Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 2090 chữ

Phủ Cô Linh Thanh Đồng Sơn Trang ở phía tây của thành phố, là một Phủ rất to đẹp có tiếng ở ngoài miền Bắc, đệ tử theo Phủ đó có đến hàng trăm người. Nghe đâu Cô Linh lộ Căn từ sớm, khi mười chín tuổi là đã phát Căn Đồng ra ngoài, hễ Cô nói ai chết, người đó rồi chỉ mai mốt là đi, hễ bệnh nặng đến đâu Cô nói sống, thì bệnh sẽ khỏi được. Thế rồi Cô cũng yêu đương và lập gia đình, nhưng thời gian đầu chẳng sao, thời gian sau thì Cô bắt đầu gặp phải nhiều chướng ngại, hễ cứ yêu ai thì thường sinh ra việc không đến được với nhau, rồi thậm chi còn mang bệnh trong thân. Cô và gia đình lo lắng lắm nhưng ban đầu không biết là có Căn bên thánh, nên đến cửa chùa Chân Hòa nhờ các thầy xem giúp, bấy giờ thầy trụ trì của chùa là hòa thượng Đại Minh nhìn được ra Căn số của Cô Linh, liền bày cho Cô đến xin thầy làm lễ trình Căn, từ đó Cô Linh nương theo Tứ Phủ. Có đêm nằm mơ thấy có vị Tiên Thánh mặc đồ xanh nhung rất đẹp về rỉ tai nói nhỏ cho Cô hầu theo Phủ Thượng Ngàn, thì sẽ trọn đời được sống yên lạc viên mãn, còn nếu biết mà không ra hầu thì sẽ phải sống khổ sở nhục nhã không để đâu cho hết, vậy là Cô làm lễ Trình Căn, gia nhập Tứ Phủ, theo hầu Phủ Thượng Ngàn. Qua thời gian dài thử thách, Cô Linh mở Phủ Sơn Trang, thờ Phủ Thượng Ngàn trong Tứ Phủ. Cô cũng là người xinh đẹp, lại tốt số, được trên cho lộc để làm việc, thường làm các việc Gọi Hồn, chữa bệnh, Sát Vong, làm rất linh, rất được việc, nên chúng sinh từ khắp mọi nơi hay đổ về hỏi việc, đâm ra lúc nào cũng bận rộn với công việc lu bu. Lâu lâu Cô lại tổ chức Hầu Thánh, đi lễ khắp các cửa đền Phủ trong ngoài, đi từ thiện trong ngoài khắp mọi miền cả nước, nên quanh năm không việc này thì việc kia, hiếm khi Cô rảnh rỗi. Tiền tài vật chất danh vọng chẳng bao giờ thiếu thốn thứ gì, gia đình trong ấm ngoài êm đủ đầy, được nhân gian kính trọng lắm. Cô Linh giữ mối quan hệ tốt với chùa Chân Hòa ấy là nhờ cái công thầy trụ trì năm xưa chỉ cho lối đi đúng, lại được các bạn Đồng Đạo, Đồng Hữu yêu mến bởi lẽ tính Cô hiền hòa, xởi lởi, biết trước biết sau, nên kể cả ngoại đạo đều quý lắm.

Hôm nay Phủ Cô Linh làm lễ Hầu Đồng, từ sớm các đệ tử đã đi lại chật kín cả gian Phủ của Cô, khi Diệu Thiện cùng Chân Như và Lệ đi tới được Phủ ấy thì không còn chỗ mà đứng, len chen mãi mới vào được trong gian hè thì lễ lại đã đang bắt đầu mất rồi.

Bấy giờ Diệu Thiện lấy trong túi ra một Lá Bùa, đoạn dán lên một thân cây trồng trong gian hè của Phủ, nói:

- Phu nhân hãy nghỉ ngoài này, chừng nào xong việc thì tôi đưa vào.

Kinh Tâm liền bay thoát ra, nhập vào cây đó, Chân Như hỏi:

- Vì sao không để Vong Thánh Cô cùng vào? Em tưởng Thánh Cô chỉ không vào được chùa thôi?

Diệu Thiện nói:

- Nơi Phủ đền người ta là chốn linh thiêng, người ta đang làm Vấn Hầu Đồng*, chớ có nên xâm phạm tới, Kinh Tâm lại là người ngang bướng thô lỗ, nếu xảy ra sự gì thì việc hỏng mất.

Nói rồi cùng với hai cô gái bước qua gian hè, đi vào trong Phủ.

