Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8: Lễ Hội Không Trọn Vẹn I

Tiểu thuyết gốc · 2128 chữ

“Aishh.”

“Sao thế?” Trông thấy God Serena đang đi thì bỗng nhiên dừng lại đưa tay lên bụm mặt, Makarov lên tiếng hỏi.

“Không có gì.” God Serena trả lời với vẻ mặt nhăn nhó, hắn đưa hai tay lên hai bên đầu, nhấn vào phần thái dương mà mát-xa, nói: “Lâu lắm không động vào đồ uống có cồn, lần này lỡ quá trớn nên giờ đầu hơi nhức.”

Đêm trước, nhằm ăn mừng dịp đoàn viên của Gildarts với Cana, Fairy Tail đã tổ chức một bữa tiệc. Nói là tiệc, nhưng đó cũng chỉ là một hoạt động tự phát không có sự chuẩn bị từ trước, nên thực đơn cũng chỉ có rượu bia là chính.

God Serena vốn không tính uống, hắn định sau khi giúp Cana gặp lại Gildarts xong sẽ lập tức lên đường đến thị trấn Solidago. Khổ nỗi, bầu không khí thì không tính, nhưng mọi người mời gạ nhiệt tình quá làm hắn không nỡ từ chối, đành phải làm vài chén. Xong rồi trời xui đất khiến, ma xô quỷ đẩy thế nào lại dẫn đến tình cảnh hiện tại.

Mà cũng không trách họ được, là lỗi hắn vì đã không kiên định với lập trường.

Nghe God Serena nói vậy, Makarov đề nghị: “Hay là ở lại đây nghỉ ngơi thêm chút nữa? Rượu vào đi đường nguy hiểm đấy.”

Makarov đương nhiên biết God Serena rất lợi hại, sẽ không gặp nguy hiểm chỉ vì vài chai cồn. Song, do mối quan hệ tốt đẹp của đôi bên, ông vẫn vô thức mà nhắc nhở.

Giống như bạn bè với nhau, cha mẹ với con cái. Rõ ràng biết đối phương đã đủ lông đủ cánh. Nhưng vẫn sẽ luôn nảy sinh lo lắng cho đối phương.

God Serena cười cười, từ chối ý tốt của Makarov: “Không cần đâu, chỉ là chút men rượu thôi mà.”

“Nhưng cũng đâu nhất thiết phải rời đi sớm thế này. Chí ít đợi Cana tỉnh dậy rồi chào tạm biệt nhau cái chứ. Con bé tuy giờ đã có Gildarts nhưng tỉnh dậy mà không thấy cậu đâu thì cũng sẽ thấy trống vắng trong lòng đó.”

God Serena lắc đầu: “Nán lại lâu chỉ khiến việc rời đi khó hơn thôi. Hơn nữa, chỉ là tạm biệt chứ có phải vĩnh biệt đâu? Nếu có thời gian thì tôi sẽ tranh thủ ghé qua thăm con bé.“

“Vả lại, thời gian nghỉ ngơi của tôi có hạn. Sắp tới tôi đang muốn đến thị trấn Solidago chơi một chuyến.”

“Thị trấn chỗ Blue Pegasus à? Nghe nói ở đó đang có lễ hội đấy?”

“Thật á? Sao tôi lại không biết nhỉ?”

“Cậu bận trăm công nghìn việc, không biết mấy chuyện này cũng là bình thường. Lễ hội đấy lấy âm nhạc làm chủ đề . . .”

Vừa đi đường, cả hai vừa nói chuyện. Đề tài cũng không có gì đặc biệt, chủ yếu là God Serena hỏi về lễ hội của thị trấn Solidago, sau đó cả hai bắt đầu bàn về cuộc sống tương lai của Cana với Gildarts, rồi lại quay sang mấy chuyện công việc nhàm chán, mấy nội dung gần đây được đăng lên tạp chí pháp sư.

Chẳng mất bao lâu, cả hai đã đi đến cổng thị trấn Magnolia.

“Tới đây là được rồi, không cần tiễn tôi nữa đâu.” God Serena đứng dưới cổng, dơ một tay lên chào: “Tạm biệt.”

Thấy God Serena sắp sửa rời đi, Makarov thoáng trầm ngâm. Nhưng không lâu sau, ông mau chóng cất lời: “Thay mặt Gildarts, cảm ơn cậu rất nhiều.”

Nghe thấy lời cảm ơn, God Serena dừng bước, quay nửa người lại. Nhìn Makarov đang cúi đầu, cậu từ tốn nói với vẻ trầm lắng: “Không cần phải khách sáo. Tôi chỉ làm việc mình nên làm. Có thể nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của hai cha con họ khi gặp lại nhau đã là một lời cảm ơn không gì thay thế được với tôi rồi.”

