Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mưa rồi mình chia tay em nhé

Tiểu thuyết gốc · 1999 chữ

“ Người ta thường nói ngày ngày mưa rơi là ngày buồn nhất” .Trong lúc đang hạnh phúc khi bên anh thì thật bất ngờ câu nói đó cái câu nói mà cả đời này không bao giờ tôi muốn nghe được anh nói ra.

Sau thời gian nghỉ hè là lúc tôi trở lại với việc học, thời gian quãng nghỉ hè có thể nói mỗi lúc một cung bậc khác nhau ,từ ngọt ngào đến đắng cay rồi lại đến hạnh phúc khi bên anh.Sau biến cố đó tôi lại càng yêu thương anh hơn,anh cũng vậy,tôi bây giờ chỉ muốn hiểu anh nhiều hơn.Anh đang làm lập trình viên cho một công ty lớn tên x, nhà anh là một căn trung cư anh mới mua, anh sống với bà ngoại bố mẹ anh mất khi anh được mười tuổi, lần đầu tiên vào nhà anh gặp bà ngoại anh,cũng như là đầu tiên trổ tài nấu nướng,có thể nói như cô dâu mới về nhà chồng ý e thẹn, khi nấu xong cứ sợ là nấu không ngon , sợ lần đầu ra mắt đã không để lại ấn tượng tốt rồi, nhưng sự thật là tôi nấu thì ít xem anh nấu thì nhiều thật sự tôi không nghĩ mình lại chỉ đứng phụ bếp cho anh thôi, nhìn anh nấu tôi thấy anh đẹp trai siêu cấp, tôi thật bất ngờ khi anh nấu ăn quả thật có thể làm đầu bếp cho khách sạn lớn đó.

Cuối cùng sau một hồi nấu ăn cuối cùng đã xong, tôi thì thầm vào tai anh khi nào có điều kiện anh dậy em nấu ăn nhé chứ không sau này về nhà anh em chỉ biết ăn thôi thì không hay cho lắm. Nhẹ nhàng như cơn gió thoáng qua nụ cười trên môi anh, thì thầm vào tai tôi thế phu nhân phải học nhiều đó,mặt tôi đỏ lên anh, phu quân một ngày anh không trêu em anh không chụi được à, bà nhẹ nhàng đi vào phòng ăn hai đứa trêu nhau ít thôi ăn được chưa bà đói rồi tôi vội vàng cùng anh dọn cơm cho bà ăn, cuối cùng cũng ăn xong tôi tranh rửa bát với anh còn bắt anh phụ tôi rửa bát anh cũng đồng ý, rửa xong anh rủ tôi đi chơi.

Nhanh như hơi thở của tôi anh thì thầm vào tai tôi anh biết một nơi khuung cảnh đep, lãng mạng nữa, đólà nơi nào, em cứ đi thì biết.

Tôi lên xe anh chở khoảng 30 phút thì đến nơi thấy một cái cổng được làm từ nhiều loài hoa khác nhau, điền tên thung lũng hoa Tây Hồ. Tôi bước vào bên trong đó là một khung cảnh đẹp chỉ có ở trên thiên đường có rất nhiều loài hoa khoe sắc, càng đi vào bên trong thì càng đẹp ôi ở khung cảnh đẹp này mà được nụ hôn ngọt ngào của anh thì hạnh phúc thật,nhưng dù muốn một nụ hôn trong khung cảnh lãng mạng như vậy thì ai cũng muốn thật sự rất nhanh, anh nắm tay tôi đi thăm thú hết vườn hoa đến chỗ cái tròi nhìn như cối say gió.Nhẹ nhàng như hơi thở của tôi vậy, bờ môi anh tiến sát môi tôi, nụ hôn mà tôi thầm mong ước đã đến,cứ mỗi lần được anh hôn, được gần anh tôi luôn có cảm giác ấm áp, hạnh phúc.

Sau buổi chủ nhật đi chơi với anh tôi bắt đầu vào học chính thức, khi học thì tôi chỉ nghĩ đến anh vì anh là động lực của tôi, anh luôn ủng hộ tôi học tập thật tốt, tôi tập chung vào việc học thì là lúc tôi ít gặp anh hơn, chỉ những ngày cuối tuần tôi mới được gặp anh thôi, còn đâu tôi tập chung vào việc học.