(*Vấn Hầu Đồng: là nghi thức không thể thiếu trong lễ của Tứ Phủ, đây là nghi thức nhằm giúp con người giao tiếp với các vị Thần Linh thông qua Ông Đồng, Bà Đồng, nhằm phán truyền, diệt tà ma, chữa bệnh, ban phúc, cứu khổ cứu nạn. Khi Thần Linh nhập vào người Hầu Đồng thì người đó không còn là mình nữa mà là hiện thân của vị Thần nhập vào người họ. Người đứng giá Hầu Đồng nói chung gọi là Thanh Đồng, người nam gọi là Cậu hoặc Ông Đồng, người nữ gọi là Cô hoặc Bà Đồng, Cô Linh Sơn Trang là người nữ tham gia vấn Hầu Đồng như thế, nên là Thanh Đồng. Là người làm con dân hầu cho nhà Thánh, bắc ghế cha ngồi, bắc ghế mẹ ngự, nên còn gọi là Giá Đồng. Do một Vấn Hầu Đồng diễn ra vô cùng tốn kém nhiều công của nên hàng năm tùy vào điều kiện, chức sắc và năng lực, người Thanh Đồng có thể mở số lượng Vấn Hầu Đồng nhiều hoặc ít, nhưng tối thiểu cần phải có hầu khai điện trước khi làm việc, hầu tạ điện, trả lễ, trả mã sau khi làm việc, hầu khai xuân, hầu cuối năm. Nay Diệu Thiện Tiên Sinh chọn đúng ngày Phủ người ta mở Vấn Hầu Đồng mà đến cũng là do Tiên Sinh đã có chủ ý từ trước, muốn dò xét xem thực lực của Cô Linh Sơn Trang khi làm việc ra sao trước khi kí thác việc của mình, Cô Linh Sơn Trang đã có tiếng từ lâu nhưng Tiên Sinh là người cẩn trọng nên làm thế, chứ chẳng phải có ý nghi kị.)

Bấy giờ ngay trước cửa hè để vào chính điện đã có đầy người ngồi, lê la ra cả ngoài hè, Tiên Sinh và hai cô gái không tài nào vào trong được, chỉ đứng sát ở thềm cửa mà ngó vào.

Lệ lần đầu tiên đi xem Hầu Đồng, nhìn thấy cảnh bên trong thì giật cả mình…

Người đứng người ngồi la liệt. m thanh nổi tưng bừng…

Ngay chính giữa điện là ban thờ Tứ Phủ, trên bày mũ vua cha, mũ quan, dưới bày bốn ngàn vàng hoa, bốn màu tượng trưng cho bốn Phủ lần lượt như sau: thứ nhất, đỏ là màu của Phủ Thiên: thứ hai, xanh là màu của Phủ Nhạc Thượng Ngàn, thứ ba, trắng là màu của Phủ Thoải, thứ tư, vàng là màu của Phủ Địa. Ngoài ra còn có kèm theo bốn ngàn vàng Cô cũng có bốn màu cùng với bốn mâm lễ, trên mâm bày biện trứng, lược, quạt, thuốc lá, khăn mặt, khăn Phủ,…

Kế bên dưới mũ hàng quan là sáu bài vị sáu màu, gồm có năm màu đỏ, xanh, trắng, vàng, tím tượng trưng cho Ngũ Vị Tôn Quan*, còn một bài vị màu hồng tượng trưng cho bản mệnh.

(*Ngũ Vị Tôn Quan: năm ông quan lớn, năm vị thần chỉ đứng dưới Mẫu.)

Dưới bàn hầu có bày mũ hia, ngựa nhỏ là đồ dùng của năm vị quan ấy.

Kế đến lại thấy xung quanh công đồng bày ngựa đỏ của Thiên Phủ, voi vàng của Địa Phủ, thuyền rồng trắng của Thủy Phủ, bốn tòa sơn trang bốn màu mỗi tòa có hình chúa bà ngồi trên bệ, hai hình chầu cầm quạt chầu vào mười hai hình Cô (thập nhị Cô), một thuyền nhỏ, một bè nhỏ, một thoi nhỏ, một núi giùm, một ngàn vàng đại, một ngàn vàng Cô, mười hai bộ hải sảo.

Kế nữa lại tháy rắn đỏ, rắn xanh, rắn vàng, hình người ba đầu trắng, năm hình nguười trong đó có bốn màu Tứ Phủ và một Màu Bản Mệnh*.

(*Màu Bản Mệnh: màu hồng dùng cho quan tuần về chứng hình bản mệnh và hóa theo đàn mã.)

Kế nữa lại thấy ba tòa chúa bói, để xin lộc bói, nhỏ hơn tòa sơn trang.

Có hình quan lớn triều Trần, Đức Ông Đệ Tam, Nhị Vị Vương Cô, Cô Bé Cửa Suốt, Cậu Bé Cửa Đông. Rồi có ngựa triều Trần, tráp áo màu đỏ, một ngàn vàng thiếc. Một thuyền rồng cô bé cửa suốt màu đỏ, tráp áo một ngàn vàng đỏ, một ngựa cậu bé cửa đông màu đỏ, tráp áo một ngàn vàng đỏ, năm ngựa quan lớn, tráp áo năm màu, năm ngàn vàng năm màu, ba ông hoàng cưỡi ngựa, tráp áo, ba ngàn vàng ba màu trắng, xanh, tím cho các Ông Hoàng Ba, Hoàng Bảy, Hoàng Mười, năm hình màu cho năm Cô Cô Đôi, Cô Ba, Cô Sáu, Cô Chín, Cô Bé, năm ngàn vàng cho năm Cô. Hai hình cậu, ngựa cho cậu, vàng hoa cho cậu ba, cậu bé*.

(*các Ông Hoàng, các Cô, các Cậu hay về chứng lễ Hầu Đồng.)

Cùng với vô vàn quần áo cho chúng sinh và tiền lẻ vãng sinh, một vài ngàn cho tới đồng tiền năm ngàn cũng có, lại có cùng với đó vô vàn những văn sớ nhiều không kể hết…

Trong nơi chính điện lại có nhiều người nghệ sĩ hát Chầu Văn, bấy giờ đang hát Điệu Cờn.

(*Chầu Văn: là loại hình ca hát nghệ thuật cổ truyền của dân tộc việt nam, đây là hình thức lễ nhạc dùng trong Đạo Mẫu Việt Nam, xuất xứ từ vùng đồng bằng Bắc Bộ. *Điệu Cờn: Chầu Văn có nhiều điệu và tiết tấu như là: bỉ, miễu, thống, phú bình, phú chênh, phú nói, phú rầu, đưa thơ, đọc vãn, dọc, cờn, hãm, dồn… Cờn là tiết tấu dùng để ca ngợi sắc đẹp của các vị nữ thần, cờn được lấy theo dây lệch, nhịp đôi, có thể hát theo dây bằng nhưng hầu hết là hát kiểu dây lệnh vì trong kiểu này có sự biến hóa.)

Cảnh tương, quy mô, người ra người vào, lời văn đưa hát, nói cười huyên thuyên, thực là cảnh đặc sắc ở trên đời bút thường không thể lột tả được, ai theo Huyền Môn mà chưa một lần được chứng kiến lễ Hầu Đồng thì quả là khiếm khuyết chưa biết trong nhân gian có nghi thức đặc sắc và quy mô được đến nhường ấy…

Bấy giờ cả ba người lập tức bị thu hút bởi người ở ngay chính giữa điện, đó là một người nữ xinh đẹp tuyệt vời, đang khoác lên mình áo bào màu xanh lá cây, tuốt gươm ra múa, người ấy tuy là nữ nhưng mang tính chất quý phái, hùng dũng như chiến tướng chiến thần, lại trông có nét nhân từ phúc đức.

Chân Như trỏ tay vào người ấy mà rằng:

- Anh Diệu Thiện, kia là Cô Linh Sơn Trang đang Nhập Đồng đó.

Diệu Thiện hỏi:

- Cô đang Hầu Giá* nào về, mà sao uy nghi cao quý được đến nhường ấy là cùng…

(*Giá: đại khái là vị trí tượng trưng cho một vị chức sắc trong Tứ Phủ, thì gọi là giá. Trong Tứ Phủ có rất nhiều vị thần quan, thánh, mỗi người họ về nhập vào người Thanh Đồng mang một sắc thái khác nhau, có người nhu mì hiền thục, có người, hùng dũng uy nghi, có người hút thuốc uống rượu, có người múa gươm luyện kiếm, người Thanh Đồng đang Nhập Đồng biểu thị được hết các sắc thái của họ, các chức sắc trong Tứ Phủ có rất nhiều, nhưng thông thường, xét các vị quan, chầu bà, Cô Cậu hay về thì người ta phải hầu khoảng ba mươi sáu giá hoặc hơn, mỗi khi hầu xong và đổi sang giá khác, người Thanh Đồng pháp chủ phải thay đồ lễ mặc ứng với giá ấy, nên việc Hầu Đồng thường diễn ra trong thời gian kéo dài.)

Chân Như đáp:

- Em cũng không rõ lắm.

Bấy giờ có một bác ông cỡ chừng sáu mươi tuổi đứng kế bên nói:

- Đó là giá quan đệ nhị, xuống trần gian để giữ miền rừng núi thượng ngàn, các cháu mới xem hầu lần đầu à? Thế thì vào trong mà xem cho rõ, hay lắm cháu ạ.

Nói rồi bác ta đứng xích lui ra khỏi thềm cửa, nhường lối cho ba người trẻ đi vào trong chính điện.

Diệu Thiện e dè còn đang đứng tần ngần, thì Lệ và Chân Như, mỗi người giữ một bên tay, đã kéo tuột anh đi vào trong.

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.