Makarov định nói gì đấy, nhưng khi ông nhìn khuôn mặt nghiêm nghị của God Serena, ông lại thôi. Sau cùng, ông đáp lại: “Cũng phải ha.”

Sự ngập ngừng của Makarov đã giúp God Serena đoán ra được trong lòng ông đang có suy nghĩ gì đó muốn được nói ra. Nhưng nếu ông ấy đã lựa chọn không nói thì hắn cũng không muốn đào lên. Cơ mà vẫn nên nói thêm một câu này nữa thì tốt hơn.

“Lời cảm ơn của ông tôi xin ghi nhận. Nếu vẫn cảm thấy mắc nợ, thì lần sau tôi đến nhớ chiêu đãi một bữa thật linh đình vào đấy. À, tốt nhất đừng ép tôi uống!”

“Tất nhiên rồi.” Makarov đáp ứng không chút do dự.

Đúng lúc này, mặt trời lấp ló ở chân núi phía đông bắt đầu nhô lên, báo hiệu thời khắc chia tay.

Makarov nói lời tạm biệt.

“Thôi, không làm lãng phí thêm thời gian của cậu nữa. Chúc cậu có một chuyến vui vẻ. Rảnh thì cứ tới Fairy Tail chơi nhé, cái hội này luôn sẵn sàng tiếp đón cậu bất cứ lúc nào.”

“Ừm.” God Serena gật đầu, rồi rời đi.

Trên đường tới Soliago, God Serena lẳng lặng tận hưởng cảnh tượng ánh sáng ban mai của mặt trời chầm chậm phủ lên mặt đất, hắn đưa mắt sang một cái cây gần đó, chỉ thấy từng chiếc lá như cộng hưởng với tia nắng mà toả sáng lấp lánh.

Dần dần, cả người hắn cũng được sự ấm áp của mặt trời bao trùm.

Gió nổi lên, thổi mái tóc dài của hắn bay tán loạn, chắn cả tầm nhìn. Song God Serena không lấy làm khó chịu, hắn đưa tay lên vuốt lại tóc, miệng nhoẻn lên cười: “Khung cảnh này, nhìn bao lần cũng không chán mà.”

Nửa ngày sau.

Thủ đô Crocus hoa lệ nằm trong một vùng thung lũng bao quanh bởi những ngọn núi đá và đồi nhỏ là chủ yếu. Từ nơi này đi xuống phía Bắc một khoảng, vòng qua một dãy núi, sẽ đến được thị trấn Solidago.

Thị trấn mang tên loài hoa thuộc họ cúc này được xây dựng ở đồng bằng, ngã ba của ba dãy núi.

Xét về bề dày lịch sử, Solidago chỉ là một thị trấn non trẻ. Thế nhưng trên mặt trận kinh tế, nó lại là một con quái vật chính hiệu, ngay cả Magnolia - một thị trấn lâu đời sở hữu hội pháp sư mạnh nhất Fiore, cũng không thể sánh bằng.

“Náo động thật đấy. Lần cuối tôi xem thống kê thì thị trấn này không có nhiều người đến vậy.”

Lúc này, God Serena đang ngồi trong hội quán Blue Pegasus. Đứng đối diện với hắn là một người đàn ông lớn tuổi tên Bob, cũng chính là người sáng lập kiêm hội trường đời đầu của Blue Pegasus.

Bàn về ngoại hình, rõ ràng, Bob rất “đặc biệt”.

Mắt híp, lùn, béo, hói, dưới cằm còn có chút râu ria. Người mặc một chiếc áo hai dây body cùng một chiếc quần đùi sọc dọc với hai màu tím, hồng. Trên mặt còn được đánh một lớp trang điểm nhẹ.

Dù God Serena luôn lấy làm tự hào việc bản thân là một người cởi mở, hắn cũng khó lòng mà thấm nổi phong cách ăn mặc của Bob.

Có lẽ chỉ có những hội viên Blue Pegasus hay Erza hoặc Mira mới cảm nhận được vẻ đẹp này.

Có điều, Bob là người tốt. Tuy bề ngoài đóng một phần vai trò cực kì quan trọng trong việc đánh giá và đối xử với người khác nhưng suy cho cùng cũng chỉ là cái túi da.

Bob là người có thể tức giận vì một sinh vật thậm chí còn không phải con người như Tinh Linh bị đối xử tệ bạc. Hắn muốn tôn trọng một người như vậy, thế nên hắn sẽ không đánh giá, chí ít là sẽ không biểu lộ ra bên ngoài.

Hắn không muốn làm Bob buồn.

“Đó là do những người tham dự lễ hội này ngoài cư dân của Solidago ra còn có cả du khách từ những nơi khác đến nữa. Lễ hội này vốn có từ trước rồi, nhưng phải đến khi tôi sáng lập ra Blue Pegasus và có Red Princess góp mặt thì nó có quy mô và độ nổi tiếng như hiện nay. Hô hô!” Bob cười nói với vẻ tự hào.

