Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái Gì Là Đắc Đạo Cao Nhân (1)

Phiên bản Dịch · 1289 chữ

"Đúng vậy, lão gia, từ đầu ta cũng giống như lão gia tưởng là mình nghe lầm, trên đời này yêu nghiệt gì mà lại giám tới đạo trường của lão gia?"

Thanh Vân cười haha nói: "Về sau phát hiện đúng là không sai, đúng là lỗ mãng ở nhà quê mới lên chưa nghe qua đại danh của lão gia. Bằng không hắn tuyệt đối sẽ không chạy vào Ngọc Tuyền Sơn, tiểu yêu này thật sự là, ây dô, đây không phải là chê mệnh dài sao?"

Ngọc Đỉnh nhìn ánh mắt chất mật tự tin của tiểu đồng, ánh mắt sắc lẻm.

Người không biết vẫn cho rằng hắn là Ngọc Đỉnh chân nhân đây!

Nếu như là nguyên lai Ngọc Đỉnh chân nhân, thì không cần nói, một cái tát, à không, một cái búng tay thôi là giải quyết xong vấn đề.

Mà bây giờ...

"Người của Huyền Thiên cái gì Tông đó đâu?"

"Vẫn còn trước sơn môn...lão gia đi đâu vậy ạ?"

"Ta đi gặp bọn hắn."

Ngọc Đỉnh cũng không quay đầu lại nói, trong lòng cảm thấy rất xấu hổ.

Tâm trạng vốn đang rất tốt tự nhiên không còn mĩ lệ nữa.

Mọi người ai ai cũng biết, nhà vốn là cảng tránh gió, là nơi an toàn nhất, nhưng giờ phút này không biết tại sao, Ngọc Đỉnh bỗng nhiên cảm thấy phía trên mặt đất trong nhà cũng hơi bỏng chân.

Thanh Vân thấy thế, liền đi theo sau.

Đến khi hai người đã đi được một đoạn xa.

Bỗng nhiên một đạo bạch quan từ phía xa cẩn thận từng li bay xuống cây linh đào, hóa thành một con Bạch Viên (vượn), nhìn qua cây linh đào sai trái mừng rỡ vò đầu bứt tai.

Keng!

Bên trong Kim Hà Động, Trảm Tiên Kiếm treo ở trên tường bỗng nhiên rút ra khỏi vỏ nửa tấc.

Một thanh Kiếm Khí sắc bén kinh khủng như muốn bạo phát.

Bạch Viên cảm nhận được Kiếm Khí, lập tức trá lông, rùng mình hóa thành một đạo bạch quang bay đi, Trảm Tiên Kiếm mới bình tĩnh trở về bao như ban đầu.

*Ngọc Tuyền sơn, trước cửa núi

Bọn người Huyền Thiên Kiếm Tông đang đợi Thanh Vân đáp lời.

Bỗng nhiên!

Mọi người ai cũng vẻ mặt chấn động.

Bóng một đạo nhân từ cuối bậc thềm đá đầy mây mù chậm rãi bước ra, gần hơn trong tầm mắt của bọn hắn.

Vừa xuất hiện đã hút mắt tất cả mọi người từ cao tới thấp.

Chỉ thấy hắn cực kỳ trẻ tuổi, mang một bộ thủy lam bát quái đạo bào, trên tiên bào không có lấy một hạt bụi, một đầu tóc đen gắn một cây ngọc châm tùy ý.

Điều quan trọng là mặt hắn tựa như thần công quỷ phủ như mĩ ngọc được điêu khắc tỉ mỉ mà thành, đương nhiên đẹp-chỉ là một phương diện.

Thật sự làm cho tất cả mọi người không cách nào bỏ qua thần thái và khí phách siêu nhiên của hắn.

Tiên phong đạo cốt!

Siêu thoát phàm trần!

Linh Hư Tử lẳng lặng cảm thấy bỗng nhiên...

Nhất thời trong lòng ngạc nhiên!

Chỉ thấy rằng hình bóng vị đạo nhân trong đầu óc của nhắn bỗng như biến thành Thái Cổ Thần Sơn, nguy nga tráng lệ, tỏa ra thần thái bất diệt, mà hình bóng của hắn chỉ nhỏ như con kiến dưới chân núi.

Vùng đất tiên nhân quả thực kinh khủng như vậy.

Vả lại, phàm là Sĩ tu tiên luyện khí sẽ mang trên mình khí chất siêu phàm xuất trần khác biệt hẳn so với người phàm.

Bọn hắn tuy là kiếm tu môn phái, nhưng cũng là Tu hành luyện khí, thuộc một chi Luyện khí sĩ.

