Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dưỡng Thành Nữ Vương - Chương 31: Trò Chơi Trò Chơi

Phiên bản Dịch · 2925 chữ

Quên đi, tôi cũng có quản được cậu đâu, dù sao hai người cũng tự biết mức độ nghiêm trọng của chuyện này rồi. Chỉ cần không nháo ra đại sự gì, còn lại tôi sẽ giúp hai người ém nhẹm.” Sau khi nghe rõ lời giải thích của Âu dương Trì và Trương Diệu Thiên, Tô Lâm thấu hiểu nói.

Tô Lâm vốn không phản đối việc ngôi sao dưới sự quản lý của mình yêu đương, sao xẹt gì thì cũng chỉ là người, có đồng tính luyến ái thì vẫn là người thôi, anh có thể làm gì nào. Còn không phải chỉ có thể lựa lời khuyên bảo bọn họ cẩn thận báo chí và paparazzi một chút thôi sao.

“Cảm ơn anh, Tiểu Lâm.” Âu Dương Trì cười, hiếm hoi chủ động mời Tô Lâm “Ở lại ăn cơm chiều rồi về.”

“Thôi đi, quấy rầy tình nhân luyến ái sét đánh lỗ đầu đó.” Tô Lâm không tự chủ đảo cặp mắt trắng dã, tựa như nghĩ đến chuyện gì, tiếp tục nói “Các cậu hẹn hò vân vân, cứ mần luôn tại nhà là được, dù sao thì Âu Dương cậu không phải vừa mua căn phòng đối diện với nhà Diệu Thiên sao. Bất quá, có muốn ra ngoài hẹn hò cũng không phải là không được, chỉ cần không làm ra động tác thân mật gì là ok. Đúng rồi Âu Dương, ngày mai cậu có phỏng vấn, nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

“Tôi biết rồi, Tiểu Lâm, cậu cứ như mẹ già ấy, lải nhải phiền muốn chết.” Âu Dương Trì mắt nhìn chăm chú theo bóng Tô Lâm đang vừa nói vừa đi ra cửa, khóe miệng mang theo ý cười, Tô Lâm thật là một người đạo diễn tốt, cũng là bạn thật tốt của cậu.

“Tôi như bà mẹ già?!” Tô Lâm hét lớn một tiếng, mắt trợn trừng lên “Cho xin đi, tôi như vậy là vì ai? Vì ai hả??? Diệu Thiên, cậu xem cho tốt Âu Dương, đừng có để cho cậu ta xổng ra làm chuyện gì khác người a!”

“Uhm” Trương Diệu Thiên sâu kín lên tiếng, làm Âu Dương Trì trắng mắt liếc qua.

Tiễn bước Tô Lâm ầm ĩ, trong nhà chỉ còn lại Trương Diệu Thiên và Âu Dương Trì, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh.

“Khụ, không có chuyện gì làm, hay là chúng ta chơi game đi.” Âu Dương Trì lên tiếng trước phá vỡ bầu không khí quỷ dị này “Anh muốn dùng laptop hay máy bàn?”

“Em quen dùng cái nào hơn?” Trương Diệu Thiên không có trả lời mà hỏi lại, dù sao với anh mà nói, laptop hay máy tính bàn gì thì cũng giống nhau cả thôi.

“Em quen dùng laptop rồi, anh xài máy tính bàn đi.” Âu Dương Trì đối với câu trả lời của Trương Diệu Thiên thực vừa lòng, kỳ thật cho tới bây giờ vẫn không thích nhân nhượng cho người khác. Hỏi cái câu này chỉ để làm màu biểu hiện một chút lịch sự mà thôi.

Dương vừa onl game cùng một lúc đó!

hợp đâu~~~

bào ta đều cùng nhau hiểu được!

không lo cùng tỷ tỷ đi phụ bản!

theo ta luôn đi~~

chung một chỗ sao?

Âu Dương Trì đối với việc Khải Văn học theo lời Trương Diệu Thiên nói trên mạng bảo rằng cậu là người tốt nhất, bắt chước theo kêu cậu là Đệ nhất mỹ nhân này rất không vừa lòng

đánh chữ a, ta đây mánh gì cũng có hết!

sao?

Trương Diệu Thiên nghiêng đầu nhìn thoáng qua ngừơi đang ngồi ở bên người, đem hết sức tập trung vào cái laptop trước mặt Âu Dương Trì, tựa hồ cảm nhận được tầm mắt của Trương Diệu Thiên, Âu Dương đem mắt dứt ra từ màn hình đời đến trên người anh, nghi hoặc nhìn anh hỏi “Làm sao vậy?”

“Em tính nói với bọn họ như thế nào?”

“Có gì thì nói đó thôi dù sao bọn họ cũng đâu biết em là ai đâu.” Âu Dương Trì miệng vừa nói ra như vậy, tay đã muốn đánh xong một dãy chữ rồi.

