Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rốt cuộc là nguyên nhân gì (2)

Phiên bản Dịch · 1071 chữ

Chương 45: Rốt cuộc là nguyên nhân gì (2)

Ầm!

Thân thể hắn lại rung mạnh một lần nữa.

Mặc dù Huyền Thiên Kiếm Cương của hắn không bỏ qua bất kỳ con bướm màu xám nào bay tới, nhưng trong lúc xoắn nát tất cả hồ điệp, vô số luồng sức mạnh thần thức tấn công vào thức hải của hắn, giống như vô số cây kim đen ghim thẳng vào trong đầu hắn.

Thân thể hắn lại va mạnh vào vách tường màu đen của Đạo Cung một lần nữa, chỉ là bây giờ không giống như đụng vào một vách sắt, mà bị một loại sức mạnh nào đó đẩy thẳng ra khỏi Đạo Cung.

Thần hồn ý thức của hắn lập tức kết hợp lại với thân thể.

Đùng!

Hắn ngã rầm xuống trận bàn, đau đớn lăn lộn như một con cá mất nước, liên tục thở dốc.

Hai tay của hắn không biết đã nắm lấy đầu mình từ lúc nào, thậm chí móng tay còn đâm vào da đầu của mình. Dù vậy, nỗi đau trên cơ thể cũng không thể so sánh với sự đau đớn còn sót lại trong thần thức.

Trong toàn thân thể của hắn, giống như có vô số kim thép ghim vào, còn có rất nhiều đôi tay vô hình đang xé rách thần thức của hắn.

Khoảng chừng mấy hơi sau, hắn mới có thể hít vào một hơi không khí trong lành đầu tiên, sau đó phát ra một tiếng gào như dã thú bị thương.

Sau khi có lượng lớn nguyên khí tươi mới từ trong ngực và bụng khuếch tán ra, cảm giác mát mẻ tràn ngập toàn thân, thân thể hắn mới ngừng đau đớn, chậm rãi bình phục lại.

Luồng khí mát mẻ kia đến từ chút dược lực cuối cùng Thanh Tịnh Hoàn Thần Đan vừa tiêu tan.

Loại đan dược này được gọi là Vũ Tự Cấp ở Tiểu Ngọc Châu, nữ tu áo đen kia gọi là linh đan cấp năm. Loại đan dược này thậm chí có thể tăng cường thần thức của tu sĩ Kim Đan, vậy mà chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã bị hắn luyện hóa hoàn toàn.

Vương Ly toát mồ hôi lạnh.

Thời gian của cuộc đấu pháp lần này ngắn hơn tất cả những lần trước, nhưng lại làm cho hắn cảm thấy sợ hãi nhất.

Tên tu sĩ áo xám này lại dùng phương thức chiến đấu kiểu cảm tử.

Trước đó, hắn có thể cảm thấy mỗi một gã tu sĩ áo xám đều có ý muốn sống sót.

Giống như là những tu sĩ áo xám này cũng không ý thức được thân thể của bọn họ trong mắt Vương Ly đã là một con quái vật tàn tạ.

Dường như bản thân bọn họ chỉ là bị mắc kẹt trong trận chiến này, xem Vương Ly là đối thủ nhất định phải chiến thắng.

Cho nên hắn mới có chút hoài nghi, có phải đây là sự sắp xếp của pháp tắc Thiên Đạo hay không, phía đối diện kia cũng là một tu sĩ còn sống đang độ kiếp.

Vì sao hôm nay tên tu sĩ này lại muốn đồng quy vu tận với hắn?

Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì?

Chẳng lẽ là do bị hai câu hỏi kia của hắn kích thích?

Chẳng phải chỉ là nói nếu không thì mọi người ngồi xuống nói chuyện một chút thôi sao?

Chỉ là như vậy liền muốn đồng quy vu tận?

Cái đồ bệnh thần kinh!

Đồ thần kinh.

Nữ nhân thần kinh.

Lữ Thần Tịnh!

Mặc dù đầu Vương Ly vẫn còn đau như sắp nứt ra, nhưng trong đầu hắn lại lập tức xuất hiện bóng dáng xinh đẹp của sư tỷ mình.

Hắn hồi tưởng lại, vẫn cảm thấy có quá nhiều điểm đáng ngờ đều chỉ thẳng sư tỷ của mình.

Lần này lần đầu tiên hắn va chạm với Đạo Cung của mình.

Theo lý thuyết, Đạo Cung trong cơ thể mình là từ ý chí tinh thần hóa thành, hẳn cũng chỉ là một bộ phận sức mạnh thần thức của hắn, nhưng khi thật sự va chạm phải, đúng ra thì đều là sức mạnh thần thức của hắn va chạm, vậy làm gì có phân chia mạnh yếu.

Nếu Đạo Cung cũng là hình người.

Vậy hắn hộc máu, Đạo Cung cũng phải hộc máu, đồng thời bị thương mới đúng.

Nhưng trong lúc độ kiếp vừa rồi, khi thân thể hắn va vào vách tường Đạo Cung, cái loại cảm giác cứng cỏi không thể phá hủy này làm cho hắn cảm thấy cả hai không cùng một cấp độ.

Sự mạnh mẽ của Đạo Cung này, thậm chí làm cho hắn có một loại cảm giác bị đại đạo vô tình nghiền ép.

Bây giờ hồi tưởng kỹ càng lại, hắn thậm chí cảm thấy trong Đạo Cung kia có một ý chí khổng lồ mà mình không thể chống lại.

Hắn thậm chí còn hoài nghi, sự hình thành của Đạo Cung này, bao gồm cả tu sĩ áo xám bị kéo vào chiến đấu khi mình thăng cấp đều là do ý chí khủng bố này làm ra.

Hắn nhịn không được mà hoài nghi ý chí này đến từ Lữ Thần Tịnh.

Nhưng hắn hiểu Lữ Thần Tịnh rất rõ, lại cảm thấy sức mạnh thần thức của Lữ Thần Tịnh cũng không thể so sánh với ý chí kia.

Cuối cùng lại chui vào ngõ cụt, không giải quyết được mà còn loạn hơn.

Nhưng dù là vậy, trùng hợp ngẫu nhiên như vậy dường như cũng quá nhiều.

Lúc Lữ Thần Tịnh thanh tỉnh quả thực là sự kết hợp giữa vẻ đẹp và trí tuệ, tính kế lại vô cùng khôn khéo.

Trong mười mấy năm qua, hắn nhận được rất nhiều lợi ích, đều là kết quả khi mà Lữ Thần Tịnh tỉnh táo tính toán tỉ mỉ.

Kế hoạch dùng Âm Lôi Tán đổi lấy Thanh Tịnh Hoàn Thần Đan lần này cũng là do một tay Lữ Thần Tịnh vạch ra.

Mấy ngày trước, bọn họ biết được trong chợ Hắc Thủy có người bán ra một viên linh đan như vậy, rơi vào trong tay người quen của bọn họ là Mạnh Tịch Khung.

Bạn đang đọc Độ Kiếp Chi Vương (Dịch) của Vô Tội
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi H.vân_hy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.