Ngắm nhìn gốc cây trước nhà
Khi tôi còn bé gốc cây hoa ngọc lan trước nhà đã to sừng sững , cũng không tính quá to nhưng tán cây của nó cũng che được khoảng sân rộng , đủ cho buổi chiều hè bọn trẻ chúng tôi ngồi chơi , nói chuyện ríu rít . Đến mùa ra hoa thì không còn gì để nói , chỉ cần ngồi trong nhà hương thơm đã lan tỏa khắp không gian . Nó không chỉ là bóng râm của buổi trưa nắng , nó đã trở thành hình bóng to lớn trong tâm trí tôi " Yên bình , dịu dàng " . Một năm , hai năm ra hoa rụng lá , mỗi lần đều nhìn như thói quen , rồi đến ngày nó vẫn còn đó nhưng toàn thân đã héo úa , hoa trên cành đã ngả màu nhưng vẫn còn vương trên cây như lưu luyến tồn tại , nó mới đây còn tỏa hương thơm ngát mà . Một thân héo khô chơi vơi giữa đất trời như thể nó vốn là như vậy , chưa từng tồn tại , nó để lại một bầu không gian vốn đã rộng lớn ngày càng rộng lớn , trống vắng .
Một buổi sáng lại thức dậy , ánh nắng đã chiếu đến tận đầu giường , tôi thấy cả chân trời phía trước , nhưng không một nơi bình yên để dựa vào .
Đăng bởi | bigheadghost |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |