Nứt cmn ra rồi! Thải Phượng chén luôn một Thánh Nhân
Thải Phượng tự nhủ, bà đây vẫn không nên manh động.
Xứ sở khỉ ho cò gáy này éo phải Tiên giới, mình chỉ là con tép riu Đế cảnh, so với mấy lão già tiên nhân thì khác gì cọng hành, muốn chết cũng phải chọn chỗ chứ.
Thải Phượng lết xác khỏi chuồng gà, thẳng tiến vườn rau.
Trên đường đi ngang qua cái ao cá.
Ao cá ban đêm, đáng ra phải yên ắng như tờ.
Nhưng đời éo như mơ.
Lúc này, cá chép thi nhau nhảy tưng tưng trên mặt nước, náo nhiệt như hội làng.
Nhìn lũ cá chép, Thải Phượng đơ cmn người.
"Không thể nào, đéo thể nào!"
Thải Phượng dụi mắt lia lịa, không dám tin vào mắt mình.
Bởi vì mụ ta thấy, mỗi con cá chép nhảy lên đều có một tia huyết mạch Long tộc lấp lánh.
Giống mấy con gà, tuy chỉ là tí tẹo.
Nhưng đó cũng là hàng xịn Long tộc nha má ơi.
"Cái đệt?"
Thải Phượng vẫn chưa hết sốc.
Thằng cha Lý Tiên Duyên này rốt cuộc là ai?
Giàu nứt đố đổ vách thế này.
Cá chép có huyết mạch Long tộc, gà có huyết mạch Phượng Hoàng.
Vứt đại mấy con này xuống Thiên Huyền đại lục, cho chút thời gian, đứa nào cũng thành Đế cảnh.
Biết đâu còn lên thượng giới làm mưa làm gió.
"Trời đất quỷ thần ơi!"
Mấy thứ này toàn là đồ ăn của Lý Tiên Duyên.
Biết thừa, ngay cả thượng giới cũng éo có cái xa xỉ này.
Chẳng lẽ Lý Tiên Duyên là Tiên Đế trá hình?
Từ thượng giới xuống hạ giới, chỉ có mấy thằng trâu chó Tiên Đế mới giữ được thực lực, chống lại được Thiên Đạo.
Nhìn vườn rau phía xa, Thải Phượng hơi rén.
Mụ éo dám bén mảng đến gần.
Cứ như thể bước vào đó là gặp ngay thứ gì kinh thiên động địa, phá tan tam quan.
"Về thôi, làm con chim ngoan ngoãn cho lành."
Là Phượng Hoàng cao quý, đây là sự thỏa hiệp cuối cùng.
Nhưng trong lòng Thải Phượng đã có toan tính riêng.
Tiên Đế nha, ở Tiên giới cũng hiếm gặp.
Vậy mà lại để bà đây vớ được ở cái xó Thiên Huyền đại lục này.
Hèn gì!
Giờ Thải Phượng mới hiểu.
Vì sao khúc Phượng Cầu Hoàng của Lý Tiên Duyên lại phá vỡ quy tắc, triệu hồi được mình.
Quy tắc cái khỉ gì, với Tiên Đế thì như gió thoảng mây bay.
Hắn chính là quy tắc.
Thải Phượng đã ngộ ra chân lý.
Tuy không hiểu sao đại nhân Tiên Đế lại chui rúc trong cái tông môn rách nát này.
Nhưng chắc chắn là có lý do.
Hay là Lý Tiên Duyên là Tiên Đế chuyển thế?
Thải Phượng bỗng nhiên hớn hở.
Nếu được làm bạn với Tiên Đế chuyển thế.
Thì mình sẽ thành sủng vật của Tiên Đế.
Tuy hơi mất mặt nhưng địa vị thì khỏi bàn.
Hơn nữa bám đùi Tiên Đế, tu vi tăng vèo vèo.
Biết đâu Tiên Đế buông vài câu đạo lý, mình ngộ ra cũng nên.
Quyết định rồi!
Thải Phượng đang định biến thành Cửu Sắc Điểu thì bỗng cảm thấy trên trời có gì đó sai sai.
"Hừ, dám nhìn trộm đại nhân Tiên Đế?"
