Mưa rồi mình yêu nhau em nhé
Tôi tên là Lan tôi đang là sinh viên trường đại học kinh tế quốc dân năm nay tôi 19 tuổi tôi vừa bước vào cổng trường đại học được hai năm với tôi thì học hành là trên hết tôi vẫn chưa biết thế nào là yêu dù đã có rất nhiều người theo đuổi.Nhưng tôi cũng không thể ngờ được tình yêu lại đến với tôi như từ trên trời rơi xuống, trong một ngày mà trời tự dưng trút những giọt mưa xuống kiến tôi bất ngờ thì bỗng dưng có một anh chàng cầm tay tôi chạy, tôi cũng không có phản ứng gì khi đến chỗ trú mưa tôi hỏi anh là ai tại sao lại đưa tôi đến chỗ này anh bỏ tay tôi ra rồi nói, tại tôi thấy cô đang đứng im không tìm chỗ trú mưa tôi…!Tôi hiểu rồi anh tên gì? Tôi tên Tùng 23 tuổi đang đi làm!thế còn cô? Em tên Lan 19 tuổi, là sinh viên của trường đại học kinh tế quốc dân. Tôi quen anh là tình cờ hay phải chăng là do ông trời đã se duyên điều đó tôi không hề biết mà giờ tôi chỉ biết tôi ấn tượng với anh từ ánh mắt đầu tiên anh nhìn tôi,sau đó tôi với anh cũng liên lạc với nhau những dòng tin nhắn của anh cũng kiến tôi rất ấn tượng anh không hỏi thăm em ăn gì chưa hay buổi sáng chúc tôi vui vẻ không bao giờ thay vào đó a quan tâm đến việc học của tôi đến sức khỏe của tôi sau vài ngày nhắn tin,anh cũng rủ tôi đi ăn ốc buổi gặp mặt sau lần đầu tiên gặp mặt quả thật rất đặc biệt với tôi.Anh mặc bộ quần áo giản dị đó là bộ quần áo mà lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh,hôm nay nhìn anh đẹp trai thế nhỉ tự dưng cảm súc lại dâng lên,anh hình như cũng đang nhìn tôi bốn mắt nhìn nhau.Cuối cùng anh lên tiếng phá vỡ im nặng mặt anh có gì à mà em nhìn anh như thể chưa bao giờ gặp anh bao giờ ý,tôi vẫn im nặng giả vờ như chưa nghe thấy anh nói,vậy mà anh đã gọi một đĩa ốc luộc một đĩa soài xanh đó là món mà tôi thích,có cả hai trai nước lọc nữa ,sau đó a chỉ vào món đó như ra hiệu cho tôi ăn đi tôi cầm que tăm đầu nhọn hoắc nhể từng con ốc ra a vẫn im nặng nhìn tôi ăn, tôi thầm nghĩ anh không ăn sao tại sao lại nhìn tôi không nói chuyện nhỉ,hay khi anh ăn uống không nói chuyện,sau đó a cầm giấy lau mồm cho tôi,tôi nói nhỏ cảm ơn sau đó tôi như câm nặng không nói được gì nữa,thôi cứ kệ đi nói nhiều sai nhiều vẫn là để đấy cho tương lai,cuối cùng tôi cũng ăn hết đĩa ốc còn anh thì vẫn dáng vẻ đó vẫn vẫn im nặng nhìn tôi anh quá đẹp trai trong mắt tôi lúc này anh đẹp thật,rồi anh đứng lên bảo thanh toán anh nói nhỏ nhẹ vào tai tôi em muốn đi dạo với anh một chút không .Tôi nhẹ nhàng gật đầu rồi tôi cùng anh dạo bước trên đường rồi anh hỏi tôi học hành thế nào có khó không,tiếng anh rất nhẹ nhàng âm vang vào đầu tôi như thế tôi đã làm tim tôi đập nhanh hơn,anh thấy mặt tôi đỏ lên lại cả buổi không nói tiếng nào,tôi nhìn anh thấy a nở nụ cười anh lên tiếng e ngượng sao đừng ngại nữa cả buổi im nặng rồi,tôi nở nụ cười mặt cũng ửng hồng lên tôi lên tiếng tại anh làm e ngượng bắt đền anh đó,nhẹ nhàng như một cơn gió thoáng qua tôi biết mình nói sai gì đó tôi chưã cháy tại e mất bình tĩnh quá rồi anh đừng coi là thật,chết anh lỡ coi là thật mất rồi.Anh cứ trêu em ý không chơi với anh nhữa hahaha tôi cười to một tiếng rồi chạy đi anh đuổi theo nhẹ nhàng cầm tay tôi thì thầm vào tai tôi anh đền em trái tim của anh nhé.Câu nói đó khiến tôi càng đỏ mặt hơn, anh nhẹ nhàng thì thầm vào tai tôi mặt em đỏ xinh gái cực kỳ,tôi mỉm cười anh là hư nhất cứ trêu em thôi,muộn rồi đó anh,nhẹ nhàng nhưng cực kỳ bản năng của một người con trai anh thì thầm vào tai tôi để anh đưa em về nhé,phản ứng trước lời đề nghị đó tôigật đầu rồi lại lắc đầu, lúc đến đây tôi đi taxi đến còn anh do nhà anh gần đó lên anh đi bộ đến,tôi thấy anh bỏ điện thoại ra gọi một vài phút sau một chiếc xem máy Sh đến cùng 2 chiếc mũ bảo hiểm,anh giới thiệu người mang xe đến đó là bạn anh tên Hoan,tôi chào Hoan rồi Hoan đi mất tôi thầm nghĩ người này đã gặp ở đâu rồi đó,tiếng anh thì tầm vào tai tôi anh lái xe cũng ổn đấy mặt em không cần như sắp chết đến nơi thế đâu em nhỉ.Anh đưa tôi về khi vào trong phòng tôi suy nghĩ những câu bông đùa của anh rồi tôi không hiểu tại sao mình lại ngại ngùng như thế nhỉ, bình thường mình đâu có thế đâu nhỉ hay mình yêu anh mất rồi nhỉ,chẳng nhẽ lại yêu anh từ cái nhìn đầu tiên chăng.cứ suy nghĩ vẩn vơ anh nhắn tin lúc nào không biết.