Bọn hắn được phàm nhân coi là đắc đạo cao nhân, nhưng hôm nay, nơi này, đứng trước đạo nhân này, vẻ tự tin đắc đạo cao nhân của chúng cũng bị nghiền nát rồi.

Cái gì là đắc đạo cao nhân?

Vị trước mắt này chính là, cùng với vị đạo nhân so với bọn hắn tựa như hạt gạo so sánh với trăng sáng trên trời...

Quá hèn mọn, căn bản là không thể so sánh được.

"Thượng tiên!"

Thủy Vân Tử lẩm bẩm mở miệng, không cần mở miệng, chỉ cần nhìn thôi bọn hắn cũng biết người tới đây nhất định là Thượng tiên nơi đây rồi.

Bởi vì vị Tiên nhân này đã làm hài lòng tất thảy huyễn tưởng mĩ lệ trong lòng chúng, sau khi nhìn thấy đạo nhân, chúng liền cảm thấy tu hành trước đây của chúng đều không khổ rồi.

Không chỉ là không khổ, bọn đồ đệ của Huyền Thiên Kiếm Tông đã tìm được ý nghĩa của sự vất vả tu luyện chỉ để thành tiên.

Nếu như hiện tại có người nói cho bọn hắn biết vị đạo trưởng này không gọi là Tiên nhân...

Thì bọn hắn không chỉ sẽ hung hăng đánh chết cái đồ kia, còn muốn theo hắn luyện đạo tu tiên,…thì lão tử (lão nương) không tu nữa!

Tiên nhân trong truyền thuyết không phải đắc đạo thành tiên như vậy thì có ý nghĩa gì?

Sau một khắc,

Vừa rồi tiểu tiên đồng áo xanh cũng xuất hiện rồi.

Hắn đi sau vị đạo nhân, nhanh nhẹn như một chú mèo từ trên thềm đá bước xuống.

Nhìn ánh mắt mê mẩn của đám người,

Ngọc Đỉnh bỗng nhiên choáng, trong lòng nét khó hiểu lộ ra trên gương mặt hoàn mĩ vô hạ.

Đúng là có lần vô ý thông qua bóng trên mặt nước thấy được bộ dáng hắn hôm nay..

Chỉ là dáng vẻ ở kiếp trước của hắn bình bình không có gì đặc sắc.

Thế nên giờ hắn đã trở thành Ngọc Đỉnh một năm rồi, nhưng tướng mạo trong lòng hắn vẫn lưu lại ở quá khứ, từ đầu đến cuối không cách nào hòa nhập được với nhân vật hoàn mĩ này.

Thế nhưng giây phút này...

Ngọc Đỉnh trên khóe môi nở một nụ cười.

Cảm giác chết thay này, cuối cùng cũng tới.

"Lão gia, nếu người muốn gặp, để bọn họ đi lên không được sao?" Thanh Vân thấp giọng nói "Hà tất lại phải hạ mình hàng quý tới tiếp bọn họ?"

Ngọc Đỉnh khóe miệng cứng đờ lườm Thanh Vân.

Biết nói chuyện như vậy, sao ngươi không nói sớm?

"Lão gia...sao lại nhìn ta như vậy?"

"Bởi vì lão gia bỗng nhiên phát hiện ngươi rất đáng yêu."

Beep beep (tua nhanh), liền muốn lập tức trở lại lúc trước lúc kiểm tra tiểu tử này học thuộc lòng.

...

...

Chứng kiến đám người mê trai nhìn chằm chằm Ngọc Đỉnh, Thanh Vân cảm nhận được một mối nguy sâu thẳm.

"Lão gia của bọn ta tới rồi."

Đám người Linh Hư Tử rùng mình, từ thất thần dần hồi lại tinh thần, vội vàng cúi người hành lễ, nói: "Huyền Thiên Kiếm Tông Linh Hư Tử, ra mắt Ngọc Đỉnh Thượng tiên!"

Đám đệ tử học theo lần lượt cúi đầu.

"Không cần đa lễ!"

Ngọc Đỉnh phất trần hất lên ở khủy tay, nói khẽ: "Ta nghe đồng nhi nói, các ngươi trong quá trình truy đuổi yêu vật đem quân đuổi tiến vào Ngọc Sơn Tuyền của bổn tọa?"

"Đúng vậy, trong môn phái của bọn ta có quy củ cứ 3 năm thì đến một lần rèn luyện." Linh Hư Tử nói, "Lần này bọn ta dẫn đệ tử ra đây rèn luyện, yêu ma chém giết làm hại nhân gian..."

Bạn đang đọc Đừng Để Ngọc Đỉnh Thu Nhận Đồ Đệ Nữa (Bản dịch) của Ba La Tiểu Xuy Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật ManKhoiLa
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.