Âm Mưu Của Tiêu Gia
………………
Trầm tư một hồi.
Giang Trần bèn thu hồi ánh mắt.
Bạch gia và Tiêu gia có thể biết được chân tướng sự việc.
Hắn không cảm thấy bất ngờ.
Dù sao.
Thần Phong thành nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn.
Nếu thật lòng muốn điều tra chuyện gì, bất quá cũng chỉ là vấn đề tốn bao nhiêu thời gian, muốn biết chân tướng cũng không khó.
Chỉ là.
Đối với chuyện này Giang Trần cũng không để tâm.
Nếu Tiêu Bạch hai nhà dám cả gan, trực tiếp động thủ với Giang gia, hắn cũng không ngại tiễn những kẻ này một đoạn đường.
Dù sao.
Thần Phong thành cao thủ mạnh nhất cũng bất quá Thần Hải cảnh ngũ trọng.
Giang Trần hiện tại cũng có tu vi Thần Hải cảnh, lại kết hợp với Trọng Đồng của mình, vượt cấp chiến đấu cũng không phải vấn đề gì.
……
Bên kia.
Tiêu Phong đi tới trước Thiên Tinh bia, thực lực Đoán Thể cảnh bát trọng triển lộ không chút che giấu, một đầu tóc đen ở giữa không trung bay múa.
Cảm nhận được khí tức của Tiêu Phong.
Vây xem đám người trên mặt lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Nhịn không được nghị luận ầm ĩ.
“Trời ạ, Tiêu Phong bất quá mới hai mươi tuổi, vậy mà đã đột phá đến Đoán Thể cảnh bát trọng, xem ra không cần bao lâu nữa, hắn liền có thể xung kích Thần Hải cảnh rồi.”
“Đúng vậy, nếu không phải Vân gia xuất hiện một Vân Tích Tuyết, với thiên phú của Tiêu Phong, tuyệt đối là Thần Phong thành đệ nhất thiên tài.”
……
“Điều này cũng chưa chắc, tuy rằng Vân Tích Tuyết bị Lạc Vân tông trực tiếp thu làm đệ tử, nhưng cũng không nhất định mạnh hơn Tiêu Phong, dù sao vừa rồi cũng có vài người bị trực tiếp thu làm đệ tử.”
Nghe được lời này.
Không ít người tán đồng gật đầu.
Sau đó.
Mọi người nhanh chóng im lặng trở lại, đem ánh mắt hướng về phía Tiêu Phong, mong đợi biểu hiện tiếp theo của hắn.
“Hơ ——”
“Oanh!”
Chỉ thấy.
Tiêu Phong trong miệng phát ra một tiếng gầm lên giận dữ, vung nắm đấm hướng Thiên Tinh bia đập tới, dưới lực đạo khổng lồ gia trì.
Xung quanh càng trực tiếp mang theo một trận kình phong.
Thủ vị trên đài, Đỗ Thanh Phong nhìn thấy một màn này, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc.
Khóe miệng lộ ra một nụ cười.
Chậm rãi mở miệng: “Không tệ! Không tệ!”
“Vậy mà có thể đem lực lượng khống chế hoàn mỹ như vậy, xem như là một thiên tài hiếm có, không nghĩ tới một Thần Phong thành nho nhỏ này, vậy mà còn có thể có thu hoạch như vậy.”
“Haizzz~”
So với Đỗ Thanh Phong vui mừng.
Bên cạnh Trần Hồng Tuyền sắc mặt lại có chút khó coi.
Không khỏi thở dài một hơi.
Không lâu trước, tứ đại thế gia nghênh đón bọn họ, Trần Hồng Tuyền liền phát hiện ra một số vấn đề.
Ngoại trừ Giang gia ra.
Ba đại thế gia còn lại đều hướng về Lạc Vân tông, đối đãi với Huyền Thanh tông tuy rằng cũng rất cung kính, nhưng Trần Hồng Tuyền có thể cảm nhận được.
