Chương 1: Ngài Thập Thánh Pháp Sư Muốn Đi Chơi.
Chương 1: Ngài Thập Thánh Pháp Sư Muốn Đi Chơi.
“Tổng đội trưởng.”
“Tổng đội trưởng!”
“Tổng đội trưởng!!”
Ba lần gọi liên tiếp với cường độ tăng dần đánh thức God Serena khỏi giấc ngủ.
“Chuyện gì?”
Ngồi dậy sau khi ngáp một cái thật dài, God Serena trả lời cộc lốc bằng một giọng điệu khó chịu.
Lọt vào đôi mắt vẫn còn đang ngái ngủ kia là khuôn mặt lạ hoắc của một người cấp dưới.
Người cấp dưới đó đưa tay lên, thực hiện một động tác chào tiêu chuẩn của một hiệp sĩ Rune, dõng dạc báo cáo: “Thưa Tổng đội trưởng, toàn bộ tội phạm đã bị khống chế, hiện tại đang được áp giải về nhà giam!”
“Thương vong?”
“Nhờ Tổng đội trưởng nên không có ai phải thiệt mạng cả!”
“Tốt.” God Serena trả lời cộc lốc, phất phất tay: “Cậu lui đi.”
“Vâng.”
Cấp dưới vừa rời đi, God Serena liền ngả lưng xuống thảm cỏ.
Hai tháng trước, hắn được giao nhiệm vụ tiêu diệt hắc hội Black Pearl. Đây đáng lẽ sẽ là một nhiệm vụ đơn giản, chỉ cần tìm ra đại bản doanh của bọn chúng, dần cho một trận rồi quẳng vào tù là xong.
Thế nhưng ai mà ngờ được bộ mặt thật của hắc hội này lại là một tổ chức ngầm chuyên buôn thuốc phiện, có quy củ và đường dây đàng hoàng, thậm chí còn nhận được sự chống lưng của thị trưởng thị trấn sở tại.
Đây là thể loại nhiệm vụ God Serena ghét nhất bởi tính ngoằn nghèo, rắc rối của nó.
Nếu không tra ra tận gốc rễ để nhổ, một thời gian sau thấy nấm mọc lại là chuyện bình thường.
Nhưng ổn rồi.
Ngày hôm nay, cái nhiệm vụ đã hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần hắn suốt hai tháng qua đã kết thúc.
Không gì tốt đẹp hơn.
Giữa thảo nguyên xanh rờn, God Serena lẳng lặng chìm vào giấc ngủ, gió thu nhẹ nhàng thổi qua, khơi gợi hồi ức.
Đã ba năm trôi qua kể ngày hắn chuyển sinh, God Serena hiển nhiên biết rõ nơi mà hắn đến là thế giới nào. Fairy Tail, một thế giới pháp thuật lấy nhiệt huyết, mạo hiểm, tình bạn làm trung tâm.
Nếu như là một người bình thường không có duyên với pháp thuật, lựa chọn tốt nhất hẳn là sống một cuộc đời bình thường. Nhưng hắn có thể sử dụng, thiên phú còn tốt, thân phận chuyển sinh còn diệu, đương nhiên là phải quậy cho thiên hạ long trời lở đất, thoả thích phóng túng, hậu cung 3000 giai lệ, tên tuổi lưu truyền thiên cổ!
Được rồi, đùa đấy.
Chủ cũ của cơ thể này, cũng chính là Serena, sinh ra ở một vùng nông thôn hẻo lánh thậm chí còn chẳng có tên trên bản đồ, mồ côi từ nhỏ, trời sinh sở hữu pháp lực cường đại cùng thể chất đặc thù.
Với những thiết lập trên, có thể nói tên này được xây dựng theo một mô-típ nhân vật chính quen thuộc. Giả như không phải nhân vật chính thì nhất định cũng là nhân vật phụ đầy tiềm năng. Thế mà trong nguyên tác lại chẳng khác nào một cái thang để đo, hype sức mạnh của các nhân vật khác!
Nhưng dù sao cũng có thể hiểu được, các tác phẩm của Mashima Hiro - sensei hay có tật đầu voi đuôi chuột. Hắn có thể kể ra một vài nguyên nhân làm cho chất lượng trong câu chuyện Fairy Tail đi xuống.