Tôi đã từng ước rằng mình sẽ cùng anh sống với nhau hạnh phúc trong ngôi nhà nhỏ rồi sinh cho anh những đứa con kháu kỉnh.Nhưng mơ cũng chỉ là mơ không phải là sự thật tôi với anh yêu nhau cũng được hai năm khoảng thời gian cũng không phải là đài nhưng cũng không phải là ngắn nhưng cũng để luyến tiếc cho một mối tình mà ông trời đã se sợi tơ hồng mà tại sao lại lỡ cắt đứt nó khiến cho tôi cùng anh đều đau khổ.

Hai năm sau.

“Tôi đã chính thức tốt nghiệp thanh tích là được bằng loại giỏi chuyên nghành quản lý tôi, tôi ngay lập tức được bổ nhiệm vào vị trí giám đốc điều hành công ty của bố tôi, quả thật với sinh viên mới tốt nghiệp thì vào vị trí đó áp lực là kinh khủng, nhưng được bố mẹ động viên, đặc biệt là tôi luôn có anh bên cạnh ủng hộ tôi luôn làm bờ vai cho tựa vào những lúc tôi khó khăn nhất áp lực công việc bủa vây anh luôn động viên an ủi tôi làm chỗ dựa tinh thần cho tôi cố gắng."

Khi công việc đến thì thời gian luôn là vô tận, gần như không có thời gian bên anh nữa, cả tuần cũng chưa hết công việc, Đôi lúc nhớ anh thật sự chỉ biết nhắn tin cho anh những lúc nghỉ ngơi thôi.

Giải quyết công việc xong thì cũng hết một tháng,mới có một tháng thôi mà cứ như một năm chưa được gặp anh ý, buổi tối cuối tuần tôi gặp anh cảm giác một tháng không anh tôi nhớ anh kinh khủng tôi chỉ muốn ôm anh thôi, nên tôi đến quán cafe cực sớm. Đợi anh một lúc thì anh cũng đến, lâu không thấy anh thật sự nhìn anh đẹp trai siêu cấp tôi cứ nhìn anh như thể đây lần đầu tiên gặp anh vậy,anh cũng thế cũng nhìn tôi, nhẹ nhàng như cơn gió thoáng qua anh thì thầm vào tai tôi mặt anh có gì à mà e nhìn anh kiếp thế cứ như chưa bao giờ được nhìn thấy anh.Nghe anh nói sao giọng ngọt ngào như thế chứ dù gọi face time nhiều nhưng nghe giọng anh trực tiếp sao nó cứ thế nào ý tôi chỉ muốn nghe anh nói cả đời thôi, nhanh hơn hơi thở của anh tôi nói nhỏ tại em nhớ anh chứ, anh không nói cứ ngồi đó ngắm tôi, anh gọi hai ly cafe.

Nhẹ nhàng nhịp tim của tôi vậy anh thì thầm vào tai tôi, nay em xinh thật đó em nhớ anh anh biết mà, nhưng anh còn nhớ em nhiều lắm đó, những ngày không em ngày dài hơn bình thường mỗi ngày không nhìn thấy em anh chỉ biết tập chung vào công việc thôi.

Chúng tôi ngồi nói chuyện một lúc rồi anh nói em muốn đi dạo một chút không,nhanh như nhịp đập của trái tim anh vậy tôi gật đầu, rồi anh dắt tay tôi đên chiếc xe anh nới mua đó là chiếc xe SH anh mới mua, tôi lên xe anh trở tôi đi đến thung lũng hoa Tây Hồ không ngờ buổi tôi nó đẹp thật lãng mạng, tôi như bị hút hồn với cảnh đẹp trước mắt nhưng không hiểu sao nay lại vắng người thế nhỉ. Cùng anh đi vào chúng tôi tim được nơi yên tĩnh chỉ có hai đứa ngồi trên một ghế đá khung cảnh lung linh huyền ảo có thể nói là không gian của những người yêu nhau, nhẹ nhàng như tiếng nước chảy nụ hôn của anh đã đến, sau hai tháng thì nụ hôn đó nó ngọt ngào biết bao nhiêu đây cứ như lần đầu tiên chúng tôi yêu nhau vậy, thật sự hạnh phúc của tôi là được bên cạnh anh thôi.