Đó bất quá chỉ là một số động tác bề ngoài mà thôi.
Bởi vậy.
Không cần nghĩ Trần Hồng Tuyền cũng hiểu rõ.
Tiêu Phong này nhất định sẽ lựa chọn gia nhập Lạc Vân tông.
Nghĩ tới những trải nghiệm trong khoảng thời gian này.
Trần Hồng Tuyền cảm thán nói: “Nghĩ đến Huyền Thanh tông ta cũng từng là Thánh địa tu luyện vô số tu sĩ hướng tới, hiện nay lại ngay cả chiêu thu đệ tử cũng khó khăn như vậy, thật sự là hổ thẹn với tổ tiên.”
Nghĩ đến đây.
Trần Hồng Tuyền không khỏi nắm chặt nắm tay.
……
“Oanh!!!”
Bên kia.
Dưới ánh mắt của mọi người.
Nắm đấm của Tiêu Phong rơi vào Thiên Tinh bia, trong nháy mắt liền lõm xuống một mảng lớn.
Đệ tử phụ trách ghi chép ánh mắt ngưng tụ.
Miệng không khỏi há hốc.
Quyền phong do nắm đấm của Tiêu Phong tạo ra thổi qua gò má hắn.
Khiến tên đệ tử này nhanh chóng hoàn hồn.
Sau đó vội vàng mở miệng: “Tiêu… Tiêu Phong, Đoán Thể cảnh bát trọng tu sĩ, thành tích năm… năm ngàn cân!”
“Cái gì?? Năm ngàn cân!”
Tên đệ tử kia vừa dứt lời, đám người hiện trường trong nháy mắt liền sôi trào, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Phải biết rằng.
Trong trường hợp bình thường.
Đoán Thể cảnh bát trọng tu sĩ có thể đánh ra lực lượng, đại khái chính là ba ngàn cân tả hữu, nhưng hiện tại Tiêu Phong vậy mà vượt qua hai ngàn cân.
Kết quả này vừa ra.
Địa vị của hắn trong lòng mọi người.
Không khỏi lại tăng lên mấy phần.
Bên kia.
Tiêu Lãnh Sơn nhìn thấy thành tích của con trai mình, trên mặt cũng lộ ra nụ cười hài lòng, thần sắc lộ vẻ đắc ý vô cùng.
Sau đó.
Hắn đem ánh mắt hướng về phía Vân Thiên Thu.
Khóe miệng lộ ra một nụ cười âm hiểm.
Bên cạnh Bạch Triển Đường lúc này im lặng không nói, tuy rằng thành tích của con trai mình cũng không tệ, nhưng Tiêu Phong với kết quả này.
Liền có vẻ không đáng kể.
Giang gia mọi người nhìn thấy một màn này, lông mày cũng hơi nhíu lại, thần sắc trên mặt có chút khó coi.
Giang Văn Viễn đem ánh mắt hướng về phía Giang Văn Khang.
Hạ thấp giọng nói: “Đại ca, hiện tại ba đại thế gia khác đã có xu hướng liên minh, hiện giờ Tiêu Phong thiên phú lại khủng bố như vậy, chúng ta Giang gia sợ là sắp có một kiếp nạn lớn a.”
Giang Văn Khang: “Ngươi cứ yên tâm đi, Tiêu gia tiểu tử này thiên phú quả thực không tệ, nhưng ngươi cũng phải tin tưởng Giang Vũ bọn họ.”
Nghe Giang Văn Khang nói như vậy.
Giang Văn Viễn lại liên tưởng đến biến hóa gần đây của con trai, thần sắc lo lắng trên mặt quả thực giảm đi không ít.
Cùng lúc đó.
Theo kết quả của Tiêu Phong vừa ra, Đỗ Thanh Phong lập tức liền hướng hắn phát ra lời mời, đồng thời hứa hẹn thêm một số chỗ tốt.
Không nằm ngoài dự đoán.
Tiêu Phong sảng khoái đáp ứng gia nhập Lạc Vân tông.
