Hãy Đăng ký Thành viên
của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện...
Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé!
(Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Kết Thúc Hay Chỉ Là Mở Đầu?
1225 chữ
Người đăng: zeromind
[Bắt đầu lựa chọn chủ nhân hệ thống]- một màn hình trắng đang lơ lửng giữa vũ
trụ xuất hiện một dòng chữ bằng cổ ngữ.
Ở một phòng thí nghiệm trong không gian vặn vẹo, vô hình nhưng hữu hình.
Keng
Roẹt roẹt
Tách tách
Bùm.
[Phát hiện xâm nhập, phát hiện phóng xạ, mật độ Virut cao hơn mật độ cho phép,
đề nghị sử dụng mặt nạ chống độc]
[Cửa chính đã bị vô hiệu hóa, vật thể xâm nhập đang tràn vào khu vực thí
nghiệm, tự động kích hoạt Chế độ phòng vệ]
Grừ…
Két két
Cộp cộp
Ầm ầm…
[Phòng vệ bị hủy, hệ thống tự động chuyển sang chế độ bảo lưu tri thức]
“Chết tiệt, con mẹ nó, thằng khốn nào lùa đám Srete vào vậy, bọn mày sống chó
lắm, tao đã không giữ được thì bọn mày đừng hòng vét được thứ gì ở đây. Đéo
ngờ, em lại đi theo chúng nó.”
“System command – Vietnamese mode”
“Chuyển hết toàn bộ dữ liệu vào não tôi đồng thời tự hủy không gian.”
[Yêu cầu quyền truy cập tối cao]
Thanh niên thân hình lực lưỡng đưa một tấm thẻ lên mặt bàn và xác nhận quét.
[Đã xác nhận quyền truy cập, vui lòng tiến vào khu vực truyền tải để tiếp nhận
thông tin]
[Đã xác nhận đối tượng truyền thông tin, vì khối lượng thông tin rất lớn, hệ
thống tiến hành tự động nén, 1%, 2%,…]
“Ơ cái đéo ?? tao còn đứng đây cơ mà, vậy thằng nào chui vào ?? hay là ? Con
mẹ nó thằng lữ hành không gian, mày chết với tao.”
-Trong phòng truyền tải-
Một bóng người gầy còm, đôi mắt sâu hoắm, miệng khô cằn, khuôn mặt tái nhợt,
hai cánh tay đặt trên một máy vi tính cỡ nhỏ, đôi mắt lờ đờ nhìn lên màn hình
điểm phần trăm cùng với một chút hy vọng trong khóe mắt, đôi chân run run đứng
không vững đang gượng đứng lên để hoàn thành truyền tải trong một phòng nhỏ
vừa đủ cơ thể người.
Một giọng nói vang lên đằng xa:
“Thật không ngờ có ngày này, không ngờ mày vẫn còn sống, có vẻ như con điếm
của mày cũng chẳng khá hơn mày là mấy, mày hay lắm. rốt cuộc thì cũng chẳng có
vấn đề gì với tao cả, cơ thể mày quá suy nhược rồi, tuy tao không có cách lấy
đi bản nguyên gần như vô tận của mày nhưng cơ thể này sẽ không chịu nổi được
lượng thông tin ấy đâu. 10000 năm đấy thằng ngu ha ha ha…”
Tiếng cười vang vọng khắp phòng, những khe nứt không gian dần xuất hiện và
cuốn không khí ra, những con quái thú thân hình kì dị tràn vào phòng truyền
tải nhưng không thể đụng vào cái kén.
“Ban đầu còn lo là sẽ bị đám Srete lấy đi, nên mới phải tự hủy, giờ thì ổn
rồi, dù gì thì mày cũng phải đi theo tao …”
Âm thanh của hắn tắt đi thân ảnh vỡ nát do những vết cắt không gian chồng
chất.
Trong kén, một tia sáng chiếu thẳng vào mi tâm của thanh niên gầy còm kia,
thanh niên kia quỵ xuống, gục ngã, từ từ khép đôi mắt lại và nở một nụ cười
thỏa mãn, miệng lẩm bẩm :
“Anh chờ em.”
Tấm bảng trắng bỗng xoay tròn rồi biến mất, để lại một tấm bảng đen cực nhỏ,
chỉ bằng một phần tỷ tỷ tấm bảng trắng, bỗng nhiên bẻ đôi. Trên đó xuất hiện
một dòng chữ cổ ngữ:
[Đã tìm thấy chủ nhân – Trò chơi bắt đầu]
Hai nửa của tấm bảng biến mất vào hư không.