Khi cười, Bob đưa tay lên che miệng mình như thiếu nữ. Hành động duyên dáng, e thẹn này nếu được thực hiện bởi một người con gái xinh đẹp, ắt sẽ làm rất nhiều gã đàn ông dựng đứng. Song bởi vì người thực hiện là Bob, thứ duy nhất họ dựng đứng được chắc chỉ có lông tơ với da gà mà thôi.

Cười xong, Bob đẩy một ly chiếc ly nước màu vàng nhạt về phía God Serena.

God Serena dơ cả hai tay lên từ chối: “Tôi không uống đâu. Bị hành xác ở Fairy Tail đã đủ lắm rồi.”

“Yên tâm đi. Đây là mocktail, không có cồn đâu, cậu cứ uống thoải mái.” Bob giải thích.

“Với lại, ngồi ở đây mà không uống gì đó có phải hơi kì không?”

God Serena gượng gạo. Mỗi hội đều có hoạt động kinh doanh của riêng mình, khác với Fairy Tail, Blue Pegasus không chỉ nhận giải quyết các uỷ thác như những hội pháp sư thông thường mà còn tập trung vào thiên hướng giải trí.

Bên trong hội quán của họ, từ đồ nội thất, phong cách trang trí đến bầu không khí, thật chẳng khác nào một quán pub.

“Thôi được.” God Serena miễn cưỡng nhận lấy ly mocktail, bán tín bán nghi đưa nó lên mà nhấp một ngụm.

Ngay lập tức, vị giác của hắn được đón nhận một cảm giác tươi mát và sáng khoải. Vị trà ngọt thanh hoà quyện hương hoa thoang thoảng đồng thời kết hợp với vị ngọt của trái cây.

God Serena nhanh chóng uống sạch cả ly.

“Thế nào?”

God Serena cười xấu hổ: “Thêm cốc nữa đi.”

Theo một cách nói nào đó, ly mocktail này có thể được xem là nguyên nhân đại diện cho sự tăng trường kinh tế mà Blue Pegasus đem đến cho thị trấn Solidago.

Hầu hết các hội pháp sư đều kiếm tiền để duy trì hoạt động bằng cách thu một phần thù lao của hội viên từ uỷ thác bọn họ hoàn thành.

Số lượng nhiệm vụ cũng như nhiệm vụ cấp độ cao thường sẽ được gửi đến các hội có danh tiếng lâu đời như Fairy Tail, Phantom Lord. Các hội nhỏ hoặc mới được thành lập như Blue Pegasus đương nhiên sẽ gặp khó khăn trong quá trình phát triển, khách hàng thường sẽ không giao vấn đề của họ cho gương mặt mới giải quyết và gương mặt mới thì không có danh tiếng nên hiển nhiên sẽ gặp trúc trắc trong việc thu hút nhân tài gia nhập.

Tất nhiên, có vấn đề thì sẽ có cách giải quyết vấn đề. Chỉ là mỗi người sẽ có một phương thức riêng.

Ví dụ nhé.

Cùng là kinh doanh ngành dịch vụ. Bob đã vươn tay ra các lĩnh vực giải trí như pub, hộp đêm, sự kiện, lễ hội. Doanh thu từ các vật phẩm đi kèm và đồ ăn thức uống cũng không phải là ít.

Blue Pegasus còn rất biết lắng nghe khách hàng và đa dạng các mặt hàng của họ, từ đó mở rộng được đối tượng khách hàng.

Ly mocktail này đây. Bởi vì nó không có cồn nên cho dù là phụ nữ mang bầu, thanh thiếu niên máu nóng chưa đủ tuổi cũng sẽ uống được và tận hưởng.

Các thành viên của Blue Pegasus, dù năng lực của họ không sánh được với các đồng nghiệp bên Fairy Tail nhưng hầu hết bọn họ đều có ngoại hình thu hút. Rất phù hợp với môi trường giải trí cũng như hấp dẫn người mới gia nhập.

Thị trấn Solidago cũng bởi những địa điểm giải trí lẫn danh tiếng của Blue Pegasus mà được thơm lây.

Chính nhờ có hai nguồn thu lợi nhuận kinh tế như vậy, mà chỉ trong vòng 8 năm từ lúc thành lập, Blue Pegasus đã trở thành một trong những hội top đầu của Fiore, tài lực hùng hậu, thanh danh lan truyền.

Phi thuyền Christina trong tương lai cũng từ đó mà có.

Bạn đang đọc Fairy Tail: Bát Long Cuồng Tưởng Khúc sáng tác bởi yy83128495

Truyện Fairy Tail: Bát Long Cuồng Tưởng Khúc tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy83128495
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.