“Em quên là Khải Văn trong hiện thực cũng quen biết em sao?” Trương Diệu Thiên hoàn toàn không ngờ tới Âu Dương Trì lại nhanh tay như vậy, anh nói còn chưa xong câu đó, Âu Dương Trì đã đem cái dòng chữ kia enter lên.

Âu Dương Trì nghe xong lời nói của Trương Diệu Thiên ngoài mặt không có chút biến hóa, nhưng kỳ thật nội tâm vẫn có chút gợn sóng. Nói thực ra Khải Văn không phải người dễ đối phó, đối với cậu người khó đối phó nhất chính là mấy kẻ mặt dày. Âu Dương Trì tựa hồ có thể tưởng tượng ra cảnh Khải Văn ở những lúc không có phóng viên cùng người ngoài, ở trong phòng hóa trang cười đến xán lạn hỏi đến “tiến độ phát triển tình yêu” của mình và Trương Diệu Thiên.

“Không có chuyện gì, anh ta chỉ có cái phiền mà thôi, em cũng không phải không nắm được nhược điểm của anh ta.” Nghĩ đến thái độ của Khải Văn đối với Dịch Huân, Âu Dương Trì nở nụ cười.

theo đuổi được Âu Dương rồi~~~

vậy thừa nhận rồi kìa. Ta thiệt cảm động làm sao!!!

với ta là nguồn cổ động lớn lao, ta cảm thấy được ngày thiên hạ đại đồng đã không còn xa vời nữa!

Uyển nhi muội tử~

thuận lợi….

Ngay lúc Trương Diệu Thiên và Âu Dương Trì đều đang nhìn chăm chú vào màn hình máy tính, trong căn phòng ngoại trừ tiếng nhạc bối cảnh của trò chơi ra không còn bất kỳ âm thanh gì khác, điện thoại di động của Trương Diệu Thiên từ trong túi cất tiếng reo, vừa reo to vừa rung kịch liệt.

Trương Diệu Thiên cuối đầu lấy điện thoại ra, nhìn cái tên hiện thị trên màn hình, đi về phía cửa sổ bấm nút nghe.

“Uy.” Giọng nói trầm thấp của anh từ không xa truyền đến, Âu Dương Trì nghi hoặc quay đầu nhìn, thấy người đang đứng ngay trước cửa sổ, dáng người thẳng tắp thon dài. Anh nhẹ nhàng dựa vào cửa sổ sát đất, đệ lộ ra một nửa gương mặt hoàn mỹ ngay trước mắt cậu, khiến cho Âu Dương Trì nhìn mà không khỏi tự sướng thẩm mỹ của mình quả nhiên là hoàn hảo nhất.

“Diệu Thiên, cậu thật sự đang yêu sao, đối phương lại còn là nam nữa.” Từ trên di động truyền đến chính là một giọng nữ êm tai, theo tiếng nói có chút cao giọng truyền đến có thể thấy được biểu tình kinh ngạc của người đó hiện giờ.

“Uhm.” Trương Diệu Thiên lên tiếng “Tôi thật thích cậu ấy, điểm quan trọng chính là sở thích của bọn tôi rất giống nhau.”

“Thật không?” Âm thanh của nữ nhân tạm dừng trong giây lát, ngay sau đó lại mang theo không ít vui mừng cùng một ít xúc cảm khó nói rõ thành lời “Tôi còn lo lắng cái tế bào âm nhạc hoàn mỹ trong người cậu sẽ đem người ta chạy mất dép đi.”

“Lăng tỷ, chị cũng nên tìm một người đàn ông đi, phụ nữ 30 tuổi rồi không phải là lúc nhàn nhàn nhã nhã nữa đâu.” Trương Diệu Thiên mặt không chút thay đổi nói, thanh âm không một chút thay đổi gì.

“Cậu thật sự đang cùng tiểu Âu Dương quen nhau sao, còn học theo cậu ta nói mấy lời ác độc như vậy nữa. Tỷ tỷ thương tâm quá nha~~” Lăng càng cười cười “Chị mặc kệ, có rảnh nhớ đem tiểu tình nhân nhà cậu giới thiệu cho chị xem a~”

“Được.”Không còn nói them gì nữa, Trưong Diệu Thiên ngắt điện thoại.

“Là ai a?” Âu Dương Trì thấy Trương Diệu Thiên đã trở về chỗ ngồi bèn hỏi, lời vừa nói ra ngay cả bản thân cậu cũng có điểm kinh ngạc, cái loại hỏi han này không phải là kiểu vợ chồng trong nhà thường hỏi nhau hay sao?

“Là Lăng Việt.” Trương Diệu Thiên trả lời, chợt nhớ ra Âu Dương Trì cũng không có đi võng tụ, bèn lập tức giải thích nói “Chính là Huyết nguyệt tiên cơ, anh cùng cô ấy từ nhỏ đã quen biết, có thể xem như là chị gái vậy.”

“Thanh mai trúc mã.” Âu Dương Trì suy nghĩ một lúc nói, nhìn không ra vẻ mặt cậu có biến hóa gì.

