Trước mặt cậu là đại trưởng lão phủ đệ trần gia tên Trần Phức Khôn
Cậu gãi cánh mũi trả lời
" Nhậm nhầm nhà , tại hạ cáo từ "
" Đứng lại , đừng vội đi chứ , túc hạ đã đến dù không biết là ý đồ gì nhưng trần phức khôn ta nói không cho đi thì túc hạ không được phép đi "
Nói rồi hắn tập trung linh lực vào bàn tay rồi hướng về phía cậu muốn kéo cậu vào
" Thật phiền phức ! , biết vậy gia đã không đến "
Cậu thi triển thần thông phá vỡ sự trói buộc của hắn , một thân bay lên trời rồi dùng chân đạp thẳng xuống đầu hắn hòng giết chết hắn , trần phức khôn dùng lá chắn linh lực đỡ lấy và xuất thủ mười thanh nhật nguyệt kiếm từ trên trời lao xuống cậu , nhưng thật bất ngờ mười thanh kiếm này bỗng nhiên đứng yên không nhúc nhích tiếp nữa
" Tại sao lại như vậy , tại sao chúng nó lại đứng yên "
" A hèm , ta thực sự chỉ tới nhầm chỗ , thôi ta đi đây "
Nói rồi cậu muốn biến mất giữa hư không thì tộc nhân trần phủ xuất hiện , mỗi người đều mang theo vũ khí , gương mặt từng người tràn đầy chiến ý , hàng trăm người bao vây cậu tạo thành một vòng vây kín mít
" Ờ ! , các vị cũng đến hết hay sao "
Trần Mỹ một nam tử tuấn tú nhưng cốt cách lạnh lùng cầm đầu bước ra phía trước nói
" Ngươi là ai sao dám đánh trọng thương người trong phủ ta "
" Cô gia là Khải Vương ! "
" Khải Vương ! ! ! "
Lời nói tới tai bọn họ khiến tộc nhân trần phủ khiếp sợ , từng tiếng thốt lên đầy kinh hãi
" Không thể nào làm sao... "
Trần Mỹ tái mặt hắn ta chưa nói xong thì cậu giơ lệnh bài ra
" Ngươi có thể nghi ngờ cô gia nhưng lệnh bài trong tay cô gia nhà ngươi chắc biết rõ "
" Nếu ta bóp vỡ lệnh bài này chắc ... hậu quả nhà ngươi biết rõ như thế nào rồi chứ "
" Tất cả đứng yên không được cử động "
Trần Mỹ mồ hôi lạnh ra lệnh đám người mình dừng tay , danh tiếng của Khải Vương tuy không lớn nhưng phía sau cậu ai cũng biết thế lực chống lưng là nhiếp chính vương
Trần Mỹ cẩn thận bước tới gần cậu giọng nói run run
" Khải Vương… xin… xin thứ lỗi cho sự hỗn láo của chúng tôi , chúng tôi không biết…"
Cậu thu lại lệnh bài, ánh mắt vẫn lạnh lùng quan sát mọi người
" Ta đến đây không phải để gây sự , nhưng nếu ai còn dám tấn công ta , hậu quả sẽ không dễ chịu chút nào "
Cậu quay lưng, chuẩn bị rời đi nhưng trước khi biến mất , cậu để lại một câu nói đầy ẩn ý
" Trần phủ… cẩn thận với những kẻ đang rình rập trong bóng tối "
Rồi cậu biến mất giữa hư không , để lại một bầu không khí nặng nề và đầy lo lắng cho toàn bộ người
Mọi người xung quanh khó hiểu nhìn nhau , trần mỹ thì quay lưng vào phủ , hắn sẽ chờ cha anh và các vị trưởng bối quay về bẩm báo , mặc dù gương mặt điềm nhiên nhưng nội tại hắn lại xáo động do sự xuất hiện của cậu .
Đăng bởi | Debach |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |