ bóng tối trong phòng nhạc, cũng không dám bén mảng đến gần khu vực phòng nhạc. Nó hận, nó hận bọn người đó lắm! Nó hận đến mức muốn róc xương lột da họ, băm họ ra làm trăm triệu mảnh quăng cho ma ăn, muốn đánh họ bằm dập để ba má nhìn không ra. Muốn lắm, nó muốn lắm nhưng mà...nó chẳng thể làm gì được. Nó cũng sợ lắm, rất rất là sợ. Nên kể từ đó chẳng một ai dám nhắc lại chuyện đó trước mặt nó, kẻo chọc nó lên cơn thì không ai gánh nổi được hậu quả...
Truyện Đồ Hách Dịch! Đừng Hòng Mà Yêu Tôi! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | Cẩuca |
Phiên bản | Convert |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |