Ăn Tử Nghiên
Thiên đi đến già nam học viện, y phục trên người cũng bắt đầu thay đổi cho hợp với cái học viện này.
Thiên đi vào bên trong nội viện, những nữ đệ tử ai cũng nhìn chằm chằm Thiên, ánh mắt đầy sự háo sắc, bởi vì Thiên quá đẹp trai, quá soái ca, quá là lãng tử.
Mái tóc dài để xả đầy phong trần lãng tử, gương mặt gốc cạnh, gốc nào ra gốc đó, ánh mắt đầy vẻ mê hoặc, cặp mắt xanh đầy quyến rũ hút hồn, dáng môi cười đầy thu hút, mũi cao, thân hình cao, mảnh mai, khí chất đầy sự đào hoa, một tuyệt sắc mỹ nam.
"Nội viện từ khi nào xuất hiện một người đẹp trai như vậy chứ".
"Đẹp quá".
"Vị sư huynh này thật đẹp".
Những nữ học đồ nhịn không được khen vài câu, Thiên đi về một hướng, thần thức của Thiên đã dò thám được Tử Nghiên đang ở hướng đó.
Hắn nhìn một cô gái nhỏ, mái tóc tím, dụng mạo tinh xảo vô cùng tuổi khoảng 12 nhưng thật ra là cả ngàn tuổi rồi, lại khá dễ thương, không sai đi đâu được đó chính là Tử Nghiên rồi, Thiên đi lại gần bắt chuyện với nàng.
"Tiểu nha đầu, từ đâu mà dám chui vào nội viện" Thiên tóm áo của Tử Nghiên nhấc bổng nàng lên, Tử Nghiên nghe thấy có kẻ kêu mình là tiểu nha đầu thì tức giận.
Nàng ít nhất cũng cả ngàn tuổi rồi, là kẻ lớn tuổi nhất trong những đệ tử nội viện, mà bị kêu nha đầu, còn bị nhấc bổng lên không trung, nàng tức giận vơ tay vơ chân muốn đánh hắn, đáng tiếc tay nàng quá ngắn.
"Thả ta ra, ta là Tử Nghiên, đệ nhất nội viện bảng đó" Thiên vẫn tiếp tục trêu chọc nàng, làm Tử Nghiên tức giận không thôi, nàng tay tụ ra lực lượng chuẩn bị đánh Thiên.
Đáng tiếc quá đáng tiếc, đấu khí của nàng không biết vì sao lúc đang tụ thì tan biến không tụ ra được, thấy vậy nàng bất ngờ không thôi.
"Đệ nhất nội viện sao, đấu khí còn tụ không được nữa, vậy ta tụ ra được chắc ta là viện trưởng quá, ngươi nói đúng không" Thiên tiếp tục trêu chọc nàng, càng làm Tử Nghiên tức giận.
Đấu khí bên trong cơ thể bắt đầu sôi sục hơn bao giờ hết, nhưng không hiểu sao muốn điều động lực lượng thì nó lại không được.
"Nào nha đầu đánh ta đi, đệ nhất bản gì mà cùi bắp dữ vậy" Thiên tiếp tục trêu chọc Tử Nghiên, nàng không điều động được lực lượng thì chắc chắn 100% liên quan đến hắn rồi.
Ma khí của hắn làm nhiễu loạn đấu khí trong khoảng cách xung quanh Thiên 10m có thể dài thêm, tối đa 100m, khi mà bước vào khoảng cách này thì đấu khí của kẻ đó không thể sử dụng được, chả khác gì người thường.
Kỹ thuật này có thể sử dụng trên các loại khí khác nữa, chỉ cần là thứ khí mà Thiên đã hấp thu là được, kỹ thuật này cần người dùng có độ khống chế cực cao, giống ma vực, kỹ thuật này Thiên gọi là tường chắn, nhưng nó có điểm yếu là chỉ có tác dụng với kẻ mạnh hơn
"Ta giết ngươi giờ, mau thả ta xuống".
"Được thôi" Thiên liền bỏ nàng xuống, Tử Nghiên bất ngờ không ngờ hắn dễ dàng bỏ mình xuống như vậy, nhưng nàng vội vàng lấy lại bình tĩnh, lùi về sau giữ khoảng cách với hắn.
"Quả nhiên do ngươi dở trò" Tử Nghiên đoán việc đấu khí mình không sử dụng được là do hắn, nên khi được thả xuống nàng liền muốn giữ khoảng cách với Thiên, quả nhiên y như nàng đón, đấu khí của mình không sử dụng được là do kẻ kia làm.
"Đúng là ta dở trò nha, rồi ngươi làm gì được ta" Thiên phóng ra khí tức áp đảo, làm Tử Nghiên bị bức lùi về sau cả chục bước, Tử Nghiên cảm nhận nguy hiểm tử vong.
Ảo ảnh xuất hiện, trước mặt nàng không phải là một cái nam tử xinh đẹp phong lưu, lãng tử, mà là một con quái vật, vô cùng, vô cùng đáng sợ, bá khí nó phát ra làm người nàng rùng rẫy ngã xuống, nước mắt cũng bắt đầu trào ra.
"Này không có khóc nha, ta có làm gì nàng đâu" Thiên dùng không gian hô hấp dịch chuyển lại ngay chỗ Tử Nghiên đã ngã xuống, rồi hắn bế nàng lên, xoa xoa đầu nàng, để nàng nín khóc.
"Ngươi...ngươi...là quái vật....hu...hu...hu" nàng cử quậy muốn thoát khỏi vòng tay của hắn, bản năng huyết mạch của nàng cho biết, trước mặt nàng là một tồn tại, một tồn tại vượt ngoài thế giới này.