Thải Phượng cười khẩy, phượng hót vang trời.
Một hư ảnh Phượng Hoàng hiện ra trên không trung.
"Cái… Phượng Hoàng!"
Lão già tóc trắng mặt cắt không còn giọt máu.
Hắn là Yêu Thánh Ưng tộc.
Chuyên đi hóng hớt tình báo Nam cảnh.
Tối nay hắn chỉ đi tuần tra định kỳ.
Huyền Thiên Thánh Tông là mục tiêu trọng điểm.
Vì trước đó không lâu có người ở đây xài Hạo Nhiên Chính Khí của Văn Thánh.
Yêu tộc thuộc tà, sợ nhất là Hạo Nhiên Chính Khí.
Nên vừa rồi hắn nổi hứng dùng thần thức dò xét.
Ai dè lại gọi ra con Phượng Hoàng!
Huyết mạch áp chế trời sinh khiến Yêu Thánh Ưng tộc run như cầy sấy.
"Thôi xong!"
Nhìn hư ảnh Phượng Hoàng, Yêu Thánh Ưng tộc đéo còn chút sức lực nào để phản kháng.
Hơn nữa, hắn mơ hồ cảm nhận được.
Chủ nhân của hư ảnh Phượng Hoàng này có uy áp như Yêu Đế.
"Hy vọng chỉ dọa thôi."
Yêu Thánh Ưng tộc thầm cầu nguyện.
Nhưng chờ đợi hắn lại là Phượng Hoàng há mồm.
Nuốt chửng Yêu Thánh Ưng tộc.
"Không! Đừng mà!"
Yêu Thánh Ưng tộc tuyệt vọng gào thét.
"Vèo" một tiếng, bị hư ảnh Phượng Hoàng nuốt trọn.
"Ực!"
Thải Phượng xoa bụng, bẻ cành cây xỉa răng.
"Thịt lão già này dai nhách, còn hơi bị khô."
Thải Phượng lắc đầu, biến thành Cửu Sắc Điểu, bay về chuồng ngủ tiếp.
Mọi chuyện xảy ra, ngay cả Huyền Cơ Tử ở Huyền Thiên Thánh Tông cũng không hay biết.
Chỉ có Tứ Phương Đại Đế và mấy Yêu Đế của Yêu tộc cảm nhận được.
Lập tức thần thức Đế Cảnh quét tới, nhưng chẳng tìm thấy gì.
Thất vọng thu hồi thần thức.
"Nam Đế, dạo này Nam Cảnh của ngươi lắm chuyện lạ nhỉ?"
"Đông Đế, ngươi hỏi ta, ta hỏi ai? Mấy Yêu Đế kia cũng đéo tìm ra gì mà."
"Ừ, cũng đúng."
Ở Trung Châu, thần thức từ từ thu lại.
Yêu giới.
"Uy áp vừa rồi là cái quái gì vậy?"
"Không biết, thấy ghê ghê."
"Thiên Ưng tộc ta mất một Yêu Thánh…"
Trong phút chốc.
Toàn bộ Thiên Huyền đại lục, cả Nhân tộc lẫn Yêu tộc, đều xôn xao.
Mà tất cả những điều này, Lý Tiên Duyên vẫn đang ngủ khì.
Sáng hôm sau, Lý Tiên Duyên dậy sớm.
Tập thể dục trong sân.
Thải Phượng vì bận tiêu hóa Yêu Thánh Ưng tộc nên ngủ quên, giờ mới dậy.
Nhìn Lý Tiên Duyên và đám đệ tử làm mấy động tác kỳ quặc, cũng thấy hứng thú.
"Bộ công pháp của đại nhân Tiên Đế có gì đặc biệt nhỉ, sao từng chiêu từng thức đều có đạo vận lưu chuyển."
Thải Phượng không dám biến hình người, chỉ bắt chước động tác của Lý Tiên Duyên, lắc lư cứng đờ.
Lý Tiên Duyên thấy vậy cũng phì cười.
Bỗng nhiên không gian dao động.
Huyền Cơ Tử xuất hiện, phía sau là một thanh niên.
Chính là Tam hoàng tử của Tần đế quốc, Doanh Cẩu.
Đăng bởi | Thang1119 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 5 |