Hạnh phúc của tôi chỉ là được bên anh cùng anh sống với nhau thôi,mà cũng không thể được, hôm đó tôi đang làm việc thì bất ngờ tin nhắn của anh vang lên là tin nhắn thoại là tiếng của bố mẹ tôi nói với anh nếu cậu đồng ý rời xa con gái tôi thì hai tỷ này sẽ thuộc về cậu tôi biết ý định của cậu là mở công ty nếu cậu đồng ý ngoài số tiền này tôi sẽ giúp cấp vốn cho cậu.

Tin nhắn kết thúc rồi tin nhắn anh lại đến anh yêu em không có gì có thể ngăn cản được tình yêu anh dành cho em. Sau đó tôi gọi cho anh em không nghĩ bố mẹ em lại làm thế với tình cảm của hai ta nhưng em vẫn yêu anh.

Rồi dự án mới lại tới công việc nhiều đến mức mà không có thời gian ở bên anh, vẫn quan tâm anh, vẫn gọi điện thoại cho anh, nhưng cũng rất nhớ anh, anh cũng thế luôn nhớ tôi, động viên tôi làm động lực cho tôi.

Hai tháng sau công việc cũng xong , Anh hẹn tôi đến nơi chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên gặp anh, cũng là nơi chứng kiến anh tỏ tình với tôi.Cơn mưa mùa hạ kéo đến bất chợt thời tiết có thể đỏng đảnh như một cô gái mới lớn vậy,Cơn mưa vừa đến là lúc tôi nghe thấy tiếng anh, giọng anh vẫn ngọt ngào như thế nhưng câu nói mà anh nói ra sao nghe nó đắng thế chứ,thì thầm vào tai tôi: Mưa rồi mình chia tay em nhé.

Tôi bất ngờ nghe anh nói như vậy tôi như bị điện giật ý người cứ cứng đơ ra vậy tôi không tin vào tai mình nữa, tôi không kìm được nước mắt , không tin vào tai mình nữa tim như bị anh đâm một nhát nó đau thế , tôi thì thầm vào tai anh, anh cho em biết lí do,tại sao lại thế. Anh cứ im lặng tỏ ra trong mắt anh sự tồn tại của tôi là vô hình còn tôi cứ hỏi anh, anh có yêu tôi không anh trả lời là có, tôi hỏi tiếp thế tại sao anh lại chia tay em, hay là em đã làm sai điều gì hay là anh đã có người con gái khác anh vẫn thế cứ im lặng, hay là sức ép của bố mẹ em hả anh,cơn gió thổi kiến tôi lạnh cả người anh thì thầm vào tai toi, em đừng hỏi gì nữa anh cũng chẳng thể tìm tìm ra một lí do nào để chia tay em nhưng có lẽ duyên của anh với em đã hết em hãy quên anh đi em nhé. Anh chỉ nói như thế rồi cứ bước đi trong mưa còn tôi thì cứ đứng nhìn anh đi dưới mưa cho đến lúc tôi không còn nhìn thấy anh nữa, tôi cứ đứng đấy cho đến khi tạnh mưa, thì trên trời xuất hiện cầu vòng, cầu vòng hôm nay rất đẹp nhưng hôm nay không giống như ngày anh tỏ tình , nữa tôi chợt nhận ra không phải cầu vòng thay đổi mà là tâm trạng tôi thay đổi chỉ hôm nay chỉ còn tôi ngắm nó dù nó có đẹp đến mấy thì không có anh thì nó cũng rất bình thường thôi, đứng ngắm nó một lúc rồi nó cũng tan biến như anh thôi.

Cứ nghĩ đến anh nói chia tay tôi là tim tôi lại đau, nước mắt lại rơi,tôi không biết đến bao giờ mới vơi đi. Cứ như thế tôi bước đi những bước chân nặng nề cứ thế đi về nhà với những giọt nước mắt tôi đã tổn thương thật sự, tim tôi đau lắm,nước mắt tôi cứ rơi không ngừng, có thể nói đây mới là vị đắng thật sự, vị đắng này còn đắng hơn lần trước.

Bạn đang đọc Duyên Nợ sáng tác bởi ngọctùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngọctùng
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.