Lúc này.
Trần Hồng Tuyền cũng hiểu rõ.
Lần khảo hạch này đã không còn bất kỳ ý nghĩa gì, cái gọi là hai vòng khảo hạch, bất quá chỉ là một trò cười mà thôi.
Bởi vậy.
Hắn cũng nhân cơ hội này.
Trong đám người thông qua vòng khảo hạch thứ nhất, lựa chọn mấy đệ tử, bất quá hiệu quả cũng không phải quá rõ ràng.
Rất nhiều người vẫn là muốn chờ đợi vòng khảo hạch thứ hai.
Sau đó bái nhập môn hạ Lạc Vân tông.
Dù sao gia nhập tông môn chính là vì tu luyện, tông môn càng mạnh tài nguyên càng nhiều, tốc độ tăng lên thực lực cũng sẽ càng nhanh.
Theo Tiêu Phong rời sân.
Mọi người đem ánh mắt hướng về phía Giang gia.
Tiêu Lãnh Sơn càng là giễu cợt mở miệng: “Giang Văn Khang, những người khác đều đã thử nghiệm, đến lượt Giang gia rồi, để cho chúng ta cùng nhau được mở rộng tầm mắt, xem thiên tài đệ nhất Giang gia của các ngươi một chút.”
“Hahaha~”
Tiêu Lãnh Sơn lời này vừa nói ra.
Xung quanh trong nháy mắt liền bộc phát ra một trận cười vang.
Phụt ——
Không xa Bạch Húc khinh thường hừ một tiếng.
Lạnh giọng nói: “Thiên tài đệ nhất cái gì, bất quá chỉ là một phế vật bị từ hôn mà thôi, có cái gì đáng để mong đợi.”
Theo Bạch Húc lời này vừa nói ra.
Mọi người nhìn về phía Giang Vũ trong mắt.
Tràn đầy vẻ khinh thường.
Tuy nhiên.
Đối mặt với khiêu khích của Bạch Húc, Giang Vũ hướng hắn nhìn một cái ánh mắt như nhìn thằng hề.
Thần sắc lạnh đạm vô cùng.
Sau đó quay đầu nhìn về phía Giang Trần và Giang Đạo Tâm.
Thờ ơ mở miệng: “Nhị đệ, tam đệ, vừa rồi các ngươi có nghe thấy tiếng chó sủa không? Thật là ồn chết người.”
Giang Trần lập tức hiểu ý.
Khóe miệng cũng hơi nhếch lên.
Mở miệng nói: “Chó điên thì thích sủa loạn, đối với loại chó không biết nhìn người này, trực tiếp một gậy đánh chết là được.”
Nghe Giang gia hai huynh đệ đoạn đối thoại này.
Bạch Húc lúc này hai mắt như muốn phun ra lửa, cả người đã đến bờ vực bùng nổ, gân xanh trên trán nổi lên.
“Khốn kiếp!”
Ngay lúc này.
Còn chưa đợi Bạch Húc mở miệng.
Bên cạnh Đỗ Thanh Phong tức giận quát lớn một tiếng.
Hắn ánh mắt nhìn thẳng Giang Văn Khang.
Lạnh lùng mở miệng: “Giang Văn Khang, lần trước nể mặt Tích Tuyết, ta tha cho Giang gia các ngươi một mạng, không nghĩ tới các ngươi không những không có lòng biết ơn, còn dám nhục mạ đệ tử tông môn của ta.”
“Hôm nay nếu không cho ta một lời giải thích hợp lý, ta cũng không ngại tự mình giúp ngươi dạy dỗ hắn một chút.”
Oanh ầm~
Dứt lời.
Đỗ Thanh Phong tu vi Tạo Hóa cảnh trong nháy mắt bộc phát.
Uy áp khủng bố bao trùm toàn trường.
Nhiệt độ xung quanh không khỏi giảm xuống mấy phần.
……………………
Đăng bởi | Manhua_Wonderland |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 65 |