Ví dụ như, World Building quá xoay quanh Fairy Tail và Fiore dẫn đến sự thiếu hụt của những yếu tố khác như lịch sử, địa lý, hệ thống pháp thuật. . . Điều này đã phần nào được khắc phục khi trong movie và Arc cuối, các vương quốc như Veronica, Stella, Alvarez lần lượt được xuất hiện, nhưng cuối cùng cũng chẳng có mấy thông tin quan trọng lắm.
Lạm dụng fan service và sức mạnh tình bạn. Cái này khỏi phải nói, vế đầu thì có thể cho là đặc sản, nhưng vế sau thì cũng nên hợp lý hoá nó cho hẳn hoi. Đâu thể cứ lôi “trong Fairy Tail, cảm xúc mãnh liệt có thể gia tăng sức mạnh pháp thuật” ra làm lí do được?
Rồi còn rất nhiều plot holes, wasted potential, arc cuối bị rush. . . Chưa kể ổng còn multitasking quá nhiều việc. Trong khi đáng lẽ ổng nên dồn hết tinh lực vào Fairy Tail.
Còn “chết ít quá” thì bỏ qua đi. Sensei từng trả lời trong một buổi phỏng vấn là đây là mong muốn của ông sau khi hoàn thành tác phẩm trước đó. Cá nhân hắn thấy không có vấn đề gì.
Mà thôi, than phiền thế đủ rồi. Truyện tranh cũng chỉ là truyện tranh, chẳng phải hắn đang ở trong chính Earthland hay sao?
Thực tại này, chứa đựng muôn vàn câu chuyện, bí ẩn chưa từng được hé lộ hoặc chưa được tác giả nghĩ tới hay đề cập đến. Nếu thấy khó hiểu, khúc mắc ở chỗ nào thì tự hắn đi khám phá là có đáp án thôi.
Nhắc đến câu chuyện ẩn đằng sau, hãy cùng giới thiệu đôi chút về quá khứ của người pháp sư mang tên God Serena bị hắn đoạt xá này nhé.
Thuở nhỏ, tính cách của God Serena tính ra cũng bình thường. Nhưng kể từ khi thức tỉnh pháp thuật, hắn liền thay đổi, trở nên ngạo mạn, loè loẹt, tới mức thêm hẳn chữ God vào tên mình.
Năm X766, God Serena lúc này 12 tuổi biết đến truyền thuyết về Hắc Long của Ngày Tận Thế. Những câu chuyện về Acnologia đã kích thích lòng háo thắng và tính khiêu chiến của cậu trai trẻ tuổi. Giây phút ấy, God Serena đã lấy đánh bại Acnologia làm mục tiêu cuộc đời.
Chỉ Sát Long Thuật mới có thể gây sát thương hiệu quả lên loài rồng, nhưng học ở đâu, học kiểu gì, ai dạy cho thì God Serena tắt tịt.
Cũng may, trời không tuyệt đường người có chí, theo sự phát triển của pháp thuật khoa học kỹ thuật, Lacrima rồng đã được tạo ra, chỉ cần cấy nó vào người là lập tức có thể sử dụng Sát Long Thuật.
Thế là hắn lặn lội ngược xuôi, săn tìm Lacrima rồng.
Một năm tìm kiếm, bao cố gắng của God Serena rốt cuộc cũng được đền đáp, hắn kiếm được một khối. Tuy nhiên, sau khi cấy ghép xong, hắn vẫn không thoả mãn, cảm thấy cơ thể có thể chứa thêm nhờ lượng pháp lực khổng lồ và thể chất đặc biệt bẩm sinh, hắn tiếp tục tìm kiếm thêm Lacrima rồng.
Năm X769, cũng chính là 3 năm trước, God Serena đã hoàn thành khâu chuẩn bị trên con đường tiêu diệt Hắc Long.
Tám khối Lacrima rồng, tám loại Sát Long Thuật, Bát Sát Long Nhân chính thức được khai sinh!
Đáng tiếc, tất cả những nỗ lực và thành quả đó lại trở thành áo cưới cho “hắn”.