“Tin nhắn quan tâm của a thôi mà,e hết ngượng chưa lần sau không được im nặng như thế đâu nhé,tôi nhắn lại tại anh ý ai bảo anh cứ nhìn em làm gì để em mới như thế chứ cứ như thế rồi tôi với nhắn tin gọi điện cho nhau hàng ngày”
Từ ngày hôm đó cùng anh đi chơi nhiều hơn cũng hiểu anh nhiều hơn trước rất nhiều rồi hôm đó tôi vô tình thấy anh đi cùng với một cô gái khác,tự nhiên tôi lại tức giận trong khi đó tôi chưa là gì của anh tôi đang ghen sao,suy nghĩ lung tung rồi hai đứa chưa là gì anh ta đi với ai thì kệ chứ quan tâm làm gì nhỉ mệt.Tôi vào quán cafe gọi ly cafe hương trồn mình thích thấy anh cũng đi vào với cô ta,chắc anh cũng thấy tôi ở đó nhỉ,tôi ngồi đó nhâm nhi ly cafe còn anh cũng gọi ly cafe giống tôi.
Được một lúc tôi nhắn tin cho anh người yêu anh xinh đấy!tin nhắn của anh nhẹ nhàng như không có chuyện gì sảy ra e không đi học à?tôi tức không chịu được muốn chạy ra bàn bên kia tát cho anh một cái nhưng lại thôi ,rồi cô gái kia đứng dậy nhìn tôi mỉm cười rồi đi mất,anh ngồi bên đó nhìn tôi vẫn nhâm nhi ly trà nhìn tôi khiến tôi càng cáu.
Tức quá chân chạy nhanh hơn lão chỉ mất vài dây tôi chay qua chỗ anh rồi nói anh có người yêu rồi mà vẫn tán tỉnh tôi à.
“Nhẹ nhàng như cơn gió thoáng qua vậy thì thầm nói nhỏ em đang ghen đấy à,tôi càng tức hơn anh cứ bình thản như không có gì sảy ra khiến tôi càng tức hơn,nói tiếp câu nữa em mặt đỏ nhìn xinh gái thật, rồi a đưa bản hợp đồng anh vừa ký rồi nhẹ nhàng thì thầm anh lỡ yêu em mất rồi thì sao có thể thích cô gái khác được chứ”
Thật không tôi tự lên tiếng như bản năng anh cứ trọc em thôi lần này còn làm em cáu lần sau mà thế e kệ a luôn,anh thì thầm vào tai tôi anh sẽ nhớ kỷ niệm này,rồi gọi ly cafe khác ngồi nói chuyện với anh một lúc anh đứng lên nói nhỏ a phải về công ty mất rồi hẹn em tối nhé.
Tôi lại càng không để ý đến mấy con bạn khốn nạn nó vào từ lúc tôi chơi thân với tôi từ hồi cấp 3 lên đến đại học vẫn chơi cùng lại còn cùng phòng nữa chứ,tên bọn nó là Hoa, Ngọc, Cúc,bọn nó đến gần chỗ tôi đang ngồi tôi mới nhớ ra là có hẹn với chúng nó,Hoa cười to một tiếng rồi thanh âm nhẹ nhàng anh đẹp trai kia là ai thế Lan tôi trả lời bọn nó người quen rồi chúng nó cười ồ lên mày chịu ngồi uống cafe với trai từ bao giờ vậy,kệ tao liên quan gì đến chúng mày .
Sau đó bọn nó kệ tôi thật chúng tôi nói chuyện phiến rồi rời đi.Tù hôm đó tôi mới thật sự yêu anh nhưng tin nhắn rồi gọi điện ngày một nhiều hơn khiến cho mấy con bạn của tôi cũng thấy rất lạ.nhưng cũng kệ thôi ,chúng nó biết tôi không thể quen ai lâu hơn hai tháng nên cũng kệ người yêu bọn nó cũng từng tán tôi cũng đều không đổ thế là sang yêu bọn nó cả phòng có 4 đứa chỉ còn tôi với hoa là chưa có người thương thôi nhiều lúc thấy bọn nó đi chơi với người thương vào những ngày lễ lại thấy cô đơn.
“,Có lẽ tôi và anh gặp nhau cũng là sự se duyên của ông trời,thời gian trôi qua nhanh thật mơi thoáng trốc đã được hai tháng,hai tháng cũng là khoảng thời gian không phải là ngắn cũng không phải là dài nhưng cũng là đủ để tôi nghe lời tỏ tình của anh vào một tiết trời cũng không phải là đẹp vào hôm mà ông mặt trời tự dưng biến mất nhương chỗ cho những đám mây đen tôi vừa tan học anh gọi điện cho tôi đến chỗ tôi gặp anh lần đầu tiên,Tôi đến đó nhưng không thấy anh đâu,một lúc sau anh đến . Anh muốn cho em một bất ngờ Lan à! Thế là bất ngờ gì vậy?tôi ngây thơ hỏi vậy ! Đợi tí đợi khi trời mưa thì em sẽ biết ? Ừ anh điên em cũng giống anh rồi ! Trời cuối cùng cũng mưa anh nói !
Mưa rồi mình yêu nhau em nhé
Đăng bởi | ngọctùng |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 23 |