Một tồn tại sở hữu huyết mạch trên tất cả, sở hữu một thứ sức mạnh còn đáng sợ hơn cái chết, huyết mạch bên trong cơ thể nhỏ bé của nàng đang bị không ngừng bị áp chế.
"Xịt, nếu ta là quái vật thì nàng là ma thú đó" Thiên nói làm Tử Nghiên bất ngờ.
"Sao ngươi biết" Tử Nghiên bất ngờ hỏi.
"Haha cảm nhận huyết mạch mà thôi" Thiên giải thích cho nàng, thật ra là xạo chó, hắn xem phim đọc truyện hết cả rồi nên có thể dễ dàng biết được hết mọi thứ.
Bỗng nhiên không gian xung quanh của cả hai xoay chuyển, chớp mắt cả hai đã xuất hiện ở trong một căn phòng, Thiên để Tử Nghiên xuống chiếc giường mềm mại của mình.
"Đây là đâu" Tử Nghiên nhìn xung quanh không hiểu tại sao mình lại ở chỗ này.
"Phòng ta".
"Ngươi đưa ta đến đây làm gì hả" Tử Nghiên không biết tại sao hắn lại đưa mình vào đây làm gì, liền hỏi, mặt Thiên nghe câu nói xong, sắc mặt liền hiện rõ lên chữ dê to tướng rồi nói:
"Tạo em bé đó" nói xong quần áo của hắn biến mất, để lộ ra cơ thể săn chắc, đầy cơ bắp và trắng như tuyết, một cơ thể vô cùng đẹp.
Con c-c đang mềm thì bỗng nhiên cứng nhắc lên, to hơn gấp 3 lần, nó to kinh khủng kiếp, Tử Nghiên nuốt xuống một ngụm nước bọt, vì con c-c này to gần bằng nửa người nàng.
Nếu thật sự đút vào cái lỗ kia của nàng thì có lẽ nó sẽ rách mất, Tử Nghiên sợ hãi không thôi, nhìn cái đầu rùa đỏ chót, và thân còn c-c đen xì, nổi đầy gân xanh, vô cùng sằn sùi.
Y phục của nàng bị biến thành sinh khí hút vào bên trong người của Thiên, làm cơ thể trần truồng của nàng lộ ra hết trước mắt của Thiên.
Thiên bò lên giường, con c-c của hắn hướng cái l-n nhỏ của nó chỉ chỉ, càng nhìn càng làm cho Tử Nghiên sợ hãi, không biết tại sao bỗng nhiên cơ thể nàng nóng rang như lửa đốt.
Chỗ bên dưới đang vô cùng ngứa ngáy khó chịu nước chảy ra ướt đẫm giường, hai cái núm vú hồng cứng nhắc vểnh cao lên, miệng chảy xuống nước bọt, cặp mắt hiện rõ sự khát tình đến cùng cực.
"Muốn làm tình đến thế rồi à, để ta chiều nàng nha" Thiên đê tiện nói, hắn dùng tay kê đầu rùa ngay hai mép l-n nàng, rồi dùng lực đâm vào.
"Ahhhhh" nàng cảm giác sung sướng đến tột cùng khi con c-c bự chà bá kia đâm vào bên trong người nàng, màn trinh mỏng manh bị đâm thủng không làm nàng đau, mà làm nàng sướng tột cùng.
Tử Nghiên lên đỉnh 2 lần liên tục, khi mà trải nghiệm mất Trinh, con c-c của Thiên chỉ đâm vào được 1/3 mà thôi, đâm sâu vào nữa thì chắc nát l-n của Tử Nghiên mất.
Bạch bạch bạch bạch bạch.
Con c-c của Thiên ma sát liên tục bên trong l-n của Tử Nghiên, l-n của Tử Nghiên rất co bóp con c-c của Thiên, tiếc là không vào hết.
"Ahhh...sướng...quá...sướng" Tử Nghiên hét lên trong sung sướng đầy thoả mãn, nàng muốn hơn nữa, Tử Nghiên dùng chân mình ôm eo của Thiên rồi điên cuồng nhấp.
Bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch.
"Ahhh....ưmm....ahhhhhh" Tử Nghiên rên rỉ đầy sự sung sướng khi lại lên đỉnh lần nữa, cảm giác nàng bây giờ phê đến tận óc.
Thiên hạ miệng xuống hôn lấy môi của nàng, lưỡi điêu luyện quấn lấy lưỡi nàng, liên tục trao đổi nước bọt qua lại, bên dưới liên tục nhấp.
"Ưmm...ưm...ưmmmm" Tử Nghiên người co giật lên một lần nữa, nước l-n nàng bắn ra như lũ lụt, nàng lại lên đỉnh thêm lần nữa, cơ thể lúc này của Tử Nghiên trở nên mềm nhũn và vô cùng nhạy cảm, Thiên lấy hai tay kéo dài núm nàng lên, kích thích lấy người nàng.
Vừa ra Tử Nghiên lại bị kích thích ra lần nữa, nàng sung sướng vô, chưa bao giờ Tử Nghiên trải nghiệm cảm giác sung sướng như vậy.
1 tiếng 30 phút sau...
"Ưmm...ưm...ưm" l-n Tử Nghiên đang chảy ra đầy tinh trùng của Thiên, Thiên cũng chuyền ít ma khí cho nàng tiến hoá, trở thành một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, thân hình đầy đủ.
"Thế giới này cũng chả còn gì cho mình chơi nữa rồi" Thiên nói xong liền quyết định đến thế giới khác...
(Em đc thg anh chuyển truyện qua cho lm, mà bận hc quá ko viết được, nên chương ra giờ tùy thời gian em rảnh thôi).
Truyện Đồng Nhân: hệ thống thần tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | khanghaihuynh |
Thời gian | |
Lượt thích | 9 |
Lượt đọc | 439 |