Bởi vì không xu dính túi, bản thân thì ở nước ngoài - nơi pháp thuật không phát triển nên God Serena đành phải gia nhập Hội Đồng.
Vẻn vẹn 3 năm, dựa vào di sản God Serena để lại cùng kiến thức vốn có của một độc giả. Hắn đã đạt được những thành tựu, chiến tích, danh vọng mà những người khác trong thế giới này có dành cả đời cũng không thể.
Con át chủ bài sống lớn nhất của Hội Đồng, Tổng đội trưởng của lực lượng Đội Thi Hành Giám Sát, Đệ Nhất Thánh Thập Pháp Sư.
Thành tựu, chiến công vô kể cho hắn danh tiếng, tiền bạc. Sức mạnh cho hắn vị trí độc tôn cùng quyền lực vượt trên các nghị viên. Cũng vì không nỡ buông bỏ sự nghiệp mà mình gây dựng bấy lâu này mà God Serena mới quyết định ở lại ra sức cho Hội Đồng mà không gia nhập như bao đồng hương khác.
Dù sao Fairy Tail rất cởi mở, hắn muốn gia nhập lúc nào chả được.
Lúc God Serena tỉnh lại, trời đã tối.
“Nói đi nói lại, mình đã làm việc suốt hai tháng rồi. Nghỉ phép vài ngày cũng không quá phận đâu nhể?”
Kiếm tiền để làm gì nếu không tiêu?
Mình lại không phải nô lệ tư bản!
Hiện thực chứng minh, muốn duy trì năng suất làm việc cao thì phải biết kết hợp nghỉ ngơi hợp lý.
God Serena rơi vào trầm tư. Hắn đang nghĩ xem mình nên đi đâu.
Bởi vì tính chất công việc nên hắn đã từng đi đến rất nhiều nơi.
Quanh năm suốt tháng chìm trong băng tuyết - Iceberg, diện tích phần lớn là sa mạc - Disierto, quốc gia của đá quý - Joya, lãnh thổ rộng nhất - Pergrande, thường thường không có gì lạ - Veronica, Vùng Đất Ngôi Sao - Stella. . .
Còn có cả nô lệ là hợp pháp - Bosco. Nhưng nửa năm trước chế độ này đã bị bãi bỏ sau cuộc nổi dậy của quân cách mạng và các nô lệ, God Serena cũng góp một phần sức lực trong công cuộc đấy, dù trên mặt trận ngoại giao với bí mật giúp đỡ là chính.
Đến giờ, hắn với tân vương Bosco thỉnh thoảng vẫn còn trao đổi thư từ.
Năm phút đắn đo qua đi, chiếu theo vị trí hiện tại đang gần lãnh thổ vương quốc Fiore, God Serena quyết định: “Đến thị trấn Solidago đi.”
Nghĩ là làm, God Serena đứng dậy đi thông báo với cấp dưới lẫn cấp trên một tiếng rồi chả thèm quan tâm yêu cầu của mình có được duyệt hay không mà cứ thế khăn gói lên đường về phương Bắc.
. . .
Ngày kế, God Serena mặt mũi tươi tỉnh, miệng ngâm nga điệu hát dân gian không rõ tên, dạo bước trong một tiểu trấn nào đó ở phía Bắc vương quốc Fiore.
Thị trấn này không có hội pháp sư nào nổi tiếng hay điểm du lịch gì trứ danh, cộng thêm quy mô tương đối nhỏ khiến cho nó có vẻ ảm đạm, buồn tẻ.
Được cái đồ ăn đúng là rất ngon! Hại hắn ăn đầy bụng đến nỗi phải đi dạo một hồi. Thôi thì tiện thể ngắm nghía cảnh vật chung quanh, thuận tiện lần sau nếu có bị phỏng vấn, hắn có thể nói một vài lời hay ý đẹp về nơi này, giúp kinh tế thị trấn phát triển.
Đi dạo tiêu cơm ngắm cảnh còn chưa được bao lâu, God Serena đã phải dừng bước.
Hắn ngửa mặt lên trời, nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu rồi thở ra: “Thiệt tình, đi chơi cũng không yên nữa.”
Đăng bởi | yy83128495 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 70 |