“Cũng giống vậy.” Trương Diệu Thiên lên tiếng, tầm mắt đã hứơng về phía màn hình.

Đầu dây bên kia, Lăng Việt cúp điện thoại, biểu tình trên mặt không hoàn toàn là câu hứng, nhưng cũng không có thương tâm, chỉ có thể nói là một loại rối rắm biểu tình.

Lăng rất thích Trương Diệu Thiên, nhưng không phải kiểu thích giữa người yêu với nhau, mà là loại thưởng thức đối với em trai nhỏ trong nhà. Từ nhỏ đến lớn, trong cuộc sống của cô có hai người quan trọng nhất.

Một là Trương Diệu Thiên, người còn lại là em trai cô, Lăng Á.

Ngày đó sau khi biết Trương Diệu Thiên cùng em trai Lăng Á của mình cùng một chỗ, cô cũng không như phần lớn mọi người xem thường họ, ngược lại còn thật tình hy vọng cả hai có thể hạnh phúc đi hết cuộc hành trình.

Đáng tiếc chính là tình yêu giữa Trương Diệu Thiên là Lăng Á cứ liên tục xấu đi. Đối với Lăng Á mà nói, sự bá đạo chấp nhất của Trương Diệu Thiên đối với âm nhạc là điều mà cậu không thể thấu hiệu và chấp nhận. Thế cho nên Lăng Á sau khi tốt nghiệp đại học liền chọn cách xuất ngoại dư học, cũng xem như là nguyên nhân trực tiếp khiến bọn họ chia tay. Nhưng cả hai người bọn họ đều hiểu rõ, vấn đề thực sự không phải chỉ có như thế.

Lăng Việt đến nay vẫn nghĩ rằng khoảng cách phân biệt là nguyên nhân chính dẫn đến việc Trương Diệu Thiên và Lăng Á chia tay.

Cả hai người sau khi chia tay đều không có quen người mới, bất kể là nam hay nữ. Cho nên lúc này vừa mừng cho Trương Diệu Thiên tìm được hành phúc của chính mình, Lăng Việt lại vừa vì chuyện em trai đến giờ vẫn còn độc thân mà hao tâm. Lo lắng đến quên cả chuyện, kỳ thật đến giờ, chính cô cũng chỉ là một kẻ cô đơn (Chị Việt em thương chị quá~~~~)

Trương Diệu Thiên tìm được bạn đồng hành, Lăng Việt rất vui, tuy rằng cô vẫn là có chút tiếc nuối, cô vẫn hy vọng Trương Diệu Thiên có thể cùng em trai mình thành một đôi. Dù sao thì với tính hướng của Lăng á, cậu đã không thể tìm bất kỳ cô gái nào để kết hôn được rồi.

Nhìn tấm hình thời thiếu nữ của mình chụp cùng Trương Diệu Thiên và Lăng Á, cô thấy mình ngày đó thật trẻ trung tràn đầy sức sống. Đôi mắt hạnh thật to tràn đầy niềm tin vào hạnh phúc. Trương Diệu Thiên khi đó vẫn rất tuấn tú, chẳng qua vẻ mặt nhìn thực ngây ngô, Lăng Á thì lại cười xán lạn tựa ánh dương quang, đôi mắt to hữu thần của cậu cong lại tựa như vành trăng khuyết.

“Tiểu Á, Diệu Thiên tìm được bạn đời của mình rồi, mà chị em chúng ta sao đến tận bây giờ vẫn cô đơn.” Lăng Việt buồn bực nói, ánh mắt lướt đến trên màng hình vi tính, thở dài một hơi rồi đột nhiên nở nụ cười “Computer em vẫn là yêu anh nhất~~~ Anh mới chính là chồng tốt của em nha ~~~” (H: Em cũng yêu ảnh nhất chị ơi~~~)

Nói xong Lăng càng cười mị mị, ngồi xuống trước bàn vi tính.

“Mang em đi kiếm kinh nghiệm đi, anh mãn cả cấp luôn rồi.” Âu Dương sau khi nhìn thấy level của mình xong có chút buồn bực nói.

“Uhm” Trương Diệu Thiên điều khiển Quân lâm thiên hạ mang theo Âu Dương Trì tiến vào phụ bản.

phải làm sao bây giờ a! Cầu người mai mối cho!

lắm à?

thôi.

chút mặt mũi được không hả!!

vẫn là đang độc thân, còn đang trong giai đoạn theo đuổi nha.

không, em có quen một người vừa vặn thích hợp với chị!

Kim dạ các ngươi không được giọng khách át giọng chủ!!!

đám loi nhoi này.

rồi không thể để mặc sư huynh mình bơ vơ a!

rối loạn.

chúng ta đi vào phụ bản đi rồi chậm rãi tán gẫu.

mọi người đến tuổi hết rồi hả? Ta quả nhiên còn rất trẻ a~~~

ngóc đầu lên nổi!!

không Lão Đại?

được hả!

Bạn đang đọc Dưỡng Thành Nữ Vương của Nạ Tu Hà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.