Trong một không gian đen tối, có một thiếu niên gầy còm, đôi mắt nhắm chặt dần
mở ra, trước mặt là một tấm bảng đen, trên đó ghi một dòng chữ:
[Bạn được mời tham gia một trò chơi, Nhấn yes để tham gia]
‘Đã lâu lắm rồi nhỉ, cái quảng cáo đã lấy đi hết tiền ăn sáng của mình, cũng
đã 10000 năm rồi nhỉ, thật hoài niệm.’
Hắn vương tay nhân vào chữ yes đang nhấp nháy rồi thu tay lại. Cả người hắn co
lại.
Ánh sáng chữ yes dần mờ đi và tan biến vào hư vô.
Hắn tự hỏi tại sao mình vẫn giữ tư thế co quắp trong kén khi chết ??
Hắn cố dùng sức, đẩy cái ra, nhưng có thứ gì đó khóa chặt lại. Một tia sáng
xuất hiện, đôi mắt của hắn như có một màng bọc không nhìn được, hắn cố quơ quơ
cái tay của hắn, ánh sáng dần tăng lên rồi tắt đi, hắn cố đưa đầu hướng tới
ánh sáng, gần chạm tới thì hắn cảm thấy như có một bức tường chắn, hắn dùng
sức, đẩy về phía ánh sáng.
Khi khe hở vừa mở rộng thì hắn hít vào một hơi, cảm thấy phổi mình như bị
nghiền ép dưới đáy đại dương vậy. Nhưng hắn càng hưng phấn càng hít vào, thở
ra, phổi hắn càng lúc càng nặng, hắn cố gắng tượng tượng thứ trong phổi hắn là
một dòng nước cố gắng lan sang tim để được chuyển đi nơi khác.
Dần dần hắn quen với cảm giác nặng nề, hắn cảm thấy cơ thể mình đang dần mạnh
lên, hắn điều chỉnh cách hít nhở nhịp nhàng để tim và phổi hắn hoạt động tối
ưu, với kiến thức của nhân loại cả 10000 năm sau sự kiện Đại Đột Biến, hắn dễ
dàng điều chỉnh được luồng áp lực mà hắn coi là nước này.
Không biết đã bao lâu, hắn cảm thấy cơ bắp tràn trề năng lượng, dường như đã
tới ngưỡng cửa tối đa của cơ thể, hắn mạnh mẽ hít vào một hơi thật sâu, tim
hắn đập nhanh hơn một chút, hắn lại hít vào sâu hơn nữa, tim hắn lại được áp
lực thêm một lần nữa, hắn thở hắn ra một hơi dài rồi lấy đà hít vào cực sâu
như chưa bao giờ được hít, tim hắn đập nhanh gấp đôi. Cùng lúc đó cơ bắp của
hắn nở mạnh, xương cốt vang tiếng răng rắc, lục phủ ngũ tạng như sôi trào, cả
cái đầu hắn rung lên, trái tim như được lột xác khiến cả cơ thể hắn được cường
hóa.
[Tiến hành gắn kết Hệ Thống Tiến Hóa]
[Gắn kết thành công]
[Chúc mừng bạn hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên]
[Nhận 100 Exp thăng lên cấp 1]
[All Stat +1
STR +1
WIS +1
INT +1
VIT +1]
[Nhận một tờ Note, Lĩnh Vực “Tạo Sân Tập”(i), Extra Life +1(i)]
Hắn lầm bầm “Bảng thông tin”
[Tên: ???
Tuổi: 0,002
Giới tính: Nam
Hp: 225/??? (Hp regeneration: 1,125/s)
Mp: 120/??? (Mp regeneration: 0,6/s)
Lv 2: 0/200 Exp
STR: 6 (strength: sức mạnh) (i)
AGI: 1 (agility: nhanh nhẹn) (i)
VIT: 5 (vitality: sức sống) (i)
WIS: 6 (wisdom: thông thái) (i)
INT: 6 (intelligence: trí thông minh) (i)
LUK: 5 (luck: may mắn) (i)
Extra Life: 1(Sự sống: khả năng hồi sinh) (i)
Điểm tự do: 10 ] (+)
Bạn đang đọc End Of Sky's Line - Phía Cuối Chân Trời
của zeromind
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi | Mr. Robot |
Phiên bản | Convert |
Thời gian | |
Lượt đọc | 12 |
Các Tùy Chọn
Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google
Privacy Policy and
Terms of Service apply.